Chương 892: Tìm chỗ tốt lập bia mộ cho Tiêm Tiêm (2)
Tiếng thét lớn vang lên bên tai, Ma Đao Vực Thẳm đã thoát ra khỏi trạng thái hôn mê, trước sau cùng lắm chỉ mới hai giây.
Kỹ năng hồi chiêu của Mộc Tiêm Tiêm là năm giây, còn thiếu ba giây nữa mới có thể dùng lại.
Rõ ràng nàng ta cũng không biết Ma Đao Vực Thẳm lại có khả năng thoát ra nhanh như vậy.
Đây chính là sự khác biệt mà chênh lệch cấp bậc mang tới, khó bề nghịch chuyển.
Nếu như bây giờ Mộc Tiêm Tiêm cũng là cấp 65 thì sẽ không đến nỗi như vậy, ít nhất có thể làm choáng nó hơn 4 giây.
Ma Đao Vực Thẳm căm tức nhìn Mộc Tiêm Tiêm: “Ta giết ngươi!”
nó đã nổi giận rồi.
Ánh đao nổ tung, gần như hoàn toàn nuốt chửng Mộc Tiêm Tiêm.
Tiếng va chạm chi chít vang lên, Mộc Tiêm Tiêm theo tiếng động bay ngược ra.
Nàng ta đã bị thương.
“Tiêm Tiêm!”
“Mau trị liệu cho Tiêm Tiêm!”
Già Lam Dạ Vũ sốt ruột la lên, Trị Liệu sư đã ra tay.
Lâm Mặc Ngữ nhìn hết vào trong mắt, tâm sáng như gương.
Mộc Tiêm Tiêm đã rất mạnh rồi, bản thân là chức nghiệp giả cấp truyền thuyết, mặc dù không phải là chức nghiệp giả loại chiến đấu nhưng thuộc tính không hề thua kém.
Nếu kết hợp với thiên phú thì Mộc Tiêm Tiêm thuộc về loại hình ăn cả thế giới chỉ bằng một chiêu đó.
Trong cùng một cấp, Mộc Tiêm Tiêm cũng không thua gì chức nghiệp giả loại chủ chiến bình thường.
Đáng tiếc, kẻ mà nàng ta đụng phải chính là Ma Đao Vực Thẳm, Ma Đao Vực Thẳm thuộc loại tộc mạnh trong tất cả Ác Ma tộc.
Thuộc tính cực mạnh, chỉ có mạnh hơn chứ không kém hơn chức nghiệp giả cấp truyền thuyết.
Hơn nữa bởi vì chênh lệch cấp bậc nên đương nhiên Mộc Tiêm Tiêm không thể nào là đối thủ của nó.
Mới vừa rồi Ma Đao Vực Thẳm bị thiệt hại nên bây giờ nó đã nổi giận, sức chiến đấu đã mạnh hơn trước đó.
Kỵ sĩ thay thế Mộc Tiêm Tiêm cũng không trụ được mất giây.
Trên không trung còn có kiếm khí kinh khủng của Ma Kiếm Vực Sâu cuốn tới, từ trên cao giáng xuống, đánh đến đội ngũ chỉ có thể phòng ngự chứ không hề có sức đánh trả.
Kỵ sĩ mạnh nhất trong đội ngũ - Già Lam Dạ Vũ lại đang bị BOSS quấn lấy, không thể phân thân ra được.
Cứ thế này thì thua trận bỏ mạng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Mộc Tiêm Tiêm hét lên: “Dạ Vũ tỷ, ta kéo bọn họ và BOSS, mọi người đi mau đi!”
Mộc Tiêm trải qua quá trình trị liệu đã hồi phục, nàng ta khẽ quát rồi thi triển thuật Thu Tập Diện Rộng.
Pháo Hoa nổ tung, ngay lập tức giành lại sự chú ý của BOSS trong tay Già Lam Dạ Vũ.
Sau cấp 60, phạm vi kỹ năng thuật Thu Tập Diện Rộng của nàng ta đã tăng lên đáng kể, ngay cả Kiếm Ma Vực Thẳm ở trên không trung cũng bị thuật Thu Tập bao phủ.
Sự chú ý của hai Ác Ma cũng bị ép hướng lên trên người Mộc Tiêm Tiêm, trong phút chốc nhắm tới Mộc Tiêm Tiêm với vẻ đầy hận thù.
Hiệu quả lôi kéo thù hận của kỹ năng này quá mức kinh khủng.
Già Lam Dạ Vũ lớn tiếng quát lên: “Không được!”
Nhưng lúc này Mộc Tiêm Tiêm đã hoàn toàn không nghe nàng ta, chạy thật nhanh ra đằng xa.
Nàng ta vừa chạy vừa la lên: “Dạ Vũ tỷ, dẫn chúng tỷ muội đi đi, đừng để ý tới ta!”
Già Lam Dạ Vũ định đuổi theo theo bản năng nhưng nghe xong lời của Mộc Tiêm Tiêm, bước chân vừa mới cất bước lần nữa dừng lại.
Nàng ta bắt buộc phải cân nhắc cho những người khác trong đoàn đội.
Nếu như đuổi theo thì khả năng lớn nhất chính là mọi người cùng nhau chết chung, biến thành đồ ăn cho Ác Ma.
Làm như vậy cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Cuối cùng, Già Lam Dạ Vũ ngân ngấn nước mắt, cắn răng: “Đi!”
Nàng ta quay người dẫn mọi người chạy theo hướng ngược lại.
Mỗi một người trong đoàn đội đều khóe mắt rưng rưng, các nàng ta biết, lần này Mộc Tiêm Tiêm trăm phần trăm là không sống nổi.
Thân thể Lâm Mặc Ngữ ở trên không trung, thu hết cả quá trình vào trong mắt.
Dựa trên góc độ lý trí mà nói thì Mộc Tiêm Tiêm đã làm đúng, Già Lam Dạ Vũ cũng không sai.
Nhưng xuất phát từ tính cách cá nhân, Lâm Mặc Ngữ lại không thích hành động này của Già Lam Dạ Vũ.
Mộc Tiêm Tiêm dồn hết sức lực ứng phó, lao đi thật nhanh.
BOSS sau lưng không hề chậm hơn nàng ta, tốc độ của Ma Đao Vực Thẳm còn vượt trội hơn nàng ta.
Mắt thấy đã sắp sửa bị đuổi kịp, đột nhiên Mộc Tiêm Tiêm quay người lại dùng kỹ năng Kích Choáng nhằm vào Ma Đao Vực Thẳm.