Chương 924: Cấp Thần bùng nổ! Ngươi trốn ta cũng trốn! (2)
Lâm Mặc Ngữ cố ý chọn nhỏ giọt Tinh Huyết Hỏa Thần to nhất cho nên Nguyên Tố Vu Yêu được triệu hồi ra cũng là mạnh nhất.
[Cự Diệp Mẫu Thụ] đã biến thành hỏa thụ, cháy rực trên mặt đất.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ không hề lơ là, bởi vì hắn không hề nhận được thông tin đã đánh chết.
Một giây sau, đột nhiên [Cự Diệp Mẫu Thụ] cử động.
Nó chợt nhảy lên, tốc độ nhanh tới cực hạn, một cú nhảy đã lên tới hơn vạn mét.
Ngọn lửa dần tắt lụi trong quá trình nhảy, Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy nó đã bị đốt nhẵn, toàn thân cháy đen, trông rất thê thảm.
Đến cả BOSS hơn cấp 60 cũng có bản năng chạy trốn, huống chi là BOSS cấp thế giới cấp 86.
Tổng cộng chưa tới 4 giây, giây đầu tiên trực tiếp bị thương dưới sự tính toán của Lâm Mặc Ngữ, giây thứ tư Liệt Diễm Vu Yêu tự bạo với một đòn công kích gần với cấp Thần.
Sau hai chiêu, suýt nữa thì nó đã đi đời rồi nên đương nhiên phải chạy trốn.
Bản năng bảo vệ tính mạng có thể giúp nó chạy nhanh hơn, Lâm Mặc Ngữ cũng quay người đi, chạy rất nhanh như vậy.
Sao Lâm Mặc Ngữ đuổi kịp được, đừng nói là đuổi kịp.
Cho dù đuổi kịp rồi thì chắc chắn 30 phút cũng đã trôi qua.
Không ở trạng thái cường hóa thì mình cũng chỉ là tên yếu nhớt mà thôi.
Cả hai đều bay về phía ngược lại với đối phương, trong nháy mắt đã hoàn toàn mất dấu nhau.
Lâm Mặc Ngữ không ngừng lại một khắc nào, liên tục bay trên không.
Bây giờ phải tranh thủ từng phút từng giây.
Hắn lo [Cự Diệp Mẫu Thụ] sẽ quay lại tìm, dù sao cũng là BOSS cấp thế giới cấp 86, năng lực hồi phục rất đáng sợ.
Cho dù sử dụng Kịch Độc Tinh Bạo dưới trạng thái Cường Binh, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy cũng không thể kìm hãm năng lực hồi phục của nó trong thời gian dài.
Sau khi bay được mấy phút, vượt qua quãng đường hơn trăm cây số, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Liếc nhìn mặt đất đã hoàn toàn biến dạng ở dưới chân, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có lẽ đã rời khỏi phạm vi thế lực của đối phương.
Không ngờ vừa tới thế giới tầng sâu đã gặp BOSS cấp thế giới cấp 86, chắc chẳng ai may mắn thế này đâu.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy hoài nghi, liệu có phải Antares cố ý làm như vậy không.
“Hại chết ta thì có lợi gì cho ngươi chứ?”
Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ, cảm thấy khả năng Antares làm như vậy không cao.
Đột nhiên, Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng đáp xuống đất, sau đó tìm một khối nham thạch trốn đi.
Hắn nín thở, thu hết toàn bộ khí tức trên người.
Không lâu sau khi Lâm Mặc Ngữ đáp xuống, một con Cự Mãng bay qua vị trí hắn vừa ở.
Một con Cự Mãng, Cự Mãng dài hơn trăm mét.
Biết bay rất bình thường, rất nhiều BOSS trên cấp 70 đều biết bay.
Mấu chốt là phần bụng của Cự Mãng mọc ra một cặp móng vuốt, trên đỉnh đầu hình như còn có một cái sừng.
Lúc Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy thì thoáng sửng sốt.
Sao hình dạng của Cự Mãng này lại giống giao long trong thần thoại Hoa Hạ trước đây vậy.
Trong thần thoại Hoa Hạ, loài mãng xà tu luyện thành công thì có thể hóa thành giao long.
Con này trông rất giống.
Lâm Mặc Ngữ không sử dụng thuật Dò Thám, cho nên chỉ có thể suy đoán.
Hắn không dám sử dụng thuật Dò Thám, nếu sử dụng ắt sẽ thu hút sự chú ý của đối phương.
Bây giờ kỹ năng [Cường Binh] cũng đang ở trong trạng thái hồi chiêu, Lâm Mặc Ngữ tự biết lượng sức mình.
Ở dưới trạng thái này, đừng nói là BOSS cấp 85, 86.
Dù có là BOSS cấp lãnh chúa cấp 80 thì nó cũng có thể đớp mình phát một.
Càng huống chi, nhìn hình thể của đối phương, cảm thấy khí tức của đối phương cũng không yếu hơn [Cự Diệp Mẫu Thụ] bao nhiêu.
Thấy nó đã bay đi xa cũng không phát hiện ra mình, lúc này Lâm Mặc Ngữ mới thở phào nhẹ nhõm.
“Rốt cuộc đây là nơi quái quỷ gì vậy?”
“Sao đi đến đâu cũng là BOSS thế?”
“Không gian hạ tầng mà lão sư nói hình như đâu nguy hiểm như vậy.”
Trong Tiểu viện Bạch Thần, Bạch Ý Viễn đã về được vài ngày.
Trước đó nghe nói Lâm Mặc Ngữ đã tới chiến trường Vĩnh Hằng, ông cũng chẳng để tâm, chuyện này ông đã biết từ lâu rồi.
Nhưng hôm nay, đột nhiên ông thấy hơi khó chịu, như thể sắp có chuyện không hay xảy ra.
“Lão Mạnh, ta thấy hơi khó chịu, có phải Tiểu Ngữ đã xảy ra chuyện gì ở chiến trường Vĩnh Hằng rồi không?”
Mạnh An Văn khẽ cười một tiếng: “Quan tâm tất loạn, với thực lực của Tiểu Ngữ, đừng nói là khu vực cốt lõi, cho dù là không gian hạ tầng, chỉ cần không phải mấy nơi đó thì đều sẽ không sao.”
Bạch Ý Viễn biết đúng là như vậy, ông cũng biết rõ thực lực của Lâm Mặc Ngữ.
Nhưng trong lòng ông vẫn thấy bất an, uống vài ngụm nước cũng không thể bình tĩnh: “Lão Mạnh, ngươi cảm ứng một chút đi.”
Trên người Lâm Mặc Ngữ có mang theo đá Truyền Tống do Mạnh An Văn cho nên sẽ có cảm ứng với tháp Thần Hạ.