Chương 859: Ma Vương cũng không phải kẻ ngu (2)
Sói Cao Nguyên xảy ra biến dị, từ cấp 46 nhảy lên cấp 52.
Thuộc tính tăng lên đáng kể, tổng thuộc tính đạt tới 150000.
Bình thường mà nói, độ phó quái vật phó bản cỡ lớn tương đương với độ khó phó bản cấp Địa Ngục, thuộc tính cũng không xê dịch nhiều.
Quái vật phó bản độ khó cấp 52 Địa Ngục, tổng thuộc tính xuất ra khoảng 100000, Boss thì có thể qua 200000.
Hiện tại quái vật chỗ này bị hỏa vực tiêm nhiễm, sau khi phát sinh biến dị, tổng thuộc tính đã vượt qua quái vật phó bản độ khó cấp Địa Ngục bình thường.
Không chỉ có Chó Sói Cao Nguyên, những quái vật khác cũng như vậy.
Theo lý mà nói, quái vật cấp Thủ Lĩnh tương đương với BOSS.
Quái vật cấp Thủ Lĩnh có thể mạnh hơn BOSS thế giới.
Chỉ có điều thiếu một số thuộc tính đặc biệt của BOSS đời trước.
Xem đến đây, trong lòng Lâm Mặc Ngữ đã có suy tính.
Hắn cũng biết nên đối phó Ma Vương Liệt Diễm thế nào rồi.
Khóe miệng khẽ nhếch lên: “Nếu ở nơi khác, mấy lời của ngươi không sao cả.”
“Nhưng mà bây giờ…”
Ma Vương Liệt Diễm khá lỗ mãng: “Nhưng mà sao?”
Lâm Mặc Ngữ cười ha ha, Lôi Điện Chi Dực giương ra, lập tức mang hắn bay vào chỗ sâu trong phó bản.
Hắn sẽ không nói cho Ma Vương Liệt Diễm, khắp nơi ở đây đều là quái vật, khắp nơi đều là vũ khí của mình.
“Muốn chạy, nằm mơ!” Ma Vương Liệt Diễm kéo ngọn lửa hung hãn đuổi theo.
Tốc độ Ma Vương Liệt Diễm không hề châm hơn Lâm Mặc Ngữ, hơn nữa đang trong phó bản, Lâm Mặc Ngữ không có chỗ để trốn.
Ma Vương Liệt Diễm cất tiếng cười to: “Đừng có nằm mơ, ngươi chạy không thoát đâu.”
“Ngoan ngoãn để cho ta giết, ta đảm bảo sẽ thiêu sạch ngươi, tro cũng không lưu lại.”
Trong lúc nói chuyện, từng tia tử vong xạ tuyến được đánh ra,
Lâm Mặc Ngữ không ngừng thay đổi hướng tránh né trên không trung.
Đổi thành lúc trước, hắn tuyệt đối không có thể tránh được tử vong xạ tuyến.
Nhưng hiện tại, thuộc tính hắn tăng lên, kinh nghiệm thực chiến phong phú, Lôi Điện Chi Dực lại cho hắn tốc độ kinh người, lúc này hắn mới có thể né tránh tử vong xạ tuyến.
Ma Vương Liệt Diễm đuổi giết Lâm Mặc Ngữ, điên cuồng cười to: “Đừng hao tâm tổn sức nữa, ngươi chạy không thoát đâu.”
Trốn ư?
Lâm Mặc Ngữ vốn không muốn chạy trốn.
Hắn đảo mắt đã bay tới bầu trời cao nguyên số ba.
Đến giữa cao nguyên số bốn, trong cao nguyên số bốn đều là Quái thủ lĩnh, quái vật khá thưa thớt.
Quái vật nhiều nhất là ở cao nguyên số ba.
Lâm Mặc Ngữ đang phi hành, quân đoàn Vong Linh đã im hơi lặng tiếng phóng xuống dưới.
Đám Khô Lâu bắt đầu kéo quái, tụ quái vật lại một chỗ.
Lâm Mặc Ngữ nghĩ rất kỹ, nếu muốn giết Ma Vương Liệt Diễm, chỉ có thể trông cậy vào hai kỹ năng lớn.
Một là [Thi Thể Bạo Liệt], hai là [Cường Binh].
Dù đối phương là Ma Vương, nhất định phải đánh chết trong một đòn, không để cho nó có cơ hội phản ứng.
Dựa vào những tình huống giao thủ với mấy vị cấp Thần ở Thế giới Hủ Thi, dưới trạng thái [Cường Binh] có thể cứng rắn đối đầu với tồn tại cấp Thần một lúc.
Bây giờ thực lực Ma Vương Liệt Diễm bị áp chế, không sánh bằng những tên ở Thế giới Hủ Thi kia.
Cho nên phán đoán dưới các loại điều kiện, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mình hoàn toàn có cơ hội, hoàn thành hành động vĩ đại giết ngược lại Ma Vương.
Quái vật trên cao nguyên số ba đã tụ lại một ít, chừng một phần ba.
Quái còn dư lại cách đó xa xa đang bị kéo qua.
Thời gian Lôi Điện Chi Dực sắp hết, Lâm Mặc Ngữ thả chậm tốc độ, để Ma Vương Liệt Diễm có thể tới gần mình.
Ma Vương Liệt Diễm thấy vậy thì cười lớn ha ha: “Sao nào, không chạy nữa?”
“Với cấp bậc của ngươi mà có thể thi triển kỹ năng Bay Lượn đã khiến bản vương bất ngờ.”
“Nhưng ngươi có thể bay bao lâu đây! Kỹ năng luôn có thời gian làm nguội!”
Lâm Mặc Ngữ im lặng không lên tiếng.
Chiến Sĩ Khô Lâu Cuồng Bạo bên dưới hành động, im hơi lặng tiếng chớp nhoáng giết mấy con quái vật.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ cũng thu hồi Lôi Điện Chi Dực, người nhanh chóng rớt xuống.
Trên mặt Lâm Mặc Ngữ đồng thời lộ vẻ “Hoảng sợ”.
Trông thì giống thời gian kỹ năng đến cực hạn, bất đắc dĩ mới rơi xuống.
Ma Vương Liệt Diễm không hề nghi ngờ, vẫn đuổi theo tiếp, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn.
Gần như trong nháy mắt Lâm Mặc Ngữ rơi xuống đất, Ma Vương Liệt Diễm cũng rơi theo.
Ầm một tiếng thật lớn vang lên, mặt đất chấn động, ngọn lửa cuốn lấy đất đai.
Quái vật xung quanh bị đánh bay, ngay cả Lâm Mặc Ngữ vừa chuẩn bị xong Thi Thể cũng bị đánh bay mấy trăm thước.
Trên người Lâm Mặc Ngữ lóe lên ánh sáng trắng, Áo Giáp Hài Cốt chặn ba đợt tấn công ngọn lửa, rồi nổ tung.
Số lượng lớn tổn thương từ bản thân chuyển sang quân đoàn Vong Linh, đám Khô Lâu lục tục bị thương, Vu Yêu tướng quân nhanh chóng tiến hành chữa trị.
Dù thực lực bị áp chế nhưng rốt cuộc thì Ma Vương Liệt Diễm vẫn là Ma Vương, lực công kích tương đương với cường giả cấp Thần Nhân tộc, vô cùng cường đại.