Chương 755: Gia tộc Đông Phương Sẽ Bị Chôn Vùi Cùng (1)
Tuy nhiên, muốn kiểm tra toàn bộ mạch trận truyền tống, đặc biệt là muốn tra ra hướng truyền tống trước đó của trận truyền tống, tìm được dấu vết để lại là một việc vô cùng khó khăn.
“Không còn cách nào khác sao?” Đông Phương Dịch hỏi.
Trương Hợp Ngọc đã là Trận Pháp sư mạnh nhất được hoàng thất bọn họ cung phụng, Trận Pháp sư cấp 89, chỉ còn cách cấp Thần một bậc.
Nếu ngay cả ông ấy cũng không có cách, Đông Phương Dịch không thể nghĩ ra nên tìm ai.
Trương Hợp Ngọc nói: “Có lẽ hắn sẽ có cách.”
Đông Phương Dịch vội hỏi: “Ai?”
Trương Hợp Ngọc trầm giọng đáp: “Mạnh An Văn, An Thần, Trận Pháp sư số một Nhân tộc.”
Mạnh An Văn hay còn được mọi người gọi là An Thần.
Chấp chưởng giả của tháp Thần Hạ.
Là đại nhân vật ngang hàng với Bạch Ý Viễn.
Mọi người chỉ biết đến An Thần, lại không biết về tri thức của hắn ta.
Mạnh An Văn quá kín tiếng, ngày thường cũng hiếm khi xuất hiện trước mắt thế nhân.
Nếu không phải Trương Hợp Ngọc nhắc tới, ngay cả Đông Phương Dịch cũng không nhớ ra.
Mạnh An Văn không chỉ là Trận Pháp sư số một Nhân tộc mà còn là Luyện Kim sư số một Nhân tộc.
Không sai, hắn ta là song chức nghiệp giả cực kỳ hiếm có.
Song chức nghiệp giả còn hiếm hơn cả chức nghiệp cấp huyền thoại nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy được.
Nhưng song chức nghiệp giả có thể bước vào cấp Thần, chỉ một mình Mạnh An Văn.
Đông Phương Dịch suy nghĩ: “Ta đi mời hắn.”
Muốn mời Mạnh An Văn, chỉ còn cách ông ta phải đích thân xuất mã, người khác đều không đủ tư cách!
Nếu là bình thường thì có thể không dễ tìm nhưng hiện tại Mạnh An Văn trông coi tháp Thần Hạ, đang tiến hành thí luyện.
Muốn tìm vẫn có thể tìm được.
Đặc biệt lần này không chỉ có con gái ông ta mất tích mà còn có Lâm Mặc Ngữ.
Theo như ông ta biết, Lâm Mặc Ngữ và Mạnh An Văn có quan hệ khá tốt, vậy nên chắc chắn Mạnh An Văn sẽ ra tay.
Đông Phương Dịch trực tiếp hóa thành một vệt sáng lao vút về phía học viện Hạ Kinh.
Một phút sau, ông ta đã đến trên bầu trời học viện Hạ Kinh, từ xa đã nhìn thấy tháp Thần Hạ trong học viện.
Thí luyện vẫn đang tiếp diễn, sau khi 500 người trở thành “đá mài dao” cho Lâm Mặc Ngữ xong, Mạnh An Văn vẫn sắp xếp thí luyện bình thường cho bọn họ.
Thậm chí phần thưởng còn tốt hơn một chút so với năm ngoái, đây có thể coi là bồi thường cho họ.
Đông Phương Dịch sốt ruột, không quan tâm nhiều mà bay thẳng đến.
“An Thần, Đông Phương Dịch đến thăm, xin hãy ra đây gặp mặt một lần!”
Giọng của Đông Phương Dịch truyền khắp học viện Hạ Kinh.
Học viện Hạ Kinh lập tức bùng nổ!
“Trời ơi, quốc chủ Đông Phương Dịch!”
“Quốc chủ đích thân đến đây, tới tìm An Thần sao?”
“Đông Phương quốc chủ là mỹ nam số một của Thần Hạ đó, rốt cuộc cũng có thể thấy người thật rồi.”
“Còn có An Thần nữa, nghe nói An Thần cũng rất tuấn tú…”
Vô số học viên chạy ra ngoài.
Kỳ lạ thay, rất nhiều học viên nữ không hề quan tâm đến thực lực của Đông Phương Dịch và An Thần.
Mà là nhan sắc của bọn họ.
Đám người chạy ra, nhìn thấy bóng dáng Đông Phương Dịch đều lần lượt kêu lên.
Đúng là Đông Phương Dịch rất khôi ngô, khí chất bất phàm, nếu không cũng sẽ không sinh ra một người con gái giống như Đông Phương Dao.
Sau khi đã truyền lời, Đông Phương Dịch bèn lẳng lặng chờ đợi.
Mười giây sau, một người chầm chậm bay ra từ trong tháp Thần Hạ.
Đứng trên không trung, trường bào tung bay, phong thái của cường giả cấp Thần toát lên rõ ràng từ người Mạnh An Văn.
“Oa, An Thần đẹp trai quá!”
“Ôn nhu thanh nhã, khí chất này, dáng người này, vô địch!”
“Ta cảm thấy An Thần còn đẹp trai hơn cả quốc chủ!”
“Ta muốn gả cho An Thần.”
Mạnh An Thần chỉ ngón tay, một kết giới xuất hiện giữa hai người, ngăn cách toàn bộ âm thanh.
“Đông Phương quốc chủ đích thân tới đây, có chuyện gì sao?”
Sau khi bày ra trận pháp, trong lòng Đông Phương Dịch không khỏi rùng mình. Trận Pháp sư cấp Thần thật sự rất khác thường.
Kỹ năng đã hòa nhập vào bản thân, tùy ý sử dụng, vô cùng tự nhiên.
“Đông Phương Dịch tiếp kiến An Thần.”
Đông Phương Dịch không tự xưng là quốc chủ, tỏ ra rất khiêm tốn.
Ông ta cũng tự hiểu, trước mặt một vị cấp Thần, thân phận quốc chủ của ông ta hoàn toàn vô dụng.
Trừ khi có thân phận cường giả cấp Thần, nếu không thì ông ta không thể đối thoại một cách ngang hàng với Mạnh An Văn được.
Mạnh An Văn và Đông Phương Dịch từng gặp nhau một lần cách đây nhiều năm, cũng không khách sáo: “Quốc chủ có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.”
Không có việc ắt không đến cửa chùa, nếu thực sự không có chuyện gì thì Đông Phương Dịch sẽ không tìm đến tận cửa.
Đông Phương Dịch kể lại chuyện con gái mình và Lâm Mặc Ngữ.
Sắc mặt của Mạnh An Văn khẽ biến đổi: “Mất tích rồi?”
Đông Phương Dịch gật đầu: “Đúng là mất tích rồi nhưng trận pháp Truyền Tống bị người ta động tay chân, chúng ta không thể truy được rõ ràng căn nguyên.”