Chương 864: Ma Vương Liệt Diễm chết, Thần Tướng Hai sao (1)
Lâm Mặc Ngữ tiếp tục bỏ đá xuống giếng, không hề ngừng lại.
Lại một nhóm thi thể tươi mới được vận chuyển đến, lập tức thành vũ khí của Lâm Mặc Ngữ.
Khi kỹ năng [Cường Binh] còn lại 10 giây, bỗng có một tiếng vang thật lớn phát ra.
Ma Vương Liệt Diễm nổ tung.
Hỏa hoạn bùng lên lan ra gần như toàn bộ cao nguyên số ba.
Hỏa vực trên không trung như mưa rơi xuống, cả phó bản đều xuất hiện mưa lửa.
Lâm Mặc Ngữ chẳng những không lơ là, trái lại hắn càng trở nên cảnh giác.
Hắn không nhận được tin tức Ma Vương Liệt Diễm bị giết, điều đó nói rõ Ma Vương Liệt Diễm vẫn chưa chết.
Trong Hỏa diễm, hắn thấy được một bóng dáng nhỏ gầy, là hình thể của một ác ma gầy yếu.
Vốn dĩ Ma Vương Liệt Diễm có hình cầu, đường kính hơn năm thước.
Nhưng bây giờ nó chỉ là một con ác ma gầy gò yếu ớt chưa đến một mét.
Lâm Mặc Ngữ theo bản năng sử dụng thuật Dò Thám kiểm tra thử.
[Chu Nho Hỏa Ma (cấp Ma Vương)]
[Cấp độ: 90]
Bây giờ Lâm Mặc Ngữ mới hiểu, đây mới là chân thân của Ma Vương Liệt Diễm.
Thì ra chân thân của Ma Vương Liệt Diễm lại là Chu Nho Hỏa Ma.
Thể nhưng Chu Nho Hỏa Ma chỉ là một chủng tộc nhỏ bé vô cùng thấp kém trong Vực Thẳm.
Nó ở tầng lớp cuối cùng của Ác Ma Vực Thẳm, địa vị chỉ cao hơn những ma vật không có trí tuệ một chút.
Ở nơi cá lớn nuốt cá bé như Vực Thẳm, nguyên nhân duy nhất có địa vị thấp chính là vì thực lực quá yếu.
Hắn không ngờ Ma Vương Liệt Diễm lại từ một Chu Nho Hỏa Ma trở thành Ma Vương.
Cũng không biết là đã lấy được cơ duyên to lớn nào.
Ngay lập tức Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ cẩn thận, giống như Ma Vương Liệt Diễm, cho dù nó đã thành Ma Vương nhưng cũng chỉ là một kẻ yếu nhất trong số rất nhiều Ma Vương.
Nếu người khác biết được chân thân của nó chính là Chu Nho Hỏa Ma, có lẽ nó sẽ bị những con Ma Vương mạnh hơn bắt đi tra hỏi, rốt cuộc nó đã lấy được cơ duyên gì.
Dù sao có thể làm cho Chu Nho Hỏa Ma trở thành Ma Vương thì chắc chắn cơ duyên vô cùng to lớn.
“Ta liều mạng với ngươi!”
Sau khi Ma Vương Liệt Diễm bị đánh đến nỗi phải trở lại chân thân, nó lao tới Lâm Mặc Ngữ nhanh như chớp.
Ma Vương Liệt Diễm lao tới như phát điên.
Dù thân hình nhỏ bé nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn không dám khinh thường.
Dù sao đây cũng là chân thân của Ma Vương, không thể không mạnh được.
Vu Yêu tướng quân lập tức chắn trước mặt, sau đó rất nhiều Khô Lâu pháp sư, Khô Lâu Thần Xạ Thủ vây Lâm Mặc Ngữ thành một vòng.
Thi thể đồng thời bị ném lên đỉnh đầu hắn rồi nổ tung.
Trong tiếng nổ ầm ầm, chân thân Ma Vương Liệt Diễm bị hất tung lên.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ mới nhận ra thực lực của nó đã không còn như trước.
Khi lớp vỏ bị phá vỡ, Ma Vương Liệt Diễm đã mất đi thực lực vốn có của một Ma Vương.
Ngọn Lửa Linh Hồn lại lóe lên, chân thân Ma Vương Liệt Diễm kêu thảm thiết, nó giơ hai tay ra, phun ra ngọn lửa màu đen.
Đồng thời hoả vực thời không bị dẫn động, một trận Hỏa Vũ lớn như sao băng trút xuống.
Mặt Lâm Mặc Ngữ không biểu cảm: “Đừng giãy giụa nữa!”
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo không để ý đến ngọn lửa, lao đến trước mặt Ma Vương Liệt Diễm, sau đó chém rìu mang theo ánh đỏ xuống.
Xoẹt xoẹt xoẹt vài nhát.
Tay chân Ma Vương Liệt Diễm đồng thời bị chặt đứt, tiếp đó một đôi cánh nhỏ sau lưng cũng bị chém đứt.
Ma Vương Liệt Diễm kêu thảm thiết ngã xuống đất, hoàn toàn mất đi khả năng giãy giụa.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Khi ngươi đến đây, khi thực lực của ngươi bị áp chế thì cái chết của ngươi đã được định sẵn.”
Ma Vương Liệt Diễm tiếp tục kêu lên: “Ta không tin, rõ ràng ngươi còn chưa đến cấp 50, sao lại mạnh như vậy.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ta không cần giải thích với ngươi, bây giờ ta tiễn ngươi đi đoạn đường cuối cùng.”
“Đừng, đừng giết ta!” Ma Vương Liệt Diễm điên cuồng kêu lên.
“Đừng giết ta, đừng giết ta, để đổi lại, ta có thể nói cho ngươi biết bí mật ta có thể trở thành Ma Vương, ngươi tha cho ta, sau này ta sẽ không làm địch với ngươi nữa.”
Ma Vương Liệt Diễm không ngừng hét lên chói tai.
Nó muốn sống, nó là Ma Vương, nó có quyền lực tối cao trong Vực Thẳm.
Nó có thể hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp nhất, nó có thể hô mưa gọi gió trong Vực Thẳm.
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Ta không giao dịch với Ác Ma.”
Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo đã giơ rìu lên.
Từ đầu đến cuối, Lâm Mặc Ngữ đều đứng cách xa, không tiến lại gần một bước.
Hơn nữa trước mặt có quân đoàn Vong Linh bảo vệ, sợ rằng Ma Vương Liệt Diễm tự nổ tung hay gì đó.
Chuyện lật thuyền trong mương, hắn không muốn xảy ra với mình.
Từ giọng điệu lạnh lùng của Lâm Mặc Ngữ, từ hành động của Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo, Ma Vương Liệt Diễm đã thấy được quyết tâm giết mình của Lâm Mặc Ngữ.