Chương 808: Lâm Mặc Ngữ, ngươi không thể trêu vào, ta cũng không thể trêu vào (2)
Phương Siêu kể lại sự việc hôm đó: “Viện trưởng, sao Lâm Mặc Ngữ có thể hoàn thành phó bản nhanh chóng như vậy? Chắc chắn hắn đã dùng thủ đoạn gian lận phải không?”
La Cao Hiên nhìn Phương Siêu: “Ngạo mạn là không đúng.”
Phương Siêu ngạc nhiên, không hiểu tại sao La Cao Hiên nói như vậy.
La Cao Hiên tiếp tục: “Đại ca ngươi là niềm tự hào của học viện, còn ngươi thì kém hơn một chút. Ngươi biết lý do vì sao không?”
Phương Siêu không hiểu, sao lại nói tới chuyện này.
Giữa hai lông mày có hơi không kiên nhẫn. Nhưng vì La Cao Hiên là viện trưởng, hắn ta không thể không nghe ông nói chuyện.
Phương Siêu thở dài: “Không biết.”
La Cao Hiên từ tốn nói: “Các ngươi có chức nghiệp giống nhau, huyết mạch giống nhau, tài nguyên giống nhau, thiên phú cũng không khác biệt.”
“Chỉ khác tâm tính, ngươi quá kiêu ngạo, không coi ai ra gì.”
Giọng nói La Cao Hiên ngày càng mạnh mẽ: “Lâm Mặc Ngữ là ai? Đó là Thần Tướng, có địa vị tương đương với cường giả cấp Thần.”
“Ngay cả ta còn phải kính cẩn gọi một tiếng Lâm thần tướng, ai cho ngươi ngươi lá gan dám trực tiếp gọi tên hắn?”
Phương Siêu giật mình, không ngờ La Cao Hiên luôn ôn hòa với mình lại đột nhiên quát tháo như vậy.
“Viện trưởng, ta…”
Hắn ta vừa muốn giải thích thì bị La Cao Hiên cắt ngang.
“Ngươi ngậm miệng trước, nghe cho kỹ.”
“Ngươi nhìn ghi chép, đó là do Lâm thần tướng lập nên khi cày phó bản với tốc độ cực hạn.”
“Lâm thần tướng có kỹ năng Phi Hành, bay thẳng tới cao nguyên số bốn.”
“Về phần lần giết chân thân Thần Thú kia, toàn bộ quá trình, ba viện trưởng của chúng ta đều thấy rõ.”
“Toàn bộ quá trình không có vấn đề gì, hơn nữa Lâm thần tướng đã tiêu diệt toàn bộ quái vật trong phó bản, ngay cả quái vật trong hẻm núi cũng không bỏ qua.”
Phương Siêu nghe xong cảm thấy lạnh sống lưng, toàn thân run rẩy.
“Ngay cả quái vật ở hẻm núi cũng diệt được, sao có thể.” Hắn ta lẩm bẩm.
La Cao Hiên không để ý phản ứng của hắn ta: “Ngươi biết Lâm thần tướng đánh bại chân thân Thần Thú trong bao lâu không?”
“Đó là giết trong chớp mắt, dĩ nhiên sau khi vận dụng kỹ năng Nguyên Thủy Phù Văn bắt đầu mới hoàn thành việc giết trong nháy mắt.”
“Nhưng có thể được kỹ năng Nguyên Thủy Phù Văn là bản lĩnh của Lâm thần tướng. Nếu giao cho ngươi, ngươi có làm được không?”
Phương Siêu biết quy tắc nhưng không chắc mình có thể làm được.
La Cao Hiên tiếp tục: “Chuyện này dừng ở đây, ngươi chuẩn bị đi, dẫn đội xuống chiến trường Vĩnh Hằng luyện tập.”
Bỗng nhiên Phương Siêu ngẩng đầu: “Viện trưởng, vài ngày nữa đất tổ của học viện Sáng Thế sẽ mở rồi.”
La Cao Hiên nói: “Ta biết. Nhưng lần này ngươi không đi được.”
Phương Siêu ngạc nhiên, nghiến răng: “Tại sao? Ngài đã đồng ý với ta mà.”
La Cao Hiên thở dài: “Học viện Sáng Thần của chúng ta có ba suất, vốn có một suất dành cho ngươi nhưng có chút thay đổi.”
“Lão tổ muốn một suất, ta không thể từ chối.”
Còn lại một suất cho anh trai ngươi, một suất cho đại tiểu thư nhà họ Mạc.”
Nghe đến đó, lồng ngực Phương Siêu không ngừng phập phồng, trong mắt lóe lên sự hung ác.
Rõ ràng đã đồng ý cho mình một vị trí, nay lại lật lọng không cho.
La Cao Hiên vỗ vai hắn ta: “Ta hứa, lần sau đất tổ mở ra, nhất định có một suất cho ngươi.”
Nghe vậy, ngay lập tức cảm xúc Phương Siêu ổn định hơn nhiều.
Học viện Sáng Thế đất tổ mở năm năm một lần.
Năm năm sau, có lẽ hắn ta cũng đã đạt tới cấp 60.
Chỉ cần đi vào trước khi thăng cấp lần ba ở cấp 70, mọi chuyện đều như nhau.
Hơn nữa, lần này có một suất cho anh trai mình.
La Cao Hiên đã rất tốt với anh em hắn ta, hắn ta không thể đòi hỏi thêm.
Phương Siêu cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo lại, hỏi: “Viện trưởng, đệ tử lão tổ thu nhận không phải đã hoàn thành chuyển chức lần ba sao? Tại sao còn muốn một suất?”
La Cao Hiên lắc đầu: “Cụ thể ta cũng không rõ nhưng lão tổ đã yêu cầu, ta chỉ có thể để ngươi chịu uất ức rồi.”
Phương Siêu biết rõ, không thể yêu cầu thêm: “Vị đệ tử của lão tổ thăng cấp quá nhanh, hơn nữa thân phận rất thần bí. Viện trưởng, ngài có thể tiết lộ một chút không?”
Trong học viện, mọi người đều biết lão tổ có một đệ tử, người này thăng cấp nhanh đến mức bất thường.
Chỉ trong hơn một năm đã hoàn thành chuyển chức lần ba.
Các học viên xuất sắc đã từng tổ đội với nàng nhưng đều bị cấm tiết lộ thông tin.
Chỉ một số ít người cấp cao trong đế quốc biết về Lâm Mặc Hàm.
Tất nhiên là La Cao Hiên biết rõ, suy nghĩ một lúc, rồi thấp giọng nói: “Nàng tên là Lâm Mặc Hàm.”
Lâm Mặc Hàm? Tại sao cái tên này lại giống với Lâm Mặc Ngữ đến vậy, chỉ khác một chữ?
Chẳng lẽ…
“Ngươi không đoán sai, nàng là chị ruột của Lâm Mặc Ngữ.”
Phương Siêu hít một hơi lạnh, không dám nói thêm gì nữa.