Toàn Dân Dưỡng Thành: Trước Tiên Khắc Kim Chục Tỷ Trói Định Nữ Đế

Chương 119 - Chương 119: Nương Ta Thầm Mến Hắn?! Linh Thử Run Lẩy Bẩy

Bất quá Trầm Vân thầm để ý:

"Khí tràng Thánh Nhân cảnh không cần mở ra, nếu sau này gặp nguy cơ mà cảnh giới không khớp, lại phải thu về, chẳng bằng khiêm tốn một chút, càng lộ vẻ thần bí cùng cường đại!"

Hưu hưu hưu~~~!!!

Đám hộ vệ cung tiễn đã bắn ra.

Nhưng bọn họ hoảng sợ phát hiện——

Mũi tên mới đi được nửa đường, vậy mà lại lấy tốc độ còn nhanh hơn trở ngược về, đánh thẳng tới bọn họ!!

"Không ổn!!!"

"Có thích khách!!!"

Phốc!!!

Bốn mũi tên trực tiếp xuyên thủng đầu bốn tên hộ vệ, kéo theo một lượng lớn máu tươi!

"Sao… sao có thể?!" Cửu công chúa đồng tử co rụt, hoảng sợ tột độ.

Phải biết rằng, bốn tên thống lĩnh này chính là hoàng thất phái đến bảo hộ nàng, thực lực chừng Thuế Phàm cảnh!

Lúc này vậy mà ngay cả trốn cũng không trốn được, bị giết ngay tại chỗ?!

Trừ phi xung quanh có cường giả áp chế hành động của bốn người, nếu không thì tuyệt đối không thể chết dứt khoát đến vậy!

Cảm giác được phía sau Đồ Diệu Linh ánh mắt chấn kinh nhìn mình, lòng bất an dâng lên, cửu công chúa vội vàng quay người——

Quả nhiên!

Một nam tử tóc đỏ đang lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống nàng!

Nam tử kia dung mạo gần như yêu nghiệt, mặc trên người một bộ cẩm y màu đen, ba nghìn tóc dài đỏ như máu. Dung mạo vốn như tiên nhân lại kết hợp bộ quần áo này, khiến khí chất thêm phần yêu dị và khiến người sợ hãi!

Kết hợp khí tràng cường đại của đối phương, khiến người ta sinh ra cảm giác bá đạo vô địch!!

"Đáng giận! Cái tên phế vật này có hậu trường, sao không nói sớm một chút!!" Trán toát mồ hôi lạnh, cửu công chúa vội vàng ôm quyền:

"Chuyện hôm nay là lỗi của vãn bối, sau này Linh Thiên Phật Triều hoàng thất nhất định sẽ đến tận cửa nhận lỗi!"

Miểu sát bốn tên cường giả Thuế Phàm cảnh, đó không phải là việc nàng có thể chống lại, chỉ có thể mượn danh hoàng thất khiến hắn e ngại, rồi tính sau.

Thế nhưng nàng còn chưa nói xong, thân thể đã cứng đờ tại chỗ, một cảm giác bị xé rách cực hạn bao phủ toàn thân, khiến toàn thân nàng như muốn nổ tung!

"Không! Lão tổ cứu ta!!!"

Cửu công chúa gào thét thê lương, mi tâm lóe lên một đạo ấn ký thần hồn sáng rực, chiếu ra một hư ảnh lão giả mặc áo vải.

Lão giả còn chưa kịp xuất thủ, bởi vì bề ngoài của Trầm Vân quá mức kinh diễm, cộng thêm khí chất phi phàm, rõ ràng là một cường giả!!

"Đạo hữu." Lão giả trầm giọng nói:

"Không cần làm khó một tiểu bối như vậy… ngươi…!!"

"Lắm lời."

Ba!!

Một tiếng nổ vang, thân thể cửu công chúa tại chỗ nổ tung thành huyết vụ.

Ngay cả lão tổ Phật Hướng do ấn ký triệu hoán ra cũng bị nổ tan, biến mất trong không trung.

Thả người? Không thể nào! Không thì Trầm Vân còn xoát hảo cảm độ thế nào?

Xử lý xong tất cả, hắn mới nhìn về phía Đồ Diệu Linh đang ngồi dưới đất.

Khác với đệ đệ toàn thân tối đen kia, da thịt Đồ Diệu Linh có bệnh trạng trắng bệch, có lẽ do quá kích động khiến gương mặt đỏ bừng như ánh chiều tà, nhìn tinh thần cũng tạm ổn hơn chút.

Một bộ váy dài đỏ trắng giao nhau, vương vết máu, khiến nàng hiện ra cảm giác thanh thuần yếu đuối, người vô hại – vật vô hại.

"Hắn thật mạnh a!!" Trong lòng Đồ Diệu Linh tràn đầy kinh nghi, đánh giá nam tử trước mặt.

Tuy không biết thực lực của lão tổ mà cửu công chúa triệu hoán ra thế nào, nhưng có thể vung tay đã hủy diệt đối phương, thì tuyệt đối không phải là kẻ bình thường!

Đột nhiên nàng nghĩ đến điều gì, vội lấy ra mặt dây chuyền thủy tinh kẹp trong ngực.

Bởi vì vừa rồi, sau khi mặt dây chuyền này tỏa ra nhiệt độ yếu ớt, thì vị cường giả thần bí kia liền xuất hiện!

"Chẳng lẽ… hắn vẫn ngủ say trong mặt dây chuyền của ta?!"

Mặt dây chuyền trữ vật này là mẫu thân để lại cho nàng, từng nói có thể bảo hộ nàng bình an. Ban đầu nàng chỉ cho là ý tốt đẹp, không ngờ thật sự có thể cứu mạng nàng lúc thời khắc mấu chốt!

Thấy Trầm Vân đi tới, Đồ Diệu Linh ánh mắt cảm kích, ôm quyền cúi người:

"Tha thứ vãn bối thất lễ, đa tạ tiền bối ân cứu mạng!!"

【Đinh! Trói định nhân vật · Đồ Diệu Linh, hảo cảm độ tăng lên 65 điểm.】

"Trực tiếp vượt qua tuyến hợp lệ? Không tệ…" Trầm Vân âm thầm hài lòng, khẽ gật đầu cười nhạt:

"Không cần đa lễ, coi như bản tôn mượn dùng không gian trong dây chuyền của ngươi để đáp lễ."

Nghe vậy, Đồ Diệu Linh vội hỏi:

"Tiền bối… chẳng lẽ có quen biết mẫu thân ta?"

Nàng chưa từng nghe mẫu thân đề cập đến việc này.

Huống hồ, nam tử tóc đỏ này dung mạo thực sự quá mức kinh diễm!

Nàng từng gặp không ít nam tử tuấn tú, nhưng so với vị này thì đều kém xa!

Nếu mẫu thân từng quen biết người như vậy, dù thế nào cũng sẽ đề cập một chút, ít nhất sẽ không để nàng thất lễ.

"Chẳng lẽ… nương ta thầm mến hắn?!" Vừa nghĩ đến đây, Đồ Diệu Linh liền thấy lúng túng.

Khoan nói tới, với dung mạo và khí chất thế gian khó gặp của vị tiền bối này, lại thêm thực lực cường đại, thì không phải không có khả năng!

Nhưng như vậy, chẳng phải cha nàng đội nón xanh rồi sao?

Trầm Vân nào biết cô nương này đang nghĩ đủ thứ trên trời, chỉ lắc đầu:

"Không quen. Năm xưa bản tôn chỉ là tiến vào một viên không gian kỳ thạch, trải qua thời gian dài tuế nguyệt, dần dần bị người rèn thành mặt dây chuyền này."

"Thì ra là vậy…" Đồ Diệu Linh âm thầm thở phào.

May quá, cha nàng không bị cắm sừng.

Thấy hiện tại tạm thời an toàn, Đồ Diệu Linh vung tay gọi chiếc xe lăn ngã cách đó không xa về.

May mà ghế được chế từ huyền thiết, đủ kiên cố nên không bị hư hại.

Nàng vận dụng linh khí nâng bản thân lên ghế, thần sắc cung kính nhìn về phía Trầm Vân:

"Tiền bối, về sau có dự định gì?"

Xuất phát từ tư tâm, nàng rất muốn vị đại năng này lưu lại!

Nhưng người như hắn, sống vô tận tuế nguyệt, tất nhiên có chuyện của riêng mình.

Trầm Vân nhìn thân thể hư huyễn của mình, bất đắc dĩ nói:

"Thân thể bản tôn vẫn chưa khôi phục, nếu tiểu hữu không ngại, bản tôn muốn ở lại trong dây chuyền này một thời gian…"

"Không ngại đâu tiền bối!" Hai mắt Đồ Diệu Linh sáng lên, vội nói.

Nhưng lại thấy bản thân nói quá nhanh, liền vội ôm quyền, nụ cười đầy cảm kích:

"Tiền bối đã cứu mạng vãn bối, đã là đại ân tái tạo! Tiền bối muốn ở lại bao lâu thì ở lại, đây là phúc khí của vãn bối!"

"Hảo cảm độ cao cũng tiện quá ha…" Thấy vậy Trầm Vân cũng chẳng cần nói thêm, hóa thành lưu quang chui vào bên trong mặt dây chuyền:

"Cũng được, tiểu hữu đã có duyên với bản tôn, nếu sau này có điều gì không hiểu trong tu luyện, cứ việc hỏi."

"Xong rồi!" Đồ Diệu Linh trong lòng mừng rỡ, kích động siết chặt mặt dây chuyền trong tay.

Có một vị cường giả ở bên cạnh, với nàng mà nói đúng là một đại cơ duyên!

Nếu có thể lọt vào mắt xanh của tiền bối, chẳng khác nào có thêm một vị hộ đạo giả, con đường tu tiên sẽ thông thuận hơn rất nhiều.

"Hô~" Nàng khẽ thở ra một hơi, kéo cổ áo xuống, cẩn thận nhét mặt dây chuyền vào trong ngực.

Nhưng khi nhìn mặt dây chuyền nguyệt nha hình kia nằm sâu trong khe áo, ngón tay nàng hơi khựng lại, cắn nhẹ môi, lộ ra chút ngượng ngùng:

"Chẳng phải là… đều bị tiền bối thấy hết rồi…"

Bất quá nàng lại nghĩ, tiền bối cường đại như vậy, sống lâu như thế, không lẽ chưa từng gặp qua nữ tử nào?

Nghĩ thông suốt rồi, Đồ Diệu Linh cũng không để ý nữa.

Thu xếp ổn thỏa mặt dây chuyền, nàng điều khiển xe lăn tới bên mấy thi thể, gỡ xuống trữ vật giới trên tay bọn họ.

Bốn người này đều là hộ vệ Thuế Phàm cảnh của Phật Hướng, với nàng mà nói là một khoản thu hoạch không nhỏ.

"Chi chi c-k-í-t…t…!"

Dưới một thi thể có một con Tầm Bảo Thử, Đồ Diệu Linh phất tay, tràn ra linh khí, cởi xuống túi đựng sủng vật, thu vào trong tay, ánh mắt trầm xuống:

"Kỳ linh bảo thử…"

Loại Linh Thử này cực kỳ hiếm thấy, đối với bảo vật có độ nhạy cảm rất cao.

"Nếu giữ nó lại, lỡ bị người đoạt mất, sẽ khiến bí bảo hồn đăng của tộc ta lộ ra ánh sáng…" Đồ Diệu Linh vô thức siết cổ Linh Thử, trong mắt lóe lên sát ý.

Nhưng ngay sau đó nàng lại nở nụ cười, hiếm hoi vuốt ve Linh Thử:

"Bảo bối tốt nha! Ngươi may mắn gặp được minh chủ!"

Vị tiền bối trong dây chuyền kia vẫn chưa biết Thiên Thị tộc có bí bảo hồn đăng.

Nếu không có lý do chính đáng mà giết vật này, e rằng sẽ bị cho là thiếu tầm nhìn, không có bố cục.

"Nếu làm ảnh hưởng ấn tượng của tiền bối với ta thì không hay…" Trong lòng vui vẻ, Đồ Diệu Linh đem Linh Thử đang run lẩy bẩy nhét vào túi, điều khiển xe lăn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi.

Nàng định tạm thời giữ lại con chuột nhỏ này một mạng, chờ sau này tìm lý do thích hợp để xử lý tiếp!

Bình Luận (0)
Comment