Chương 954: Có lẽ ta có cách (2)
Khu trú quân nằm ngay ven thảo nguyên Thanh Hải, bởi vì chỉ có quái vật ở thảo nguyên Thanh Hải sẽ không chủ động công kích nên đây là nơi an toàn nhất.
Lâm Mặc Ngữ đi theo Già Lam Liệt Dương vào khu trú quân, trong đây có rất nhiều người của công hội Già Lam đều chào hỏi Già Lam Liệt Dương.
Đồng thời cảm thấy tò mò về người lạ mặt Lâm Mặc Ngữ, dù sao thì nhìn từ bề ngoài Lâm Mặc Ngữ cũng mới chỉ cấp 52.
Cấp 52 xuất hiện trong không gian hạ tầng, đây chắc chắn là một tin siêu hot.
Già Lam Liệt Dương dẫn Lâm Mặc Ngữ tới sân nhỏ phía sau pháo đài.
Trong sân rất tĩnh mịch, trồng không ít hoa cỏ, còn tràn ngập mùi thuốc nhàn nhạt.
Trong mùi thuốc còn trộn lẫn thêm mùi trà giúp nơi đây trông khá trang nhã.
Cảm giác đầu tiên của Lâm Mặc Ngữ chính là, người ở trong căn viện này có lẽ cũng là một người tao nhã.
Trong pháo đài dùng đá dựng thành, vậy mà còn có một vùng trời khác, rất kỳ lạ.
Có vẻ như đã nghe thấy âm thanh, cảnh cửa của căn phòng nhỏ bên cạnh sân bị đẩy ra.
Một cô gái mặc váy dài màu vàng nhạt đi ra, lúc nhìn thấy Già Lam Liệt Dương thì không khỏi mỉm cười.
“Liệt Dương quay về rồi à.” Nàng ta trông cũng không xinh đẹp lắm, cùng lắm cũng chỉ là thanh tú.
Thế nhưng nàng ta lại rất có khí chất, rất hòa hợp với căn viện này.
Lâm Mặc Ngữ thấy vẻ mặt nàng ta hơi tái nhợt, có lẽ là đã bị thương.
Khuôn mặt cương nghị của Già Lam Liệt Dương hiện lên một nụ cười dịu dàng: “Đông Nhi, ta giới thiệu một chút, vị này là Lâm Mặc Ngữ, Lâm huynh đệ.”
Đồng thời hắn cũng giới thiệu với Lâm Mặc Ngữ: “Lâm huynh đệ, đây là người yêu của ta, Hàn Đông Nhi.”
Hàn Đông Nhi mỉm cười với Lâm Mặc Ngữ: “Chào Lâm huynh đệ.”
Lâm Mặc Ngữ cũng nói: “Chào chị dâu.”
Hàn Đông Nhi có khí chất tao nhã dịu dàng, có vài phần giống với Thư Hàn.
Đồng thời nàng ta cũng là Dược Tễ Sư, có ký hiệu chức nghiệp giả của Dược Tễ Sư ở ống tay áo.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Liệt Dương đại ca, tại sao không dẫn chị dâu về thế giới Nhân tộc, trong đế quốc Thần Hạ chúng ta có Dược Tễ Sư cấp Thần, có lẽ có thể chữa khỏi cho chị dâu.”
Già Lam Liệt Dương cười khổ một tiếng: “Dược Thần đại nhân chắc chắn có thể chữa khỏi cho Đông Nhi, có điều Công hội Già Lam bọn ta không mời được ông ta đâu.”
“Sau khi Đông Nhi bị thương trúng độc, tất cả thuộc tính đều đã bị áp chế, đến người bình thường cũng không bằng. Không chịu nổi xung kích do năng lượng do dịch chuyển xuyên thế giới mang tới.”
Già Lam Liệt Dương nói rõ nguyên nhân.
Bây giờ thuộc tính của Hàn Đông Nhi đã bị áp chế tới cực hạn, đến người bình thường cũng không bằng.
Nàng ta không rời khỏi đây được, Công hội Già Lam cũng không có năng lực đi mời Dược Thần tới.
Dù sao với thân phận Dược Thần thì cũng phải tới không gian tầng sâu trước rồi tìm lối đi thời không quay lại không gian thượng tầng.
Quá trình cực kỳ phức tạp.
Cho nên Già Lam Liệt Dương mới phải nghĩ cách đi lấy đèn lồng trên đỉnh đầu Đèn Lồng Hỏa Ngư, nó có thể giải độc trên người Hàn Đông Nhi.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Chị dâu trúng độc ở đâu vậy?”
Già Lam Liệt Dương nói: “Chính là ở trong tầng băng của thảo nguyên Thanh Hải. Bọn ta có một cơ hội gặp được vết nứt tầng băng, do lòng tò mò thúc đẩy nên muốn xuống dưới xem một chút.”
“Kết quả đụng phải một con quái vật ở bên trong đó, con quái vật đó mang theo hàn độc...”
Lâm Mặc Ngữ không hỏi thêm nữa, lấy một bình ngọc ra.
Trong bình ngọc có một giọt chất lỏng như thủy tinh, chính là tủy sống của Giao Long Kịch Độc.
[Tủy sống của Giao Long Kịch Độc: Thuốc giải độc cấp huyền thoại, có thể hóa giải kịch độc, mỗi lần dùng một giọt, có thể tăng một phần trăm đặc tính miễn dịch nguyên tố độc.]
Lâm Mặc Ngữ đưa bình ngọc cho Hàn Đông Nhi: “Thử xem, có tác dụng không.”
Hàn Đông Nhi mở to hai mắt, nàng ta có thể cảm nhận được chất lỏng trong bình ngọc không bình thường.
Sau khi mở ra một mùi thơm xông vào trong mũi, khiến tinh thần cũng trở nên chấn động.
Nàng ta tỏ ra kinh ngạc: “Thần kỳ quá.”
Sau đó ngón tay nàng ta hiện lên tia sáng, đây là kỹ năng duy nhất nàng ta có thể sử dụng lúc này, thuật Dò Thám.
Sau khi nhận được thông tin, Hàn Đông Nhi không khỏi che miệng: “Lâm huynh đệ, ngươi đã giết Giao Long Kịch Độc?”
Già Lam Liệt Dương hô lên: “Lâm huynh đệ, ngươi giết Giao Long Kịch Độc rồi?”
Lâm Mặc Ngữ ừm một tiếng: “Giết rồi.”
Bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh, không khí như bị đông cứng.
Già Lam Liệt Dương mang theo vẻ khó tin, nhìn Lâm Mặc Ngữ như nhìn một con quái vật.
Mấy giây sau, Già Lam Liệt Dương đột nhiên bật cười thật lớn: “Thật thú vị, thế chẳng phải đám người của Công hội Phi Ưng đi uổng một chuyến rồi sao?”
Lâm Mặc Ngữ cười: “Chị dâu, thử xem có tác dụng không.”
Hàn Đông Nhi lập tức uống tủy sống của Giao Long Kịch Độc xuống.
Sau đó cả người Hàn Đông Nhi tản ra ánh sáng rực rỡ, khí tức cũng bắt đầu tăng cường nhanh chóng.