Chương 944: Bố cục của không gian hạ tầng (1)
Hơn nữa, đội một trăm người của bọn họ không chỉ giết một con quái vật bạch tuộc mà còn chia ra từng tốp để giết nhiều con BOSS bạch tuộc.
Mỗi con BOSS bạch tuộc có thể cung cấp số lượng có hạn nước Thanh Tẩy, chỉ năm sáu chai như thế này.
Hiện tại trong tay bọn họ có ít nhất hơn 100 chai.
Phân ra mỗi người một chai là vẫn còn dư dả.
Vị kỵ sĩ dẫn đầu gật đầu: “Không sai, phân mỗi người một bình. Có nó rồi thì có thể làm suy yếu đi sức uy hiếp của con Giao Long Kịch Độc đi rất nhiều, lần này công hội Hùng Ưng chúng ta nhất định phải giết chết con Giao Long Kịch Độc để rửa sạch mối nhục nhã.”
Lâm Mặc Ngữ hơi giật mình, thế mà mấy người này muốn đi giết Giao Long Kịch Độc.
Xem ra nước Thanh Tẩy trong tay hắn ta hẳn là có tác dụng giải độc.
“Nếu bọn họ phát hiện Giao Long Kịch Độc đã bị giết, không biết sẽ cảm thấy thế nào nữa.”
“Đáng tiếc, các ngươi đến muộn một bước rồi.”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ cảm thấy buồn cười, nhóm người này chuẩn bị kỹ càng như thế, chỉ sợ sẽ phải thất vọng quay về rồi.
Kỵ sĩ dẫn đầu lại nói vài câu động viên rồi xua tay nói: “Xuất phát, đến Đại Địa của Giao Long Kịch Độc.”
Một đám người phóng nhanh như chớp về phía tiếng gầm của con Giao Long Kịch Độc.
Lâm Mặc Ngữ đứng sau lưng con sườn nhỏ nhìn bọn họ đi xa.
Hắn biết có lẽ đối phương đã phát hiện ra mình.
Hắn không cố ý thu lại hơi thở của mình, chắc hẳn sẽ không giấu được vị kỵ sĩ dần đầu kia của đối phương.
Nhưng mà rõ ràng đối phương không quan tâm đến hắn, không thèm để ý đến.
Lâm Mặc Ngữ cũng không để ý, hắn nhìn về phía những người Ưng quốc này rời đi.
“Đó hẳn là hướng để rời đi.”
“Địa hình ở đây hoàn toàn khác với khe núi Táng Lôi, đợi đến khi rời khỏi khu vực này sẽ tìm người để hỏi.”
Trong lòng đã có quyết định, hắn nhanh chóng bay về phía trước.
Thảo nguyên xanh an toàn hơn Đại Địa Giao Long Kịch Độc rất nhiều, quái vật ở đây sẽ không chủ động tấn công, hơn nữa cũng không tìm ra BOSS cấp Thế Giới.
Chỉ cần bản thân không tự tìm đường đến với thảo nguyên thì sẽ không có nguy hiểm gì.
Tuy nhiên, Lâm Mặc Ngữ vẫn còn cảm thấy tò mò về thảo nguyên xanh.
Tại sao dưới lớp cỏ lại có một lớp băng sâu không thấy đáy.
Lớp băng đó đã hình thành như thế nào.
Đã trải qua rất nhiều chuyện, Lâm Mặc Ngữ cũng sinh ra rất nhiều cách nhìn với đủ loại sự vật, có đủ loại suy đoán.
Thậm chí hắn còn hoài nghi, liệu dưới lớp băng đó có phải là nơi Thuỷ Thần ngủ say không.
Chỉ là bây giờ hắn không có năng lực để phá vỡ lớp băng này, đợi sau này có cơ hội, chắc chắn hắn sẽ xuống xem thử.
Một tiếng đồng hồ sau, Lâm Mặc Ngữ đã bay được mấy ngàn cây số.
Hắn lại gặp phải một đội chức nghiệp giả khác.
“Người Thần Hạ?” Đối phương chủ động bay tới chào hỏi Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Đúng vậy, các ngươi đến từ Công hội Già Lam à?”
Lâm Mặc Ngữ nhận ra ký hiệu trên quần áo của bọn họ.
Lâm Mặc Ngữ rất quen thuộc ký hiệu của Công hội Già Lam, trên người Mộc Tiêm Tiêm cũng có.
Đối phương cực kì cao lớn, cao hơn hai mét, dáng người vạm vỡ.
Lời nói của hắn ta cũng giống như vẻ ngoài của hắn ta, vô cùng hào sảng: “Đúng vậy, Già Lam Liệt Dương, kỵ sĩ Thánh Ngôn cấp 82.”
Già Lam Liệt Dương?
Trông không chỉ là người của công hội Già Lam mà còn có chút quan hệ với Già Lam Dạ Vũ.
Đột nhiên Già Lam Liệt Dương lộ ra vẻ kinh ngạc: “Tiểu huynh đệ, sao ngươi chỉ mới cấp 52 thôi vậy?”
Trước đó thấy Lâm Mặc Ngữ trẻ tuổi, Già Lam Liệt Dương cũng không quá để ý.
Đột nhiên phát hiện ra cấp độ của Lâm Mặc Ngữ, giống như phát hiện ra đại lục mới.
Chưa từng nghe nói đến có người cấp 52 đến không gian hạ tầng của chiến trường Vĩnh Hằng.
Trước đây chỉ có người trên cấp 70 mới đến không gian thượng tầng, chưa từng có người dưới cấp 70 có thể đến đây.
Trong lúc vô tình Lâm Mặc Ngữ đã tạo nên một kỳ tích lịch sử.
Lời của Già Lam Liệt Dương cũng thu hút sự chú ý của những người khác, từng người một đều nhìn Lâm Mặc Ngữ với vẻ mặt hết sức ngạc nhiên.
Già Lam Liệt Dương hỏi: “Tiểu huynh đệ, ngươi tên gì? Đến đây bằng cách nào?”
Lâm Mặc Ngữ không hề giấu giếm: “Lâm Mặc Ngữ, vì một số sự cố ngoài ý muốn nên đến đây.”
Nghe thấy tên Lâm Mặc Ngữ, mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.
Lâm Mặc Ngữ biết, những người này chắc đã lâu rồi không rời khỏi chiến trường Vĩnh Hằng.
Quả thực có một số người sẽ tu luyện ở chiến trường Vĩnh Hằng, một lần ở lại là mấy năm.
Trong mấy năm này, tin tức sẽ tương đối tắc nghẽn, thậm chí còn mất liên lạc với thế giới bên ngoài.
Họ không biết hắn cũng là chuyện bình thường.
Lâm Mặc Ngữ không đeo huy hiệu quân nhân trên vai, người khác cũng không biết thân phận Thần Tướng hai sao của hắn.