Chương 926: Đầm nước màu xanh lục thần bí (2)
Mạnh An Văn nói: “Có lẽ không lâu nữa, Nhân tộc ta lại có thêm một vị bán Siêu Thần nữa rồi. Nhưng đây là chuyện tốt hay chuyện xấu thì rất khó nói.”
Bạch Ý Viễn suy tư một lát: “Nói chung, cũng có thể coi là chuyện tốt, ít nhất thực lực của Nhân tộc sẽ tăng lên cao. Có thêm một vị bán Siêu Thần, có ích hơn mười vị cấp Thần nhiều.”
“Hi vọng như vậy đi.” Mạnh An Văn khẽ thở dài một tiếng.
Chiến trường Vĩnh Hằng, không gian hạ tầng, Cuồng Dã Đại Lục.
Lâm Mặc Ngữ không hề biết tên vị trí mình đang ở.
Hắn rời khỏi lãnh địa của Cự Diệp Mẫu Thụ, né được giao long bay tít trên cao.
Từ đó đã nhận ra khu vực này không bình thường, rất không an toàn.
Hắn thu liễm tất cả khí tức, cẩn thận hành động ở đây.
Khu vực hắn đang ở đầy đá lởm chởm, viên nhỏ còn cao hơn người, viên to thì như một ngọn núi nhỏ, có thể cao hơn trăm mét.
Bọn chúng không phải núi, mà là đá, hòn đá khổng lồ.
Hình dạng hòn đá vô cùng kỳ quặc, một vài hòn có hai đầu nhọn hoắt, một đầu như mũi kiếm sắc bén đâm vào nền đất, đầu còn lại chĩa thẳng lên trời.
Ở giữa phình to ra.
Lâm Mặc Ngữ đã nhìn thấy một vài con quái vật sống ở đây từ phía xa.
Có thể tránh được thì nên tránh.
Đa số những con quái vật này đều là hình rắn, Lâm Mặc Ngữ sợ đánh con nhỏ thì con to sẽ tới.
Giống như Cự Diệp Ải Thụ vậy, đánh Cự Diệp Ải Thụ, kết quả gọi tới Cự Diệp Mẫu Thụ.
Lúc này hắn thấy hơi nhớ thuốc Thanh Tẩy.
Đám quái vật này hiển nhiên có phần nhạy cảm với khí tức, Lâm Mặc Ngữ đã mấy lần suýt bị phát hiện.
Không phải bị nhìn thấy, chỉ là cảm ứng được khí tức trên người.
Nếu có thuốc Thanh Tẩy trên người, thanh tẩy toàn bộ mùi hỗn tạp trên người thì sẽ tốt hơn nhiều.
Lâm Mặc Ngữ đi xuyên qua giữa đống đá tạp nham, năng lực tinh thần lan rộng ra bên ngoài như nước chảy, giúp hắn có thể kịp thời phát hiện sự tồn tại của quái vật, lập tức né tránh.
Nhiệt độ đang dần tăng cao.
Trước đó trong lãnh địa của Cự Diệp Ải Thụ, nhiệt độ cực thấp, không bao giờ vượt quá 10 độ.
Còn bây giờ thì ít nhất hơn 20 độ, hơn nữa càng tiến vào trong nó, nhiệt độ càng tăng cao.
Ở phía xa, Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy từng đám khói màu xanh lục nhạt đang chậm rãi bay lên trời, tạo thành từng cột khí.
Cột khí hình thành các khối khí ở giữa không trung, mãi không tan đi.
Trong không khí bắt đầu tràn ngập mùi hơi tanh hôi.
Dường như mùi tanh hôi này đã che lấp mùi trên người từ ngoài đến như Lâm Mặc Ngữ, ngược lại giúp cảm giác tồn tại của hắn giảm đi đáng kể, giảm bớt khả năng bị phát hiện.
Lâm Mặc Ngữ đang suy nghĩ xem có cần qua đó hay không.
Ở hoàn cảnh không bình thường, đương nhiên sẽ có những việc không bình thường.
Lâm Mặc Ngữ không biết, đi qua đó sẽ an toàn hay là càng nguy hiểm hơn.
Sau vài giây do dự, Lâm Mặc Ngữ vẫn quyết định đi qua đó xem thử.
Nhưng không phải mình đi mà là mang Khô Lâu đi.
Một con Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo lặng lẽ xuất hiện ở bên cạnh, sau đó chạy về phía bốc lên khói xanh.
Thông qua góc nhìn của Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo, tuy không thể bằng nhìn tận mắt nhưng ít nhất cũng có thể cảm ứng được đại khái.
Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo mang theo tiếng răng rắc không thể che giấu, lập tức thu hút sự chú ý của đám quái vật.
Quái vật ở đây ngoại trừ rắn ra thì không còn chủng loại nào khác.
Kích thước lớn nhỏ dài ngắn khác nhau, chủng loại rắn không giống nhau.
Sau khi nghe thấy âm thanh, rất nhiều con chui ra ngoài, bò theo Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo.
Trông giống như Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo đang kéo quái vật vậy.
Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo chạy rất nhanh, hoàn toàn không bận tâm tới đám rắn đang đuổi theo phía sau.
Nó thành thật chấp hành mệnh lệnh của Lâm Mặc Ngữ, lao về phía khói xanh bay lên.
Lâm Mặc Ngữ đột nhiên phát hiện một vài cảnh tượng khác với hắn nghĩ.
Rất nhiều loài rắn đang đuổi theo Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo chợt dừng lại.
Khi Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo càng tới gần chỗ khói xanh, loài rắn dừng lại cũng càng nhiều.
Lâm Mặc Ngữ phát hiện, rắn có hình thể nhỏ nhất, là con dừng lại sớm nhất.
Hình thể càng lớn, càng dừng muộn.
Sau khi đám rắn dừng lại, vẫn nhìn chằm chằm vào Khô Lâu chiến sĩ cuồng bạo nhưng không tiến thêm bước nào nữa.
“Nói cách khác, rắn có hình thể càng nhỏ thì càng không dám tới gần khói xanh.”
“Hình như có hạn chế cấp bậc rất rõ ràng.”
Bởi vì không sử dụng thuật Dò Thám nên Lâm Mặc Ngữ chỉ đành tiến hành phân tích từ hình thể.
Nói như vậy thì con có hình thể càng lớn, cấp bậc cũng sẽ càng cao, thực lực càng mạnh.
Thực lực càng mạnh, càng có thể tới gần khói xanh.
Lâm Mặc Ngữ ngày càng tò mò, rốt cuộc bên trong khói xanh là cái gì, vậy mà lại có thể khiến đám rắn này không thể tới gần.