Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 907 - Chương 907: Con Dã Thú Này Không Phải Con Dã Thú Kia. (1)

Chương 907: Con dã thú này không phải con dã thú kia. (1)
Suốt dọc đường, Lâm Mặc Ngữ luôn suy nghĩ về vấn đề này.

Cuối cùng rút kết ra nguyên nhân là do chưa đạt tới cấp độ kỹ năng cần thiết.

Nguyên liệu được sử dụng có cấp độ quá cao, không đơn giản chỉ là nguyên liệu cấp huyền thoại.

Tinh Huyết Hỏa Thần Đông Đặc có được sức mạnh của Thần Linh.

Cấp độ kỹ năng của mình cũng không giấu được.

Kỹ năng cấp 50, có lẽ chỉ có thể sử dụng nguyên liệu cấp bạch kim.

Cấp 70 trở lên mới có thể sử dụng nguyên liệu cấp huyền thoại.

Chẳng qua Lâm Mặc Ngữ nghĩ tới một phương pháp khác.

Có thể sử dụng Tinh Huyết Hỏa Thần Đông Đặc để gọi Liệt Diễm Vu Yêu ra, sau đó để nó thực hiện tấn công tự nổ với kẻ địch.

Cú tấn công ẩn chứa sức mạnh Thần Linh, uy lực vô cùng lớn.

Điều này cũng có thể bù đắp cho những thiếu sót về sức mạnh của mình ở một mức độ nhất định.

“Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?” Mộc Tiêm Tiêm thấy Lâm Mặc Ngữ đã im lặng trong thời gian dài, mặc dù sắc mặt không có gì thay đổi nhưng trong mắt của Lâm Mặc Ngữ vẫn thấy được một vài thông tin.

“Không có gì.” Lâm Mặc Ngữ cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của nàng ta. Thấy vậy, Mộc Tiêm Tiêm cũng không hỏi nhiều.

Đầu óc nàng ta rất đơn giản, lại còn biết nghe lời, không nên hỏi thì sẽ không hỏi.

Lâm Mặc Ngữ cũng không giấu giếm gì hết, có một số chuyện dù nói ra thì nàng ta cũng không hiểu.

Chỉ có bản thân hắn mới biết được những cảm giác rất khó diễn tả lúc sử dụng kỹ năng.

Kết hợp với kết quả cuối cùng, xem xét phân tích tỉ mỉ từng chi tiết mới ra được đáp án.

Sử dụng các kỹ năng khác nhau sẽ có những cảm giác khác nhau.

Sự hiểu biết về kỹ năng của gần như toàn bộ chức nghiệp giả vẫn đang trong giai đoạn sử dụng.

Chỉ cần sử dụng được chứ không cần suy nghĩ quá nhiều.

Có thể thật sự hiểu thấu đáo chi tiết từng kỹ năng cũng không nhiều.

Bây giờ Lâm Mặc Ngữ đang trong giai đoạn biết nó là gì rồi lại muốn biết tại sao nó lại như thế.

Biết sử dụng cũng chưa đủ, còn phải hiểu rõ nguồn gốc nữa.

Trong vô thức, Lâm Mặc Ngữ đã đi trên một con đường rộng lớn hơn.

Hai người đi thêm hai ngày, đi hơn mấy ngàn cây số.

Đại địa dưới chân xuất hiện thay đổi lần nữa, không còn trống trải, không còn những hoả diễm đang bùng cháy.

Lâm Mặc Ngữ biết bọn họ đã rời khỏi lãnh địa của [Loan Điểu Viễn Cổ].

Trong hai ngày này, bọn họ chưa gặp một con quái vật nào.

Với sự ngang ngược của [Loan Điểu Viễn Cổ], nó không cho phép có một con quái vật nào sống trong lãnh địa của mình.

Đến tận khi ra khỏi lãnh địa của nó thì mới có quái vật xuất hiện trong tầm mắt.

Ngay lúc nhìn thấy quái vật, Lâm Mặc Ngữ dừng lại.

Cũng không gọi quân đoàn Vong Linh ra để trực tiếp tấn công mà chỉ đứng nhìn từ xa.

Mộc Tiêm Tiêm không hiểu, hỏi: “Làm sao vậy?”

Lâm Mặc Ngữ không nói gì, chỉ là toàn thân đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

Mộc Tiêm Tiêm thấy vậy tự nhiên cũng bắt đầu lo lắng.

Quái vật trước mặt có dáng vẻ giống hổ nhưng cũng giống hươu, có bộ da lông dày bao bọc toàn thân, trên thân còn có một cái đuôi vô cùng dài.

Mộc Tiêm Tiêm hỏi: “Con quái vật này rất mạnh sao?”

“Dã thú.”

Miệng Lâm Mặc Ngữ hơi động đậy, nói ra hai chữ.

Quái vật trước mặt giống y hệt dã thú mà hắn từng nhìn thấy trong Hoang Hư Chi Địa.

Tại sao dã thú lại xuất hiện ở chiến trường Vĩnh Hằng.

Sau khi quan sát một lúc, cuối cùng Lâm Mặc Ngữ cũng phát hiện một số khác thường.

Mặc dù dáng vẻ bên ngoài của bọn nó gần như giống y hệt nhau nhưng vẫn có một vài chỗ khác biệt.

Lúc đó hắn đang vội chuyển chức nên chỉ nhìn sơ qua vài lần.

Dã thú thường mang một sự hung hãn rất đặc biệt nhưng con quái vật trước mắt rõ ràng không có.

Mộc Tiêm Tiêm hỏi: “Dã thú rất mạnh sao?”

Nàng ta chưa từng nghe nói về dã thú, thậm chí cũng không biết đến sự có mặt của Hoang Hư Chi Địa.

Nhìn chung thì dã thú cũng không mạnh lắm, chỉ là rất khó đối phó.

Với đặc tính Chỉ Thương Bất Tử thì bọn nó gần như trở thành vô địch.

Kẻ mạnh thật sự là Dã Thú Chi Vương, cho dù là trình độ như Bạch Ý Viễn cũng muốn né xa ba thước.

“Chẳng lẽ chỉ là lớn lên giống nhau?”

Lâm Mặc Ngữ lẩm bẩm, búng tay một cái.

[Chiến trường Hoang Thú (quái vật cấp Thủ Lĩnh)]

[Cấp độ: 68]

[Sức mạnh: 150000]

[Nhanh nhẹn: 150000]

[Tinh thần: 50000]

[Thể chất: 150000]

[Kỹ năng: Chớp Nhoáng Va Chạm]

[Đặc tính: Cực Tốc Khôi Phục, Cường Hoá Sinh Mệnh Lực]

Ngay khi nhìn đến thuộc tính, trong lòng Lâm Mặc Ngữ an tâm hơn!

Đầu tiên là có thể kiểm tra được thuộc tính, điều này có nghĩa đối phương không phải là dã thú thật.

Dã thú thật thì không nhìn được thuộc tính.
Bình Luận (0)
Comment