Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 935 - Chương 935: Suy Đoán Trở Thành Sự Thật, Chính Là Cái Quan Tài (2)

Chương 935: Suy đoán trở thành sự thật, chính là cái quan tài (2)
Chỉ cần kỹ năng bị động của hắn không mất hiệu lực, Lâm Mặc Ngữ hoàn toàn không phải sợ gì cả.

Lâm Mặc Ngữ chậm rãi tiến vào trong nước độc, mới vừa đi hai bước đã nhặt được một viên Tinh Thể Cực Độc ở bên trong.

Dưới đáy nước vẫn còn rất nhiều Tinh Thể Cực Độc, Lâm Mặc Ngữ chầm chậm bước tới trung tâm đầm độc, sau đó nhặt chúng.

Đầm độc có con dốc hướng xuống, hơn nữa độ dốc còn rất lớn.

Chỉ khoảng vài mét ngắn ngủi, nọc độc đã lan đến lồng ngực.

Ở trung tâm đầm độc, từng dòng nọc độc màu xanh đậm đặc sệt không ngừng dâng lên.

Nơi này có một cửa hang lớn, toàn bộ nọc độc trong đầm đều xuất phát từ đây.

Lúc trước, tinh huyết của Thần Kịch Độc cũng bắn ra từ cửa hang này.

Lâm Mặc Ngữ thử dùng ngón tay chạm vào nọc độc màu xanh đậm.

Một cơn đau đớn truyền đến ngón tay, độc tính cả nọc độc còn mạnh, gấp hơn mười lần so với những khu vực khác của đầm độc.

Đúng lúc này, một viên Tinh Thể Cực Độc trồi lên từ cửa hang theo dòng nọc độc và lọt vào tầm mắt của Lâm Mặc Ngữ.

Tinh Thể Cực Độc bên trong đầm độc cũng đến từ đây.

“Có vẻ như nếu muốn làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì vẫn phải đi vào trong xem một chút.”

Cái hang này không lớn lắm, đường kính chỉ khoảng dưới 2 mét, vừa đủ để Lâm Mặc Ngữ chui vào.

Lâm Mặc Ngữ cẩn thận quan sát một lượt, không thể nhìn ra cái hang sâu đến nhường nào nhưng có thể thấy, dường như càng xuống dưới, nọc độc sẽ càng dày đặc hơn, độc tính cũng theo đó mà mạnh hơn.

Trong lòng hắn tính toán, cuối cùng vẫn quyết định thử một chút.

Sự hấp dẫn của tinh huyết Thần Linh rất lớn, hơn nữa Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có lẽ bên dưới không chỉ đơn giản là tinh huyết Thần Linh.

Ở khu vực cốt lõi, Tinh Huyết Hỏa thần bùng cháy dữ dội quanh năm chẳng bao giờ ngơi nghỉ, không biết đã cháy bao nhiêu năm, thậm chí tinh huyết cũng đã đông đặc lại.

Nhưng ở nơi này, tinh huyết vẫn như bình thường, không hề bị đông đặc.

Vì vậy Lâm Mặc Ngữ đoán rằng nguồn tinh huyết vẫn còn đó.

Kết quả như vậy khiến cho Lâm Mặc Ngữ cảm thấy rùng mình.

Lâm Mặc Ngữ mang theo suy đoán của bản thân, dứt khoát chui vào hang.

Hắn chịu đựng xung kích không ngừng của độc tốc, chậm chạp chìm xuống.

Hang động rất sâu, Lâm Mặc Ngữ biết mình đã chìm bao nhiêu, ước chừng phải hơn trăm mét.

Lúc này, nọc độc đã quánh lại như cục mực tàu, xanh thẫm pha đen, vô cùng khủng khiếp.

Độc tính cũng lớn hơn gấp trăm lần so với nước độc trong đầm độc.

Ở đây, mỗi giây đều sẽ gây ra rất nhiều sát thương cho Lâm Mặc Ngữ.

Quân đoàn Vong Linh im lặng chịu đựng sát thương đến từ Lâm Mặc Ngữ, Vu Yêu tướng quân cũng không ngừng trị liệu.

Trong tầm mắt của Lâm Mặc Ngữ đều là màu xanh thẫm, thầm tính toán khoảng cách ở trong lòng.

Vốn dĩ trước đó hắn đã cảm nhận rung chấn mạnh từ Đại Địa, áng chừng độ sâu khoảng 200 mét.

Tính đến bây giờ, hắn nghĩ mình sắp đến nơi rồi.

Cuối cùng, hắn chui ra từ đầu bên kia của hang.

Sau khi rời khỏi, hắn tiến vào một không gian chứa đầy nọc độc khác.

Nọc kịch độc màu xanh thẫm không ngừng cuộn trào tại nơi này.

Lâm Mặc Ngữ đã nín thở kể từ lúc tiến vào đầm nước.

Với thực lực hiện tại của hắn, nín thở chỉ là năng lực cơ bản nhất, cho dù hắn nín thở trong thời gian dài thì cũng không thành vấn đề.

Nọc độc gây sát thương cho hắn từ mọi phía, nếu không nhờ có 80% miễn dịch nguyên tố độc, cộng thêm 600% tăng trưởng Đề Kháng Nguyên Tố.

Dẫu có quân đoàn Vong Linh làm nguồn chịu sát thương, Lâm Mặc Ngữ cũng không thể tiến vào nơi này.

Không gian này có hình chữ nhật, không lớn lắm.

Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng tìm ra giới hạn của nó, đo được kích thước cụ thể.

Chiều dài khoảng 10 mét, chiều rộng không đến 3 mét, là một không gian hình chữ nhật.

Tiếp đó hắn nhìn thấy một người đang nằm giữa trung tâm không gian.

Chính xác mà nói thì là một sinh vật hình người.

Dường như nó đã chết, Lâm Mặc Ngữ không cảm nhận được khí tức sinh mệnh.

Ở giữa trán nó có một vết thương to bằng nắm tay.

Nọc độc chảy ra từ miệng vết thương này.

Khi Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy thi thể, trong lòng bỗng kinh ngạc.

Hình như suy đoán kia của hắn đã thành sự thật.

Ngón tay bắn ra thuật Dò Thám.

Nhưng thuật Dò Thám vừa bay ra thì đã bị nọc độc ăn mòn.

Lâm Mặc Ngữ cau mày, hắn hết sức thận trọng đi tới cạnh thi thể, ngón tay chạm nhẹ vào nó.

“Thật là mềm.”

Không ngờ thi thể lại mềm mại như vậy, điều này khiến Lâm Mặc Ngữ cảm thấy rất ngạc nhiên.

Thuật Dò Thám được tung ra ngay vị trí tiếp xúc trực tiếp.

Lần này đã có kết quả.

[Thần Kịch Độc]

[Trạng thái: Hôn mê]

Lâm Mặc Ngữ vội vã rụt ngón tay, cả người cũng run lên vì ngạc nhiên, suy đoán hắn đã thành sự thật.

Lúc này, hắn quay đầu nhìn vào không gian.

Nơi này chính là cái quan tài, quan tài của Thần Kịch Độc.
Bình Luận (0)
Comment