Chương 825: Cạnh tranh triển khai trong im lặng (2)
Ba giờ sau, trên bệ đỡ có một sự rung chuyển nhẹ, bia đá biến mất, phía trước xuất hiện một cây cầu treo mới tinh.
Lâm Mặc Ngữ chậm rãi đứng dậy. Hai giờ trước hắn đã nắm vững được ba kỹ năng.
Với hắn mà nói, chúng không có gì khó khăn cả.
Hắn bước lên cầu treo, đi thẳng về phía trước.
Đầu kia của cầu treo cũng được nối với một bệ đỡ.
Cảm nhận được tiếng gió thổi tới bên tai, xuyên qua tầng tầng sương trắng.
Lâm Mặc Ngữ bước lên bệ đỡ này.
Một thanh kiếm sắc bén cắm ở mép sàn. Ở giữa bệ đỡ, có một người đứng đấy.
Tay hắn ta cầm thanh kiếm sắc bén, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ vừa nhìn đã biết đây không phải người, mà là một con bù nhìn, một con kiếm sĩ bù nhìn.
Giai đoạn thứ ba, đánh bại đối phương.
Lâm Mặc Ngữ hiểu ra ngay lập tức, ba kỹ năng học được trên bệ đỡ trước đó chính là để chuẩn bị cho bây giờ.
Nếu như không nắm vững ba kỹ năng kia thì muốn đánh bại đối phương có lẽ cũng không dễ.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ cẩn thận, khóe miệng khẽ nhếch: “Vậy thử một chút đi.”
Vốn dĩ hắn muốn lấy một thanh kiếm từ trong Không Gian Lưu Trữ ra, kết quả phát hiện Không Gian Lưu Trữ bị phong tỏa, không thể lấy ra ngoài.
“Đúng là không muốn để người khác lợi dụng sơ hở.”
Sau khi Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ minh bạch vì lý do gì, hắn tùy ý rút ra trường kiếm cắm trên mặt đất.
Trong nháy mắt hắn rút kiếm, kiếm sĩ bù nhìn ở chính giữa bệ đỡ nhanh chóng vọt tới với tốc độ rất nhanh .
Lâm Mặc Ngữ nhìn kiếm sĩ bù nhìn đang lao tới: “Nhìn từ tốc độ bên ngoài, thuộc tính nhanh nhẹn hẳn phải ở trong khoảng từ 500 đến 700.”
“Thuộc tính không cao, ngang bằng với hầu hết mọi người.
“Nhưng đối với ta mà nói…”
Sau khi ăn Sơ Quả, tất cả thuộc tính đều là thuộc tính, không đáng kể chút nào.
Kiếm sĩ bù nhìn lao tới trước mặt Lâm Mặc Ngữ, chém ra một kiếm.
Kỹ năng: Trảm Phong!
Thanh kiếm di chuyển rất nhanh, im hơi lặng tiếng, như thể nó thực sự có thể chém đứt làn gió.
Lâm Mặc Ngữ cũng đánh trả bằng một nhát Trảm Phong, kiếm quang xuất hiện, nhát sau nối tiếp nhát trước, tốc độ nhanh hơn kiếm sĩ bù nhìn nhiều.
Kiếm quang trong nháy mắt chém xuyên qua kiếm sĩ bù nhìn.
Leng keng!
Thanh trường kiếm của kiếm sĩ bù nhìn rơi xuống đất, cả cỗ bù nhìn đều chia năm sẻ bảy, sau đó hóa thành một đạo khí tức đặc thù rơi vào trên người Lâm Mặc Ngữ.
Thuộc tính đột nhiên tăng lên, mỗi một thuộc tính đều tăng 500, cũng không quá nhiều.
Dường như mọi thuộc tính của kiếm sĩ bù nhìn đã được thêm vào trên người hắn.
Phía trước bệ đỡ lại xuất hiện một cây cầu treo khác.
“Chỉ đơn giản như vậy?”
Lâm Mặc Ngữ không ngờ đối phương vậy mà không cần đánh qua đánh lại, chỉ một kiếm đã xong.
Mấu chốt cũng là bởi vì thuộc tính của hắn quá mạnh, bất kể là sức mạnh hay nhanh nhẹn, hắn đều hoàn toàn nghiền ép đối thủ.
Lại thêm sử dụng các kỹ năng giống nhau, đương nhiên dễ thắng .
Nhưng nếu là người khác có lẽ không đơn giản như vậy.
Trên các bệ đỡ khác, các trận chiến vẫn đang tiến hành.
Lăng Nhất Chiến chiến đấu với con kiếm sĩ bù nhìn, ngươi tới ta đi, đánh đến quên cả trời đất.
Thuộc tính của Lăng Nhất Chiến tương tự như kiếm sĩ bù nhìn, thân là kỵ sĩ, hắn ta cũng nắm vững ba kỹ năng, chẳng qua độ thuần thục không bằng Lâm Mặc Ngữ.
Dựa theo ba kỹ năng này đã đủ để đối kháng chính diện cùng con kiếm sĩ bù nhìn.
Cũng có chức nghiệp giả pháp sư không lĩnh ngộ được ba kỹ năng này, bị kiếm sĩ bù nhìn đánh đến kêu to oa oa, vô cùng chật vật.
Lâm Mặc Hàm cầm trường kiếm trong tay, sử dụng luân phiên ba kỹ năng lại dựa vào bản thân vượt xa thuộc tính của con kiếm sĩ bù nhìn, một mực áp chế con kiếm sĩ bù nhìn.
Ninh Y Y dùng một chiêu Trảm Phong đánh qua đánh lại, dáng người vô cùng linh hoạt, phát huy trọn vẹn đặc điểm chức nghiệp thích khách của bản thân, đồng thời chiếm thế thượng phong.
Nói một cách tương đối, Mạc Vận bên kia vất vả hơn nhiều.
Nàng ấy rất thông minh, có ngộ tính cao, cũng lĩnh ngộ được ba kỹ năng.
Chẳng qua không quen phương thức chiến đấu của kiếm sĩ, nàng ấy một bên gian nan đối kháng, một bên không ngừng học hỏi, tiến bộ rất nhanh.
Lâm Mặc Ngữ lại lần nữa xuyên qua sương mù, bước lên bệ đỡ thứ ba.
“Đây coi như là giai đoạn thứ tư?”
Lúc này, hắn có chút không xác định.