Chương 949: Ngài đừng bắt nạt tiểu Mị Ma này nữa (1)
Mũi tên xuất hiện rất đột ngột, không hề có dấu hiệu báo trước.
Ngay cả Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ cảm ứng được khi mũi tên xuất hiện.
Phản ứng của Già Lam Liệt Dương chậm hơn Lâm Mặc Ngữ nửa nhịp, chỉ kịp nghiêng người một chút.
Mũi tên rơi vào vai hắn ta, lập tức bị áo giáp cản lại.
Sau đó, mũi tên ầm ầm nổ tung, lực xung kích khổng lồ đẩy Già Lam Liệt Dương bay ra xa mười mấy mét.
Đèn Lồng Hỏa Ngư nhân cơ hội này thu hồi đèn lồng của mình, sau đó kêu lên một tiếng đầy quái dị rồi bỏ chạy về phía xa.
Già Lam Liệt Dương tức giận muốn đuổi theo, lại có mấy mũi tên xuất hiện từ hư không, chặn hắn ta lại.
Chuyện xảy ra quá đột ngột, đợi đến khi những người trong đội của Già Lam Liệt Dương phản ứng lại, Đèn Lồng Hỏa Ngư đã chạy xa.
“Bọn Hắc Long Hội, các ngươi đang muốn chết!” Già Lam Liệt Dương gầm lên một tiếng.
Hắn ta không cần đoán cũng biết là ai đang bắn lén.
Không chỉ hắn ta tức giận, những người trong đội cũng phẫn nộ không kém.
Một hỗ trợ giơ cao pháp trượng, ánh sáng trong pháp trượng bùng lên, một quả cầu ánh sáng nổ tung trên pháp trượng.
Quả cầu ánh sáng không có lực tấn công thế nhưng những nơi nó chiếu sáng tới, không ai có thể ẩn nấp.
Ngay cả những quái vật trên mặt đất, cũng đều lộ ra hình dáng.
Trên không trung, xuất hiện một con quái vật nửa người nửa ngựa.
Hình dáng giống ngoại vật nhưng không phải là quái vật.
Lâm Mặc Ngữ liếc mắt một cái đã nhận ra, đây là Thức Thần của Âm Dương sư.
Chức nghiệp giả cấp huyền thoại đặc biệt của Anh Hoa quốc - Âm Dương Sư.
Con quái vật nửa người nửa ngựa này cầm một cây cung, trên lưng nó còn có một người đang ngồi.
Người này mặc trang phục đặc biệt của Anh Hoa quốc, mang theo nụ cười âm hiểm.
“Chậc chậc chậc, thật đáng tiếc!”
“Sắp sửa lấy được Đèn Lồng rồi.”
“Đáng tiếc, bây giờ Đèn Lồng Hỏa Ngư lại chạy mất, lần sau muốn tìm, hẳn lại phải mất rất lâu.”
Già Lam Liệt Dương chỉ kiếm về phía hắn ta: “Abe Yoshino, ngươi đang muốn chết.”
Abe Yoshino cười khẩy: “Ai chết còn chưa biết đâu.”
Vừa nói, con nhân mã mà hắn ta đang ngồi bắn một mũi tên lên trời.
Mũi tên nổ tung trên không trung, phát ra âm thanh chói tai và ánh sáng chói lọi, ánh sáng lấp lánh trên không trung, lâu tan.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy, cảm thấy hiệu quả của mũi tên ánh sáng này, giống như tín hiệu cầu cứu của Thần Hạ đế quốc.
Rất nhiều chức nghiệp giả bay tới, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt.
Đến tổng cộng có 20 chức nghiệp giả Anh Hoa quốc, bao vây nhóm Già Lam Liệt Dương.
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ đã đi tới, đứng cùng với Già Lam Liệt Dương và những người khác.
Già Lam Liệt Dương lạnh lùng nói: “Hắc Long Hội các ngươi muốn khai chiến với công hội Già Lam chúng ta sao?”
Abe Yoshino mang theo nụ cười âm hiểm: “Không không không, chúng ta không hề muốn khai chiến, chúng ta... chỉ muốn giết các ngươi.”
Già Lam Liệt Dương khinh thường nói: “Chỉ bằng đám tôm tép các ngươi mà muốn giết ta, ngươi uống bao nhiêu rượu mới có thể nằm mơ như vậy?”
Abe Yoshino lắc đầu: “Chỉ dựa vào chúng ta tự nhiên là không thể giết ngươi nhưng nếu thêm bọn chúng thì sao?”
Vừa nói, Abe Yoshino lấy ra một viên đá màu đen.
Sắc mặt Già Lam Liệt Dương đột nhiên thay đổi: “Ma Thạch Vực Thẳm, vậy mà Hắc Long Hội các ngươi lại cấu kết với Ác Ma Vực Thẳm.”
Abe Yoshino vẫn lắc đầu: “Đừng nói khó nghe như vậy, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác.”
Viên đá màu đen được Abe Yoshino kích hoạt, bên cạnh hắn ta xuất hiện một thông đạo thời không màu đen.
Mang theo làn gió âm u, Hỏa Diễm Vực Thẳm màu xanh lục bốc lên từ thông đạo, một con ác ma bay ra.
Khí tức hùng mạnh trên cấp 80 tỏa ra theo đó.
“Thì ra... lại là người quen cũ.”
Người đi ra từ thông đạo thời không, không ai khác chính là Mị Ma Mina.
Con Mị Ma mà hắn từng gặp ở khu vực lõi.
Không ngờ lại gặp nhau ở đây.
Sau khi Mị Ma Mina đi ra, lại kích hoạt một Ma Thạch Vực Thẳm, kết giới khổng lồ từ trên trời giáng xuống, bao phủ mọi người trong đó.
Lúc này, sắc mặt Già Lam Liệt Dương rất khó coi, hắn ta cảm nhận được sự uy hiếp từ Mina.
Con Mị Ma trước mắt này cực kỳ mạnh mẽ.
Già Lam Liệt Dương lạnh lùng nói: “Abe Yoshino, có lẽ ngươi biết, chỉ cần một người trong chúng ta trở về, Hắc Long Hội các ngươi sẽ xong đời.”
Abe Yoshino cười hai tiếng, không nói gì.
Mina vỗ đôi cánh nhỏ xinh xắn bay tới, mang theo nụ cười trên mặt: “Liệt Dương tiểu ca ca, người ta không nỡ giết ngươi đâu.”
“Lần này, người ta muốn hợp tác với ngươi.”