Với đầy đầu toàn là tiểu ý tưởng như thế, nàng sao còn có thể tĩnh tâm ngộ đạo cho nổi.
Nhìn thì có vẻ tư chất hơi hoang phế, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy Thẩm Vân thật sự là người rất hiểu nàng.
Thẩm Vân đang định nhắc nhở nàng tu luyện cho tốt, thì hình chiếu trên di động lại bật ra thông báo nạp phí:
【Đinh! Ngộ tính nạp phí đặc huệ: Nạp 468 (đã giảm giá) sẽ tăng ngộ tính, có thể lĩnh ngộ một bộ Cửu Giai Kiếm Quyết do tiền nhân lưu lại trong kiếm bia!】
【Ngộ tính bạo trướng đặc huệ: Nạp 2688 (đã giảm giá), ngộ tính tạm thời tăng vọt, lĩnh ngộ tuyệt học nhất chiêu của Thiên Diễn Kiếm Thánh khắc trên kiếm bia! Cho đám kiếm tu kia biết thế nào là thiên tài kiếm đạo!】
【Thần hào chuyên chúc đặc huệ: Nạp 398.888 (đã giảm giá), ngộ tính mạnh mẽ nghịch thiên! Lĩnh ngộ đế phẩm kiếm kinh ẩn sâu trong kiếm bia: Luân Hồi Kiếm Điển! (Sau khi nạp phí, nhân vật sẽ nhận được một chút hồi đáp ngộ tính.)】
“Đế kinh?! Dụng hắn nha!” – Thẩm Vân vừa nhấn nút nạp phí, vừa nghĩ thầm:
『Trực tiếp nâng cao cấp bậc ép khí chất, thêm chút tình tiết kịch bản nữa mới được……』
…
『Không phải bảo ngươi tu luyện nghiêm túc sao, sao lại thất thần?』– Một thanh âm vang lên trong đầu nàng, khiến Lạc Hồng Hề đang như bước vào thế ngoại tiên cảnh khẽ run lên, trên mặt tràn đầy kinh hỉ:
『Tiền bối tới rồi sao?!』
Nhưng nghe giọng điệu tiền bối như đang trách nàng lãng phí cơ duyên, không chuyên tâm tu luyện, khiến Lạc Hồng Hề hơi cúi đầu, có chút ủy khuất:
『Vãn bối biết sai rồi……』
Nàng biết kiếm đạo kiếm bia vô cùng quan trọng, là trọng bảo mà tiền hiền Thiên Diễn Kiếm Tông lấy tính mạng mang về cho tông môn.
Mỗi năm chỉ có mười lăm đệ tử đủ tư cách đến đây lĩnh ngộ kiếm bia.
Nhưng tiền bối vì nàng đã vội vã làm rất nhiều việc, Lạc Hồng Hề chỉ là muốn nhanh chóng tìm được mấy món đạo cụ hảo cảm giúp tiền bối, chứ không phải cố tình không chuyên tâm tu luyện.
『Còn ủy khuất sao?』– Thẩm Vân khóe môi nhếch cười:
『Chẳng lẽ là bởi vì muốn giúp bản công tử tìm đạo cụ, nên không tĩnh được tâm?』
Ban đầu Lạc Hồng Hề còn có chút mất mát, nhưng nghe thấy lời này thì trên mặt như chuyển mây âm sang nắng.
Tiền bối đã hiểu lòng nàng rồi!
Lạc Hồng Hề có chút ngượng ngùng gật đầu: 『Vâng ạ… Hồng Hề muốn sớm một chút giúp đỡ được tiền bối……』
『Vậy được rồi, niệm tình ngươi tâm thuần thiện, liền ban thêm một lần tạo hóa!』
Ong ~!!!
Từng đợt chấn động từ thức hải Lạc Hồng Hề truyền ra.
Nàng kinh ngạc phát hiện, tấm bia đá loang lổ vết kiếm phía trước, vậy mà hiện lên từng ký hiệu hình kiếm đang nhảy múa.
Mỗi ký hiệu đều tản ra sương tím, còn có kiếm khí sắc bén khiến hư không gợn sóng.
Ký hiệu kiếm khí càng mạnh, không gian xung quanh liền bị ảnh hưởng, cảnh tượng vô cùng thần dị!
『Tĩnh tâm lĩnh ngộ, chuyện đạo cụ không vội.』
Vẫn là giọng nói ấm áp kia của tiền bối, nhưng Lạc Hồng Hề lại đỏ mắt:
『Tiền bối… cảm ơn ngài……』
Tiền bối không chỉ không trách nàng, còn ban cho nàng cơ hội lĩnh ngộ kiếm thuật tạo hóa, sự bao dung và che chở ấy chẳng khác nào phụ thân nàng.
Một tiểu tu sĩ như nàng, làm sao xứng có được phúc phận như thế.
Dù tổ mộ nhà họ Lạc bốc khói tím nổ mạnh cũng chưa chắc chiêu mời được vị ngoại thế cao nhân lòng dạ rộng lớn, ấm áp như gió xuân như vậy!
Nhưng lúc này là tiền bối cho nàng tạo hóa, Lạc Hồng Hề chỉ đành áp xuống cảm kích trong lòng, chuyên tâm tĩnh lặng ngộ đạo, cẩn thận lĩnh hội từng ký hiệu kiếm hình linh hoạt như cá bơi kia.
Điều nàng không biết là, khi kiếm ý mạnh mẽ tỏa ra từ bia đá, đám đệ tử kiếm tông ngồi xung quanh cũng tâm thần rối loạn!
Tất cả đồng loạt mở mắt, tràn đầy khiếp sợ nhìn tấm bia đá phía trước:
『Kiếm ý quá kinh người! Vậy mà khiến cho kiếm tâm ta… run rẩy?!』
『Kiếm ý chấn nhiếp như vậy, chỉ sợ là Thánh giai kiếm điển! Là ai lĩnh ngộ ra vậy……』
Sau khi mọi người nhìn quanh bốn phía mới phát hiện, ở cuối đám người có một thiếu nữ mặc váy xanh lơ, cả người khí tràng giống hệt tấm bia đá!
Lúc này nàng hai mắt vô thần, rõ ràng là đang nhập đạo!
『Là nàng?!』
『Không mặc phục sức đệ tử tông môn, cũng không có dấu hiệu của thế lực khác?! Người này là ai?!』
『Mới Tụ Toàn Cảnh?! Ngộ tính này quá điên rồi!!』
Đột nhiên!
Một giọng nói già nua tràn đầy uy áp vang lên bên tai bọn họ:
『Tĩnh tâm ngưng thần! Nếu có thể lĩnh ngộ kiếm ý trên bia, cũng là tạo hóa của các ngươi!』
『Giọng này là…』 – Đồng tử mọi người co lại, quay đầu nhìn, chỉ thấy trước tấm bia đá, một lão giả mặc bố y lặng im đứng đó!
『Tê!!!』
『Kiếm Thánh lão tổ xuất quan rồi?!!』 – Chúng đệ tử mặt đầy kích động, đồng thời cũng ý thức được, thiếu nữ phía trước rất có thể lĩnh ngộ được kiếm điển!
Khi họ thấy từ khắp các nơi trong tông môn có từng đạo lưu quang lặng lẽ bay tới, thì càng thêm khẳng định:
『Ngay cả các trưởng lão các phong đều đến…』
『Có lẽ ta cũng có thể lĩnh ngộ được gì đó!』 – Đám đệ tử đều chăm chú nhìn tấm bia đá tràn ngập kiếm ý phía trước, hy vọng lĩnh ngộ được chút ít.
『Lão tổ!!』 – Bao gồm cả tông chủ và cường giả tông môn, tất cả đều đứng sau Lạc Hồng Hề, hành lễ với lão Kiếm Thánh trước mặt.
Lão Kiếm Thánh – Tung Hoành – chính là hóa thạch sống của Thiên Diễn Kiếm Tông, cũng là kiếm tu mạnh nhất!
『Tất cả ngồi xuống, đừng quấy rầy nàng.』 – Tung Hoành nhìn Lạc Hồng Hề với ánh mắt cảm khái:
『Kiếm tâm thuần túy, tư chất ngộ đạo cao thâm, có thể lĩnh ngộ ra kiếm điển khiến cả ta cũng kinh hãi! Quả nhiên, ảo diệu của kiếm đạo, không phải sức người có thể đo lường!』
Bên cạnh, kiếm bia chỉ tản ra kiếm ý, không ai biết tiểu cô nương kia đang lĩnh ngộ loại kiếm điển nào.
Ngay cả hắn cũng cảm thấy hơi thở từ kiếm bia kia rất xa lạ.
Hiển nhiên đó không phải là kiếm điển tông môn sở hữu, nhưng tuyệt đối bất phàm!
『Người chọn kiếm, kiếm cũng chọn người. Lâm Sanh, ngươi thật sự thu được một đồ đệ tốt.』 – Lão nhân nhìn về Lâm Sanh giữa đám trưởng lão, đang khoanh chân ngồi cảm ứng kiếm khí từ bia đá.
Lâm Sanh khom người hành lễ, sau đó ngồi xuống, ánh mắt nhìn về Lạc Hồng Hề đầy kinh hỉ và tò mò!
Nói thật, trước đó nàng luôn âm thầm chú ý vị tân đồ đệ này.
Chỉ là khiến nàng dở khóc dở cười chính là, tiểu cô nương kia vốn không giống đang ngộ đạo, cứ như có kiến bò trên người, đứng ngồi không yên.
Nhưng vì không muốn quấy rầy sư huynh sư tỷ xung quanh, nàng chỉ có thể lén lút vặn vẹo thân thể để xua đuổi cảm giác khó chịu.
Ai ngờ chỉ chớp mắt, tiểu cô nương kia đã nhập định lĩnh ngộ kiếm điển.
Hơn nữa còn làm kinh động đến cả lão tổ Kiếm Thánh!
Chỉ có thể nói, cơ duyên thật không thể nói bằng lời.
Giờ khắc này, cấm địa kiếm tông yên tĩnh không một tiếng động!
Dù có mấy trăm người đang ngồi, nhưng ai nấy đều thu liễm khí tức đến cực hạn, sợ ảnh hưởng đến tiểu cô nương đang ngộ đạo kia.
Thời gian dần trôi…
Kiếm ý từ tấm bia càng lúc càng kinh người, mơ hồ vượt xa kỳ vọng của Kiếm Thánh và các cường giả:
『Trong mười đại Thánh giai kiếm điển của kiếm tông, chưa từng có kiếm ý nào kinh người đến vậy!!』 – Trong mắt Tung Hoành tràn ngập khiếp sợ.
Năm xưa, hắn lĩnh ngộ được một quyển Thánh giai thượng phẩm kiếm điển từ kiếm bia thượng cổ!
Dù đã nhiều năm trôi qua, cảm giác khi ấy vẫn khắc sâu trong lòng.
Nhưng so với hơi thở từ bia đá hiện tại, hoàn toàn không cùng một cấp bậc, đến cả hắn – một cường giả Thánh Cảnh – cũng cảm thấy tim đập mạnh!
『Chẳng lẽ là Đại Thánh phẩm chất kiếm điển?!』 – Đám người Lâm Sanh nhìn bóng dáng thiếu nữ phía trước đang khẽ run, lòng tràn đầy kích động.
Đại Thánh cấp kiếm điển!!
Nếu thật sự có được cơ duyên như vậy, thì thành tựu tương lai của thiếu nữ này, chỉ sợ còn mạnh hơn cả lão tổ Tung Hoành!
Nhưng đột nhiên!
Các cường giả kiếm tông đang nhìn về phía Lạc Hồng Hề đồng loạt trợn tròn mắt.
Chỉ thấy trên thân hình nhỏ nhắn của nàng, đột nhiên tỏa ra mây tím nồng đậm!
『Tử khí Đông Lai?!!』 – Mọi người thất sắc kinh hãi, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía kiếm bia:
『Chẳng lẽ là!!』
Ngay sau đó.
Oanh!!!
Tiếng gầm rú dữ dội vang vọng.
Từ kiếm bia tỏa ra một luồng uy áp vô thượng khiến người ta kinh sợ, nháy mắt bao trùm thiên địa!
Mây tím nồng đậm bốc lên từ kiếm bia, thế mà lại huyễn hóa ra một quyển kiếm điển cổ xưa hư ảo!
『Đây là!!』 – Tất cả mọi người da đầu tê dại, gắt gao nhìn chằm chằm vào quyển kiếm điển như trong mộng kia!
Khi ánh mắt của họ cùng lão tổ Tung Hoành chạm nhau, chấn động trong mắt cả hai đều đạt đến cực hạn:
『Đại Đế Kiếm Điển!!!』