Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 784 - Chương 784: Trở Về Bình An, Nhà Đông Phương Thoát Kiếp Nạn (1)

Chương 784: Trở về bình an, nhà Đông Phương thoát kiếp nạn (1)
Ba người Đông Phương Dịch cũng không khỏi vui mừng.

Lâm Mặc Ngữ không sao, chứng minh nhà họ Đông Phương bọn họ cũng không sao.

Đông Phương Dao có thể sống sót, càng bất ngờ hơn.

Người cha già như Đông Phương Dịch, suýt chút nữa nước mắt giàn giụa.

Ba người bọn họ đều biết rõ [Thế giới Hủ Thi] là nơi nào, muốn trở về có bao nhiêu khó khăn.

Bọn họ đi căn bản đều là thập tử nhất sinh.

Mấy ngày trước, bọn họ đã không còn bất cứ hy vọng nào.

Không ngờ được bất ngờ lại đến đột ngột như vậy.

Từ [Thế giới Hủ Thi] truyền tống trở về cần chút thời gian.

Mạnh An Văn nhìn ba người Đông Phương Dịch: “Lần này coi như các ngươi may mắn, gia tộc Đông Phương được cứu rồi.”

Nói xong hắn ta lập tức truyền tống rời đi, không hề ở lại nơi này.

Mười giây sau, sát khí bao trùm hoàng thất hơn một tháng đã rút đi như thuỷ triều.

Truyền tống kéo dài tận năm phút, vượt qua khoảng cách dài đằng đẵng.

Cuối cùng Lâm Mặc Ngữ và Đông Phương Dao cũng về đến thế giới Nhân Tộc.

Truyền tống vừa mới kết thúc, tầm mắt còn chưa hồi phục nhưng cảm giác thân thuộc đã truyền đến.

Đợi sau khi nhìn thấy rõ ràng thì đã thấy Đông Phương Dịch, Đông Phương Lực, còn có một tên Đông Phương Chiến mà Lâm Mặc Ngữ không quen biết.

“Phụ thân!”

Đông Phương Dao nhào vào lòng Đông Phương Dịch đầy nghi hoặc cùng tiếng kêu thất thanh.

Nước mắt không ngừng rơi xuống: “Con tưởng rằng không được gặp lại người nữa rồi.”

Đông Phương Dịch nhẹ nhàng vỗ vào lưng Đông Phương Dao: “Không sao rồi, không sao rồi.”

Con gái của mình sống sót trở về, người làm cha như ông ta cũng vui mừng khôn xiết.

Hơn một tháng nay, ông ta đã quá tuyệt vọng.

Gia tộc Đông Phương bị đe doạ, con gái của mình có khả năng không quay về được nữa, ông ta gần như sụp đổ dưới hai áp lực này.

Cho dù ông ta là cường giả cấp Thần thì sao, là Quốc Vương thì như thế nào.

Suy cho cùng, ông ta cũng là con người, là một người cha.

Ánh mắt Lâm Mặc Ngữ có chút lạnh lùng: “Lần này, Gia tộc Đông Phương các người phải cho ta một lời giải thích.”

Quay về rồi nhưng chuyện cũng chưa kết thúc tại đây.

Nếu không phải do may mắn, hắn suýt nữa đã không thể quay về.

Chuyện này chưa kết thúc tại đây.

Lâm Mặc Ngữ không rộng lượng đến mức có thể niệm tình bỏ qua chuyện này.

Mặc dù bản thân hắn vẫn đang nợ ân tình của đối phương nhưng ân tình cũng không thể nào so sánh được với tính mạng.

Huống hồ, hắn đã đưa Đông Phương Dao bình an trở về, mối ân tình này đã sớm được trả đủ.

Nghe được câu nói có tí lạnh lùng của Lâm Mặc Ngữ, Đông Phương Dịch cũng biết rằng lần này là do bản thân ông ta không đúng.

Lập tức nói: “Chuyện này quả thật do Gia tộc Đông Phương bọn ta không đúng, suýt chút hại chết Lâm thần tướng.”

“Lâm thần tướng yên tâm, chuyện này bọn ta dù thế nào cũng sẽ cho Lâm thần tướng một lời giải thích.”

“Đồng thời bọn ta cũng sẽ bồi thường thích đáng cho ngài.”

Lâm Mặc Ngữ không hung hăng hăm doạ mà Đông Phương Dịch đã nói như vậy thì đương nhiên sẽ giữ lời.

Lúc này mối nguy gia tộc đã được hóa giải, Đông Phương Dao cũng bình an vô sự trở về, bất kể là Đông Phương Lực hay Đông Phương Chiến cũng đều thở phào nhẹ nhõm.

Đông Phương Lực khẽ cười: “Lâm thần tướng, tỷ tỷ của ngài đã đợi ngoài hoàng cung hơn một tháng rồi, hay là ngài nên đi gặp mặt thử xem.”

“Tỷ tỷ ta đến rồi sao? Ở đâu?”

Thông qua trận truyền tống trở về nơi đó, Đông Phương Dịch nói: “Trận truyền tống dẫn ra bên ngoài hoàng cung đã bị lệnh tỷ phá huỷ, hay là ta đưa Lâm thần tướng bay qua đó?”

“Không cần, ta tự đi.”

Lâm Mặc Ngữ nói xong, soàn soạt mở ra Lôi Điện Chi Dực, đưa hắn bay lên không trung.

Sau khi phân biệt phương hướng, Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được khí tức của Lâm Mặc Hàm.

Lôi Điện Chi Dực khẽ run, cơ thể phóng ra tia chớp bay đi thật nhanh.

Sau khi đợi Lâm Mặc Ngữ rời đi, Đông Phương Dịch mới nói: “Lần này xem như trong cái rủi vẫn có cái may, Dao Nhi bình an quay về, mối nguy của gia tộc cũng xem như đã hoá giải.”

Đông Phương Lực nhẹ giọng nói: “Đây là lần đầu tiên Gia tộc Đông Phương ta gặp phải đại nạn như thế trong cả hàng ngàn năm kể từ khi thành lập đế quốc Thần Hạ, quả thật là quá hổ thẹn với tổ tiên.”

Đông Phương Chiến cũng lắc đầu than vãn: “Cái loại như ta thật vô dụng.”

Đông Phương Dao nhìn ba người giống như đang hát tuồng vậy, ta một câu ngươi một câu, vẻ mặt ngơ ngác không biết đã xảy ra chuyện gì.

Đông Phương Dịch kéo nàng ta lại: “Dao Nhi, con hãy kể lại tường tận chuyện đã xảy ra trong Thế Giới Hủ Thi hơn một tháng nay đi.”

Đông Phương Lực cũng vô cùng tò mò: “Lâm Thần Chiến mặc dù tài giỏi nhưng cũng chỉ là kẻ không ai sánh được trong cùng cấp bậc mà thôi. Trong Thế giới Hủ Thi chắc hẳn tồn tại rất nhiều kẻ mạnh, đặc biệt là khu vực trung tâm, các người làm thế nào để trở về.”
Bình Luận (0)
Comment