Chương 977: Nhìn đi, sau này sẽ không còn cơ hội nữa đâu (1)
Nếu thật sự không thể địch lại thì cũng có thể truyền tống đến Vực Thẳm.
Hắn lấy bản đồ ra nhìn hướng bên dưới.
Quãng đường đến hẻm núi Táng Lôi xa hơn so với khi nãy một ít.
Hắn điều chỉnh lại phương hướng và tiếp tục phóng đi.
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ đã hạ độ cao xuống, tập trung tinh thần hơn để tránh việc lại đụng phải Phong Hoa.
Lần này thuận lợi hơn rất nhiều, bay khoảng chừng nửa giờ, đi được hơn một ngàn km, cũng không gặp phải Phong Hoa thêm lần nào nữa.
Nhưng thật ra cũng gặp phải khá nhiều Lôi Thụ. Chẳng qua chúng đều là những cụm Lôi Thụ nhỏ, vẫn còn ít tuổi và chưa bị sét đánh nhiều lần, cùng lắm cũng chỉ có thể coi là nguyên liệu cấp bạch kim.
Lâm Mặc Ngữ cũng không muốn lãng phí thêm thời gian nên đã trực tiếp bay qua không hề dừng lại.
Rất nhanh, Lâm Mặc Ngữ đã đến trước một hẻm núi.
Phía trên hẻm núi, một cơn gió dữ đang gào rú, dùng mắt thường cũng có thể thấy được gió lốc đang quay cuồng giữa không trung.
Bên trong hẻm núi, gió giật gió cuốn liên tục, vô số hòn đá khổng lồ bị cuốn lên như đang nhảy múa giữa không trung.
“Theo như trên bản đồ thì đây là hẻm núi Gió Lốc.”
“Hai lôi đàm ở hai bên của hẻm núi Gió Lốc lại càng nguy hiểm hơn. Nếu như chúng ta đi đường vòng thì phải đi thêm khoảng chừng 5000 km đường nữa.”
“Không chỉ lãng phí thời gian mà còn có thể kéo theo cả những nguy hiểm khác nữa. Đại khái thì đi xuyên qua hẻm núi Gió Lốc tương đối hợp lý nhất.”
Lâm Mặc Ngữ phân tích tình huống trước mắt.
Nhìn về phía hai bên hẻm núi, có thể loáng thoáng thấy được tia chớp loé sáng giữa không trung.
Đây là lôi đàm được vẽ trên bản đồ.
Lôi đàm giống như trăng rằm, hẻm núi Gió Lốc là thanh kiếm xuyên qua hai mặt trăng rằm này.
Hơn nữa, trong bản đồ cũng đã ghi rõ ràng, trong lôi đàm có con BOSS cấp thế giới đã đến cấp độ 85, lại còn có tận hai con.
Đánh với một con thì sẽ thu hút một con khác đến.
Suy nghĩ một lúc, Lâm Mặc Ngữ quyết định đi xuyên qua hẻm núi Gió Lốc.
Sau khi khoác lên mình thêm một lớp Áo Giáp Hài Cốt, đôi Cánh Vong Linh Tia Chớp hơi hơi rung chuyển và đưa Lâm Mặc Ngữ vọt vào trong.
Tại một nơi nào đó ở Phong Lôi Đại Lục, một lối đi thời không xuất hiện.
Một đám Ác Ma lao ra.
Mina cảm nhận một lúc rồi chỉ về hướng hẻm núi Gió Lốc và bảo: “Cảm nhận được rồi, hắn đang ở nơi đó…”
Phong Điện Đại Lục, không gió thì sấm, hoặc là cả hai cùng một lúc.
Đây là câu đầu tiên trong tư liệu lúc đó.
Khi ấy, Lâm Mặc Ngữ đã có kinh nghiệm sâu sắc.
Bên trong hẻm núi Toàn Phong, cuồng phong gầm thét, một lượng lớn Nham Thạch bị cuốn lên cao, xoay tròn trên không trung.
Chưa kể những tảng đá này nặng hàng trăm cân, ngay cả những tảng đá nặng hơn hàng nghìn, hàng vạn cân thì vẫn có thể bị thổi bay lên trời.
Lâm Mặc Ngữ vừa tiến vào hẻm núi suýt chút nữa đã bị Toàn Phong cuốn đi.
Không có cách nào để ổn định Cánh Vong Linh Tia Chớp, Lâm Mặc Ngữ đành phải chuyển sang đi bộ.
Nham Thạch trong hẻm núi cực kỳ kiên cố, cho dù Lâm Mặc Ngữ dốc hết toàn lực cũng khó có thể phá hủy nó.
Nhưng sau khi hắn bước vào hẻm núi không lâu thì nhìn thấy Nham Thạch bị hai cơn Toàn Phong cùng nhau xé nát, cuối cùng tách thành hai nửa.
Cảnh tượng này khiến Lâm Mặc Ngữ cực kỳ cảnh giác.
Trong mắt hắn, hẻm núi Toàn Phong rất nguy hiểm nhưng theo số liệu độ nguy hiểm hẻm núi Toàn Phong chỉ ở cấp trung.
Mức độ nguy hiểm ở hai bên của Lôi Đàm là cấp cao.
Đồng thời, hẻm núi Toàn Phong cũng được đánh dấu là có nguy hiểm cấp cao.
Tiêu chuẩn này là tiêu chuẩn các chức nghiệp giả trên cấp 70.
Nói chung, nếu không đe dọa tới chức nghiệp giả đứng đầu trên cấp 80 được coi là khu vực có mức độ nguy hiểm cấp trung.
Khiến chức nghiệp giả đứng đầu xảy ra nguy hiểm, là khu vực có mức độ nguy hiểm cấp cao.
Trong hẻm núi Toàn Phong không có BOSS cấp thế giới. BOSS duy nhất là cấp Lãnh Chúa, cộng thêm một số quái vật phổ thông không tính là nhiều.
Vào bên trong Toàn Phong chỉ cần cẩn thận thì sẽ không có nhiều nguy hiểm.
So hai bên Lôi Đàm, quả thực là an toàn hơn rất nhiều.
Lâm Mặc Ngữ nhanh nhẹn điều chỉnh xong tinh thần và đi qua hẻm núi. Chú ý không rơi vào trạng thái hỗn loạn đồng thời cũng phải quan sát cả bốn phía.
Khi bị Toàn Phong đào trên đại địa hết lần này tới lần khác, có vô số động lớn nhỏ xuất hiện.
Những con quái vật ở hẻm núi Toàn Phong đang trốn trong động.
Khi đi ngang qua, quái vật ẩn nấp trong đó lao ra và tấn công hắn.
Quái vật ở hẻm núi Toàn Phong được gọi là thằn lằn Toàn Phong. Nó có hình dáng giống một con thằn lằn, thân thon dài y như một con rắn.
Thằn lằn Toàn Phong có thuộc tính gió mạnh và toàn bộ cơ thể của nó được Toàn Phong bao bọc, trở thành một lớp phòng ngự tự nhiên.