Chương 781: 10 giây cuối cùng, sống chết cận kề (3)
Hủ Thi cầm gậy vừa hay ngã xuống, Vu Yêu tướng quân vẫn đang gắng gượng chớp mắt bị đánh bay, không biết là văng xa bao nhiêu, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt.
Vu Yêu tướng quân chết rồi, đây là lần đầu tiên Vu Yêu tướng quân chết kể từ khi thành lập quân đoàn Vong Linh.
Lâm Mặc Ngữ biết rõ, 25 giây tiếp theo mới là 25 giây khó khăn nhất.
Hắn không thúc giục Đông Phương Dao, Đông Phương Dao đã cố gắng hết sức, thúc giục sẽ gây phản tác dụng.
Mỗi người đều làm chuyện mà bản thân nên làm.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ cực kỳ bình tĩnh.
Quân đoàn Vong Linh bắt đầu giải tán.
Công kích của đối phương đều là tấn công tầm xa, nếu như chúng ở cùng một chỗ thì chỉ có chết nhanh hơn.
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo bắt đầu chạy thật nhanh, thu hút sự chú ý của đối phương.
Cũng may trí tuệ của đối phương không cao, chết rồi biến thành Hủ Thi, trí tuệ gần như biến mất.
Nếu như đổi thành một cường giả chân chính, người đầu tiên bị giết chắc chắn là Lâm Mặc Ngữ.
Những cường giả đang ngủ sâu trong núi không ngừng tỉnh dậy, bắt đầu xuất hiện.
Trên không trung xuất hiện một cái cây khổng lồ, phủ đầy cành cây mục nát, không nhìn ra là cây gì.
Thân cây khô héo, cành lá thối rữa.
Khoảnh khắc nó xuất hiện, Lâm Mặc Ngữ kinh hãi.
Bởi vì nó đã từng xuất hiện trong trận đại chiến mà thần Sinh Mệnh đã miêu tả.
Đây là thần linh, thần Sinh Mệnh gọi nó là Thụ Thần.
Thần linh hệ thực vật, sức sống vô cùng mãnh liệt, rất khó bị giết chết.
Trong cuộc đại chiến năm đó, nó từng phát triển mạnh mẽ, đại sát tứ phương.
Sau này bị một vị cường giả Nhân tộc đánh đến trọng thương nhưng không hề chết.
Năm đó nó trốn thoát khỏi chiến trường nhưng cuối cùng lại bị kỹ năng cấm kỵ giết chết, biến thành một Hủ Thi.
Kỹ năng cấm kỵ quét qua toàn thế giới, không có sinh vật nào ở bên trong có thể trốn thoát được.
Ngay khoảnh khắc Thụ Thần xuất hiện, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy lạnh lẽo, cảm giác nguy hiểm đột nhiên dâng lên.
Nó mạnh hơn Nhân tộc Hủ Thi cầm gậy, hơn nữa không phải chỉ mạnh hơn một chút.
Thụ Thần đứng giữa hư không, cành cây rũ xuống.
Hàng chục nhánh cây ngay lập tức biến thành hàng trăm nhánh, sau đó nó xuyên qua không gian, cuốn dsi một lượng lớn Khô Lâu.
Tốc độ rất nhanh, vượt xa Khô Lâu, cũng vượt xa phản ứng của Lâm Mặc Ngữ.
Khô Lâu bị cuốn đi, sau đó nổ tung.
Từng Khô Lâu chết đi, không có sức chống cự.
Thiên phú Toàn Diện Liên Kết cũng trở thành vật trang trí vào lúc này.
Trước đó đã có Khô Lâu bị trực tiếp giết chết, khiến cho Lâm Mặc Ngữ nhận ra thiên phú cũng không phải là vạn năng.
Đối phương có khả năng xem thường thiên phú của mình.
Cái cây Hủ Thi to lớn trước mắt này từng được tôn làm thần linh cao quý, cũng có khả năng tương tự.
Lâm Mặc Ngữ không biết năng lực này là thiên phú hay là gì khác.
Cấp độ hắn không đủ, không thể hiểu được.
Cái cây Hủ Thi to lớn xuất hiện chưa đầy hai giây, mà đã có hơn một nghìn Khô Lâu bị giết chết.
Quân đoàn Vong Linh đã chết hơn một phần ba, bây giờ chỉ còn lại một vạn.
Thời gian một phút vẫn còn lại 22 giây, không biết có thể kiên trì tiếp hay không.
Số lượng quân đoàn Vong Linh càng ít, cuối cùng chúng sẽ tan rã càng nhanh.
Quân đoàn Vong Linh đang suy giảm nhanh chóng.
Thời gian trở nên dài đằng đẵng, mỗi giây trôi qua đều có lượng lớn Khô Lâu chết đi.
Đông Phương Dao hiển nhiên đã đi đến giai đoạn cuối cùng, ánh sáng trên kết giới càng lúc càng sáng.
Kiên trì, tiếp tục kiên trì.
Lại 10 giây trôi qua.
Quân đoàn Vong Linh chỉ còn lại chưa đầy 4000, tốc độ suy giảm càng lúc càng nhanh.
Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ tối sầm, 10 giây cuối cùng, cũng là 10 giây khó khăn nhất.
Trong tay loé lên tia sáng, hắn lấy ra Quyền Trượng Tái Sinh.
Đây là con át chủ bài cuối cùng của hắn bây giờ, 3 lần cơ hội, có thể tung ra đòn tấn công tương đương với cấp 90.
Cấp 90, đó là cảnh giới của cấp Thần, dù là Ngụy Thần hay là cấp Thần chân chính, chỉ cần đạt đến cấp 90, chắc chắn sẽ không yếu.
Khoảnh khắc hắn lấy ra Quyền Trượng Tái Sinh, sáu đỉnh núi chấn động kịch liệt, khí tức kinh khủng bay thẳng lên trời, ép về phía nó.
Đột nhiên nhận ra bản thân đã phạm một sai lầm lớn.
Hủ Thi ở đây lúc đầu đều vì Quyền Trượng Tái Sinh mà ta sống ngươi chết.
Cho dù bây giờ đã chết rồi, chấp niệm về Quyền Trượng Tái Sinh không hề biến mất.
Bản thân lại lấy Quyền Trượng Tái Sinh ra, chắc chắn sẽ thu hút công kích.
Nhưng nếu như không dùng, hắn cũng sẽ chết.
Cái cây mục nát khổng lồ trên trời tập trung vào Lâm Mặc Ngữ, tất cả cành khô đều bắn tới như tia chớp.
Lâm Mặc Ngữ ngay lập tức cảm nhận được cái chết uy hiếp.
Quyết tâm hiện rõ trong đôi mắt, giơ cao Quyền Trượng Tái Sinh, nhắm vào cái cây mục nát khổng lồ.