Chương 874: Ngươi không nên lừa gạt bản hoàng (2)
Ma Vương Liệt Diễm chết bên trong phó bản, thậm chí còn không xứng có một tấm bia mộ, thật sự mỉa mai.
Nơi sâu nhất trong Vực Thẳm, hỏa vực ở đây đã chuyển sang màu xanh đậm, gần như biến thành màu đen.
Ở đây, có một tòa cung điện khổng lồ đang trôi lơ lửng.
Hỏa vực bao quanh bảo vệ nó, cả tòa cung điện chìm trong biển lửa.
Mị Ma Vương, Hắc Thiên Ma Vương, Kiếm Ma Vương, Bát Tí Ma Vương và một đám Ma Vương trung đẳng khác có huyết mạch mạnh mẽ tập hợp lại với nhau.
Bọn chúng đã cung kính đứng ngoài cung điện trong nhiều ngày.
Không kẻ nào dám bất mãn điều gì, ngay cả Mị Ma Vương ngày thường vẫn hay cười nói, lúc này cũng thu liễm, nghiêm túc đứng đó.
Hắc Thiên Ma Vương đứng cạnh Mị Ma Vương, hỏi nhỏ: “Ngươi có biết bệ hạ gọi chúng ta đến làm gì không?”
Mị Ma Vương thấp giọng đáp lại: “Có lẽ việc này liên quan đến hành động gần đây của Nhân tộc. Hình như hội ma nô trong đế quốc Thần Hạ gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Hắc Thiên Ma Vương hơi giật mình hỏi: “Hội ma nô không phải vẫn do ngươi quản sao?”
Mị Ma Vương thì thầm: “Thật ra bệ hạ đứng sau lưng hội ma nô, ta chỉ phụ trách việc lộ diện mà thôi.”
Lúc này Hắc Thiên Ma Vương mới biết người đứng sau sai khiến hội ma nô vậy mà không phải Mị Ma Vương.
Theo những gì ông ta biết, rất nhiều cường giả trong Nhân tộc đã bị Mị Ma Vương thu phục.
Dưới sự ảnh hưởng của năng lực Mị Hoặc, một vài tên Nhân tộc đã bất giác trở thành tay sai cho Mị Ma Vương.
Một khi đã bị thu phục thì gần như không có khả năng thoát khỏi, chỉ có thể trở thành nô lệ ngoan ngoãn nghe lời sai bảo.
Trong số những Nhân tộc mà Mị Ma Vương đã thu phục trong nhiều năm qua, thậm chí còn có một số người ở cấp Thần.
Vì vậy ông ta không chỉ bội phục Mị Ma Vương, đồng thời cũng vô cùng cảnh giác với nàng ta nữa.
Chỉ sợ bỗng một ngày ông ta sẽ trúng bẫy của nàng ta.
Chỉ là ông ta không nghĩ tới, người chỉ đạo sau lưng hội ma nô lại là Ma Hoàng bệ hạ.
Cuối cùng cung điện bên trong biển lửa cũng có động tĩnh.
Hỏa diễm màu xanh đậm bốc lên, bao trùm toàn bộ cung điện, một ả ác ma khổng lồ xuất hiện bên trong hỏa diễm.
Trên đầu nàng ta có một chiếc sừng nhọn, nhìn thì có vẻ giống sừng của Long tộc nhưng lại hoàn toàn khác nhau.
Hình thể của nàng ta vô cùng lớn, giống như một người khổng lồ.
Đôi cánh ác ma phía sau lưng nàng ta cũng không kém cạnh, tùy ý mở ra cũng có thể vượt qua 10 mét.
Áo giáp vảy phủ khắp người nàng ta, mỗi một miếng vảy dường như đều có hỏa diễm đang chuyển động.
Gã ngồi trên ngai vàng của Ma Hoàng, tản ra một loại áp lực chấn động đất trời.
Vào lúc mà nàng ta xuất hiện, tất cả ác ma ở đây đều hạ eo, cúi đầu hành lễ.
“Bái kiến Ma Hoàng bệ hạ!”
Ánh mắt của Ma Hoàng từ từ quét qua các Ma Vương.
Ma Vương nào bị cặp mắt đó lướt qua đều cảm thấy như thể có một thanh kiếm sắc bén đang cứa ngang cổ bọn họ, dường như muốn chém đứt đầu họ luôn.
Sức mạnh của Ma Hoàng vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Ma Hoàng thường sống trong cung điện Ma Hoàng, hiếm khi xuất hiện.
Cho dù có chuyện thì nàng ta cũng chỉ truyền đạt mệnh lệnh xuống dưới mà thôi.
Thật hiếm khi triệu tập tất cả bọn họ lại với nhau như vậy.
Giọng nói trầm thấp của Ma Hoàng chậm rãi vang lên: “Tốt lắm, đều đến đủ rồi.”
“Gầy đây bên phía Nhân tộc có một số hành động, hội ma nô bên trong đế quốc Thần Hạ đều bị tiêu diệt rồi, Mị Ma Vương, ngươi nghĩ thế nào về việc này.”
Mị Ma Vương giật nảy, giọng nói nàng ta run rẩy: “Lần này, Bạch Ý Viễn và Mạnh An Văn cùng nhau ra tay, hành động quá mức đột ngột, ta đã hạ lệnh tiến hành phản kích lại rồi.”
Đột nhiên Ma Hoàng cười lớn, âm thanh đó khiến Mị Ma Vương cảm thấy sởn tóc gáy.
“Ngươi lệnh cho tất cả hội ma nô tiến hành phản kích ư?”
Mị Ma Vương gật đầu, quả thật nàng ta đã hạ lệnh như thế.
Ma Hoàng lạnh lùng nói: “Ngươi cảm thấy dưới mí mắt của tất cả cường giả cấp Thần cấp 95 trong đế quốc Thần Hạ thì cuộc phản kích của ngươi còn có hiệu quả hay không?”
Đầu óc của Mị Ma Vương nhanh chóng vận hành, đột nhiên nàng ta nhận ra điều gì đó nói: “Vốn dĩ ta cũng không muốn tiến hành cuộc phản kích này nhưng tên Ma Vương Liệt Diễm thề sống thề chết rằng có thể giết chết Lâm Mặc Ngữ nên muốn ta hợp tác với nó.”
“Vì vậy ta mới cho người ra tay, giúp Ma Vương Liệt Diễm thu hút sự chú ý, tạo cơ hội cho nó.”
Tiếng cười của Ma Hoàng càng lạnh lùng hơn, nàng ta nói: “Là do nó không có đầu óc hay là ngươi cảm thấy bản hoàng không có đầu óc. Lời nói như thế bản thân ngươi có tin nổi không?”
Mị Ma Vương run lên dữ dội, trực tiếp quỳ gối trên không trung, không dám nói câu gì.
Lúc này, một luồng khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống thân thể Mị Ma Vương.