Chương 966: Thánh Giáo Hiến Tế, Thánh Linh Thiên Sứ (2)
Đòn tấn công của Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo không chỉ đơn thuần khiến họ không thể phản kháng mà còn bắt đầu ngăn cản bọn họ và không để bọn họ rời đi.
Ba người liều mạng cố thoát ra ngoài, đánh bật hết con Khô Lâu này đến con Khô Lâu khác.
Nhưng số lượng Khô Lâu thật sự quá nhiều, tổng cộng có tới ba vạn Khô Lâu chiếm cả một khoảng không gian lớn trên trời.
Bọn họ làm cách nào cũng không tìm được đường thoát.
Thời gian trôi đi từng giây rồi lại từng giây, Creed càng ngày càng thấy tuyệt vọng.
Không còn một chút hi vọng nào.
Tiếng la thống thiết của đồng bạn cứ văng vẳng bên tai.
Từng người bạn của gã đều lần lượt bị giết chết.
Gã có thể nhìn thấy có người liên tục rời khỏi đội ngũ.
Trong tình huống như thế này, rời khỏi đội ngũ cũng đồng nghĩa với cái chết.
Cuối cùng, một phút đã trôi qua.
Vầng sáng trên người gã biến mất hoàn toàn.
Kỹ năng: Phòng Thủ Tối Đa!
Nếu đã không còn kỹ năng tối thượng là Phòng Thủ Siêu Tối Đa nữa thì gã chỉ đành lùi một bước mà tiếp tục thi triển Phòng Thủ Tối Đa.
Mặc dù nó cũng có thể tăng cường khả năng phòng thủ lên một bậc nhưng cũng không biến khả năng đó thành vô địch.
Hơn nữa, nó cũng chỉ có thể duy trì trong thời gian 30 giây, mà còn phải chịu tấn công nên thời gian duy trì có lẽ sẽ giảm đi nữa.
Lâm Mặc Ngữ luôn chú ý tới mọi cử động của gã.
Trong tích tắc ngay khi gã vừa kích hoạt Phòng Thủ Tối Đa lên, Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo đã bất ngờ phát động tấn công.
Nguyên Tố Bạo Liệt và những mũi tên sắc nhọn cũng ập đến.
Vầng sáng Phòng Thủ Tối Đa cố gắng trụ được gần hai giây, rồi tắt ngấm ngay tức khắc.
Gã quay đầu lại đối mắt với Lâm Mặc Ngữ, chợt nhận ra nỗ lực trong suốt một phút vừa rồi của gã cũng chỉ giúp gã thoát ra chưa được đến trăm mét mà thôi.
Không chỉ mình gã mà cả ba người Thánh Giáo Quân cũng như vậy.
Ba người cùng hoàn cảnh, chẳng người nào tốt hơn người nào cả.
Kỹ năng: Phòng Ngự Diện Rộng!
Creed kích hoạt kỹ năng cuối cùng có khả năng phòng thủ toàn diện, xuất hiện một vòng bảo hộ và đẩy những Khô Lâu Chiến Sĩ Cuồng Bạo bên cạnh gã ra, cho gã một cơ hội để thở.
Những kỹ năng khác đều vô dụng, khi đối mặt với sự tấn công từ khắp mọi hướng, những kỹ năng phòng ngự khác đều vô cùng phiến diện.
Thế nhưng gã cũng hiểu rõ kỹ năng Phòng Ngự Diện Rộng cùng lắm cũng chỉ chống đỡ được vài giây.
Có vẻ như Creed đã hạ quyết tâm, gã quỳ xuống giữa không trung, đặt tấm khiên trước mặt và giơ cao thanh trường kiếm, hô: “Thánh Giáo Hiến Tế!”
Ánh mắt gã tràn ngập sự thành kính, một tia sáng màu trắng thuần lao thẳng lên trời.
Hai tên Thánh Giáo Quân khác cũng quỳ xuống giữa không trung, giơ thanh trường kiếm lên thật cao, tư thế giống y hệt Creed.
Bọn họ đều mở miệng hô vang thật to: “Thánh Giáo Hiến Tế!”
Ba tia sáng màu trắng cùng lao lên không trung rồi hợp lại thành một giữa bầu trời.
Dưới sự bao phủ của vầng sáng trắng đó, có vẻ như ba người họ đã tiến vào một trạng thái kỳ lạ.
Tất cả đòn tấn công đều bị ngăn cách, Khô Lâu cũng không thể tới gần dù chỉ nửa bước.
“Hiến Tế?”
“Là kỹ năng giống với Ác Ma Vực Thẳm à?”
Bản thân hắn đã trải qua rất nhiều lần hiến tế của Ác Ma Vực Thẳm và cuối cùng đã triệu hồi một con ác ma vô cùng mạnh.
Không biết lần hiến tế của ba người này lại là như thế nào nữa.
Hắn mơ hồ cảm giác được có gì đó không ổn nên đã hạ một mệnh lệnh mới.
Tiếng hét thảm thiết vang lên càng lúc càng lớn hơn, chỉ trong chớp mắt, ngoại trừ ba người Creed, những người còn lại thuộc Thánh Đốc Giáo đều bị giết sạch.
Quầng sáng trắng của ba người dung hợp lại với nhau soi sáng một vùng lên đến trăm dặm vùng Phong Điện Hải.
Trong vầng sáng này, gió lặng và sấm cũng ngừng.
Một vùng sáng lớn hạ xuống từ trên bầu trời.
Sau đó, ba người đồng thanh hô: “Cung thỉnh thần lâm!”
Một bóng dáng mờ mờ lập tức xuất hiện bên trong vầng sáng đó, mang hình dạng của phụ nữ.
Một đôi cánh trắng tinh xuất hiện sau lưng bóng dáng mờ ảo đó, người này không phải Ác Ma, cũng không phải Long Tộc.
Hình bóng mờ ảo đấy dần hiện hình, tản ra ánh sáng thánh khiết.
Lâm Mặc Ngữ nhíu mày, nói: “Thiên Sứ!”
Thiên Sứ là một trong những tô-tem của Thánh Đốc Giáo. Vị thần mà giáo phái này thờ phụng tên là thần Holy Lord, được gọi là vị thần tối cao.
Mà Thiên Sứ là thuộc hạ, là sứ giả của vị thần tối cao, cũng là thần linh.
Khi Thiên Sứ dần biến đổi từ hình bóng mờ ảo thành thực thể, nàng ta đã hiện hình.
Cơ thể của ba tên Thánh Giáo Quân dần dần biến mất, cuối cùng dung nhập vào bên trong Thiên Sứ.
Thiên Sứ từ từ mở mắt, ánh mắt sắc như dao dừng trên người Lâm Mặc Ngữ: “Dị đoan, ngươi nên bị Lửa Thánh đốt đến chết!”
“Thiêu chết ngươi!”
Lâm Mặc Ngữ đã cảm nhận được khí tức cấp Thần trên người đối phương, thuận theo đó vứt thuật Dò Thám ra.