Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 895 - Chương 895: Nàng Ta Không Nên Là Kỵ Sĩ Mà Phải Là Người Giữ Mộ Mới Đúng (2)

Chương 895: Nàng ta không nên là kỵ sĩ mà phải là người giữ mộ mới đúng (2)
Lâm Mặc Ngữ không hề đi xem kết quả mà đáp xuống bên cạnh Mộc Tiêm Tiêm: “Ta lại cứu ngươi thêm một lần nữa, lần trước cũng là ở trong khu vực cốt lõi.”

Lúc này Mộc Tiêm Tiêm vẫn đang chìm đắm trong cảm xúc ngạc nhiên mừng rỡ. Nàng ta nghe xong lời của Lâm Mặc Ngữ, cười hì hì: “Cảm ơn nha.”

“Thực tế chút đi.” Lâm Mặc Ngữ dứt khoát nói thẳng: “Ta muốn đến trung tâm khu vực cốt lõi, ngươi đi theo phụ ta một chuyến.”

Mộc Tiêm Tiêm không chút do dự đồng ý: “Được, không thành vấn đề.”

Lâm Mặc Ngữ nhắc nhở: “Lần này có thể sẽ gặp nguy hiểm, ngươi không sợ chết sao?”

Mộc Tiêm Tiêm lắc đầu: “Không sợ, có ngươi ở đây thì ta sẽ không chết.”

Lâm Mặc Ngữ cười ha ha, cũng không biết là nàng ta thật sự không sợ hay là tin tưởng mình quá mức đây.

[Đánh chết Thạch Thú Hạch Tâm, kinh nghiệm +1800000]

[Thu được kiếm Hạch Tâm]

[Thông qua thuật Thu Tập thu được kiếm Hạch Tâm]

[Kiếm Hạch Tâm (kỵ sĩ chuyên dụng): Vũ khí cấp bạch kim, tổng thuộc tính +2800, biên độ tăng trưởng kỹ năng tấn công chức nghiệp loại kỵ sĩ 80%]

Hai kiện trang bị đều chẳng ra sao cả, Lâm Mặc Ngữ chỉ liếc mắt nhìn sơ rồi ném luôn vào Không Gian Lưu Trữ.

Bây giờ mắt nhìn của hắn đã cao lên rồi, mặt hàng này đã không lọt nổi vào mắt xanh của hắn.

Trong mắt Mộc Tiêm Tiêm lấp lánh sao nhỏ: “Ngươi đã trở nên rất lợi hại.”

Nàng ta vẫn như cũ, đơn thuần như một tờ giấy trắng, tất cả vui giận hiện hết ra trên mặt.

Trong lòng nghĩ cái gì thì nói cái đó, đầy chân thành.

Lâm Mặc Ngữ cũng không khiêm tốn quá mức: “Tàm tạm, ngươi có cần nghỉ ngơi một lát hay không?”

Mộc Tiêm Tiêm lắc đầu: “Không cần không cần, ta vừa đi vừa nghỉ ngơi là được.”

Thuộc tính của nàng ta nghiêng về Chiến Sĩ, thể lực mạnh mẽ, tốc độ hồi phục nhanh.

Mặc dù mới vừa rồi nàng ta đã bị thương nhẹ, hơn nữa còn hơi kiệt sức.

Nhưng chỉ trong mấy phút ngắn ngủi này, nàng ta đã khôi phục lại rất nhiều rồi.

Chỉ cần nàng ta không chiến đấu nữa thì sẽ có thể nhanh chóng khôi phục lại.

Lâm Mặc Ngữ cũng không tiếp tục bay lượn, ở trong khu vực cốt lõi cũng không thích hợp bay lượn.

Lần này hắn tiến vào khu vực cốt lõi ung dung hơn lần trước không biết bao nhiêu lần.

Lâm Mặc Ngữ chỉ dùng một chi quân đoàn Vong Linh mở đường, những thứ khác hoàn toàn không cần bận tâm.

Quái vật bình thường trong khu vực cốt lõi hoàn toàn không ngăn được bước chân của quân đoàn Vong Linh.

Nửa ngày sau, Mộc Tiêm Tiêm đã hoàn toàn hồi phục.

Nàng ta lại tận tâm cố hết sức làm công việc thuộc chức vụ của mình.

Pháo Hoa của Thuật Thu Tập đang nở rộ trong khu vực cốt lõi.

“Thật ra thì ngươi không cần phải làm như vậy, những con quái vật bình thường này không chiếm được thứ gì tốt.”

Có lẽ là Lâm Mặc Ngữ chướng mắt nguyên liệu vật phẩm rơi xuống từ trên người quái vật bình thường.

Dù sao chỉ là quái vật phổ thông trên cấp 60 mà thôi, cùng lắm cũng chỉ có một chút nguyên liệu bình thường cấp bạch kim.

Một Tiêm Tiêm khẽ lắc đầu: “Ít nhiều gì suy cho cùng luôn có chút giá trị, Dạ Vũ tỷ đã nói, sau này có rất nhiều chỗ cần phải chi tiền.”

“Cấp 60 cần rất nhiều rất nhiều quyển trục kỹ năng trung cấp, còn có cấp 70, cấp 80, càng cần phải mua quyển trục kỹ năng cao cấp hơn.”

“Nếu không thì kỹ năng của ta cũng không thể thức tỉnh được.”

Lâm Mặc Ngữ nghe nàng ta nói, bấy giờ mới nghĩ tới, chức nghiệp của Mộc Tiêm Tiêm cũng hơi đặc thù.

Thu Tập Đại Sư là một chức nghiệp ít được chú ý, ngay cả đạo sư trong học viên Hạ Kinh cũng không có được một người phù hợp.

Nàng ta cũng giống như mình, cũng phải dựa vào quyển trục kỹ năng mới được.

Hơn nữa nếu như cấp 70 không thăng hoa chức nghiệp mà nói, kỹ năng của cấp 70 cần có quyển trục kỹ năng cấp cao hơn.

Quyển trục kỹ năng cấp cao, giá bán mỗi một quyển một ức, đắt đến dọa người.

Hơn nữa không phải chỉ một hai quyển là đủ, có thể cần tới mấy chục mấy trăm quyển.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ngươi không hận các nàng ta sao?”

“Các nàng ta?” Ban đầu Mộc Tiêm Tiêm không kịp phản ứng, kế đó mới nhận ra các nàng mà Lâm Mặc Ngữ nhắc tới là ai.

Nàng ta giống vậy khẽ lắc đầu: “Không hận, tại sao phải hận các nàng ta?”

“Già Lam Dạ Vũ cũng có cơ hội thu hút đám Ác Ma Vực Thẳm rời đi, hơn nữa nàng ta là kỵ sĩ, cơ hội giữ mạng lớn hơn ngươi.”

“Vả lại nàng ta có thể gieo dấu ấn linh hồn xuống, dù cho chết rồi cũng có thể hồi sinh.”

Lâm Mặc Ngữ ngẫm nghĩ, vẫn nói ra cách nhìn trong đầu mình.

Một Tiêm Tiêm đã sắp lắc đến hỏng cả đầu luôn rồi: “Không giống, Dạ Vũ tỷ có năng lực đưa chúng tỷ muội rời khỏi nơi này hơn ta.”

“Hơn nữa ta cũng đã được gieo dấu ấn linh hồn rồi, ta mà chết thì cũng có thể hồi sinh.”
Bình Luận (0)
Comment