Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 975 - Chương 975: Chỉ Định Chơi Đùa, Không Ngờ Lại Phải Liều Mạng (1)

Chương 975: Chỉ định chơi đùa, không ngờ lại phải liều mạng (1)
Quả nhiên, thuyền chiến Long tộc lập tức quay đầu lại rồi bay thẳng về phía xa xa kia.

Lâm Mặc Ngữ trơ mắt nhìn bọn họ rời đi và cũng chẳng đuổi theo.

Tốc độ của thuyền chiến Long tộc rất nhanh, với tốc độ hiện tại của Lâm Mặc Ngữ thì muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp.

“Nhớ kỹ hướng đi.”

“Hẻm núi Phong Lôi không cùng một hướng, cứ đến hẻm núi Táng Lôi trước đã rồi khi nào quay lại sẽ tìm hiểu rõ chuyện này.”

Hắn hạ giọng lẩm bẩm một tiếng, rồi thu hồi quân đoàn Vong Linh và bay về phía xa.

Chuyện của Long tộc cần phải làm rõ ràng nhưng cũng không cần phải quá vội vã.

Cứ đến hẻm núi Táng Lôi trước rồi lấy món đồ mà Antares muốn cho xong đã.

Lâm Mặc Ngữ nhớ kỹ đường hướng rồi mặc kệ chiếc thuyền của Long tộc và rời đi.

Hắn tiếp tục đi về phía hẻm núi Táng Lôi.

Antares từng nói nếu tiến vào hẻm núi Táng Lôi khi đã vượt qua cấp độ 80 thì không tốt lắm.

Lâm Mặc Ngữ có lý do để tin rằng, tiến vào hẻm núi Táng Lôi thì cấp độ càng thấp sẽ càng tốt.

Lâm Mặc Ngữ am hiểu nhất là kéo tơ lột kén, phân tích vấn đề trong từng câu từng lời của người khác.

Trong chớp mắt, hắn đã bay qua rặng núi này.

Nhìn từ trên không, chiều dài của rặng núi này phải hơn ngàn km, giống như một con Cự Long cố thủ trên Đại Địa.

Trên đó mọc đầy Lôi Thụ.

Từ cây non mới sinh đến cây cổ thụ đều có.

Nếu như khiêu khích một trong số chúng nó thì rất có khả năng sẽ bị tấn công tập thể.

Ngay lúc Lâm Mặc Ngữ bay ngang qua rặng núi, hắn tình cờ nhìn thấy một tia sét vang trời đang giáng xuống.

Khi đó, cả rặng núi đều sáng bừng lên. Lâm Mặc Ngữ kinh hãi khi thấy một luồng khí tức đáng sợ bay lên từ ngọn núi.

Ngay lúc đó, Lâm Mặc Ngữ gần như cảm nhận được cấp Thần đã giáng lâm.

Khí tức ấy còn mạnh hơn rất nhiều so với Thánh Linh Thiên Sứ cấp Ngụy Thần.

Có điều, Lâm Mặc Ngữ biết rõ đối phương không thể ở cấp Thần.

Có lẽ cao nhất cũng chỉ tới cấp 89. Mặc dù đó không phải là cấp Thần nhưng tại rặng núi này, nơi hội tụ vô số sức mạnh của Lôi Thụ.

Cho dù cường giả cấp Thần chân chính tới cũng chưa chắc có thể kiếm được lợi ích gì.

Về phần cấp Ngụy Thần, không thể tồn tại một con đường sống nào.

“Đúng là muốn đánh kẻ yếu nhưng gặp phải kẻ mạnh.”

“Chẳng trách tại sao ở đây có nhiều Lôi Thụ chất lượng tốt như vậy mà lại không có ai đến khai thác.”

Sau khi bay qua rặng núi, Lâm Mặc Ngữ thở phào nhẹ nhõm.

Hắn cũng sợ lỡ như Lôi Thụ theo dõi hắn thì mệt đầu lắm.

Thật may là không có gì, bình an vô sự.

Tiếng sấm dần dần tan đi, để lại một lượng lớn ánh chớp xa tít tắp phía sau.

Đằng trước không có sấm chớp nào giáng xuống nữa.

Phong Lôi Đại Lục có nhiều núi, nhiều hồ, nhiều hẻm núi.

Về cơ bản, địa hình của nơi này gồm ba loại đó.

Trùng trùng điệp điệp, ít có đất bằng.

Một cơn gió đột nhiên thổi tới, sau đó rất nhiều cánh hoa xuất hiện trước mắt.

Những cánh hoa đó tuỳ ý phiêu đãng giữa không trung, vốn dĩ khoảng không gian giữa đất trời đang không có gió nhưng khi những cánh hoa này nhảy múa, chúng lại tạo ra rất nhiều ngọn gió.

Phong Hoa…

Tại Phong Lôi Đại Lục, là quái vật thứ hai thuộc hệ Thực Vật.

Phong Hoa cũng không sống trên mặt đất, chúng nó ở giữa không trung.

Nó theo gió bay lượn khắp nơi, rất khó để nắm bắt.

Căn cứ theo những gì ghi trên tài liệu, ngoại trừ khu vực có Lôi Thụ, có thể gặp phải Phong Hoa ở bất cứ nơi nào và vào bất cứ thời gian nào.

Đụng phải Lôi Thụ thì chỉ cần không trêu chọc nó sẽ không có gì nguy hiểm nhưng gặp phải Phong Hoa thì không giống vậy.

Lâm Mặc Ngữ đã rất cẩn thận nhưng vẫn phải đối đầu trực diện với Phong Hoa.

Không hề có sự cảnh báo nào trước khi chạm mặt chúng cả.

Những cánh hoa này bay cực kỳ nhanh, nhanh hơn Lâm Mặc Ngữ rất nhiều.

Hơn nữa, chúng luôn im hơi lặng tiếng, đến khi Lâm Mặc Ngữ phát hiện ra thì đã muộn.

Sau đó, cuồng phong gào thét dữ dội, một lượng lớn cánh hoa quét thẳng về phía Lâm Mặc Ngữ.

Cùng lúc đó, những đợt hương hoa bắt đầu phát tán, tràn ngập khắp không gian.

Phong Hoa là quái vật hệ Thực Vật nhưng nó cũng là nguyên liệu khá tốt dùng để luyện dược.

Khi nó phát động tấn công, cánh hoa sẽ tản ra một loại mùi có thể khiến người ta gặp phải ảo giác và bị lạc trong đó.

Chẳng qua ngay cả mùi hoa của thần Huyễn Mê mà Lâm Mặc Ngữ cũng không thể bị ảnh hưởng.

Phong Hoa tạo ra một cơn lốc va vào người Lâm Mặc Ngữ. Áo Giáp Hài Cốt sáng lấp lánh, cản lại toàn bộ đòn công kích.

Lâm Mặc Ngữ đưa ngón tay ra thắp lên một ánh sáng trắng.

Lôi Thụ không động đậy không có nghĩa là Phong Hoa không động đậy.

Dựa vào thông tin mà Phong Dật Minh đưa, Phong Hoa thường hoạt động theo từng nhóm nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment