“Năm đó bản tọa từng gặp một tiểu hữu, thấy hắn tư chất thông tuệ bèn dạy chút phù lục nhất đạo. Về sau tái kiến thì đối phương đã dần già yếu. Khối ngọc bội này chính là do hắn tặng cho ta, nói rằng nếu có ngày cần tìm dưỡng hồn chi nguyên, có thể tìm đến Phù Minh tương trợ...”
Theo lời Trầm Vân bịa đặt, hình ảnh câu chuyện dần khắc hoạ trong não hải của Đồ Diệu Linh.
Câu chuyện rất bình thường, chỉ đơn giản là tri ân báo đáp, thoáng qua cảm giác cảnh còn người mất, nhưng cũng không thể ngăn nổi thiện cảm dâng tràn trong lòng Đồ Diệu Linh, khiến nàng mê mẩn lắng nghe:
“Thì ra tiền bối lợi hại như vậy…”
Đối với Phù Thánh từng có ân truyền thừa!
“Chỉ là đối với tiền bối mà nói, trong chớp mắt đã là thương hải tang điền…” Đồ Diệu Linh không hiểu sao lại có chút thương cảm.
Đối với cường giả mà nói, một lần bế quan cũng đủ để thế sự đổi thay, những người và việc từng hiện hữu cũng chỉ như hoa cúc lúc chiều tà mà thôi:
“Có lẽ chờ ngày tiền bối triệt để tỉnh lại, ta đã thành nắm đất vàng…”
Từ nhỏ nàng đã trải qua cuộc đời long đong, lớn lên lại vì Đồ Thiên thị mà bôn ba khắp nơi. Tiền bối xuất hiện giống như một bến cảng yên lành, khiến nàng có thể nghỉ ngơi sau bao mệt mỏi.
Nay nghe được chuyện xưa của tiền bối, khó tránh khỏi trong lòng hoảng hốt.
“Tiền bối!” Đồ Diệu Linh truyền âm khẩn trương:
“Ngài vừa mới nói... muốn tìm dưỡng hồn chi nguyên?!”
“Cuối cùng cũng nói đến chính sự rồi.” Trầm Vân đè thấp giọng như khóa lại lời nói:
“Không sai. Bản tôn thần hồn tuy nhận được đại tạo hóa, vạn cổ trường tồn, nhưng nay thân thể tàn tạ, lại liên tục tiêu hao hồn lực. Muốn giữ cho thần hồn bất diệt, cần phải có một số vật phẩm đặc biệt…”
Hắn đem “hảo cảm đạo cụ” thiết lập, chỉnh sửa đôi chút rồi nói ra.
Điều này khiến Đồ Diệu Linh nghe xong hai mắt sáng rỡ: “Chỉ cần tìm được hảo cảm đạo cụ, liền có thể giúp tiền bối bổ sung hồn lực, duy trì trạng thái thanh tỉnh a…”
Điểm quan trọng là hảo cảm đạo cụ không phân phẩm chất, dù là cấp thấp nhất cũng có hiệu quả!
Đối với nàng mà nói, chuyện này không thể nghi ngờ chính là một đại hảo sự!
“Tiền bối yên tâm! Diệu Linh nhất định sẽ giúp ngài tìm được vật này!” Đồ Diệu Linh lập lời thề son sắt.
Hiện giờ có cơ hội giúp tiền bối duy trì thời gian dài thanh tỉnh, nàng sao có thể bỏ lỡ!
“Không cần tạo áp lực cho bản thân, ngươi còn có gia tộc cần chiếu cố, chỉ cần hết sức là được.”
Lời căn dặn ôn hòa như dòng nước nhẹ nhàng lướt qua tim nàng, khiến cảm xúc đang phấn khởi dần ổn định lại, nhưng ý chí kiên định thì không hề dao động, nàng thầm thì:
“Nếu không có tiền bối, Đồ Thiên thị sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt tộc...”
Trong mắt nàng, chỉ cần có tiền bối tồn tại, gia tộc vẫn còn hy vọng.
“Hay là đem Bảo Phù Lâu thu vào dưới danh nghĩa của ta, vừa giúp tiền bối tìm hảo cảm đạo cụ, vừa có một thế lực che giấu thân phận... Nếu thao tác khéo léo, còn có thể đưa tộc nhân vào ở…”
Nghĩ đến đây, trong lòng Đồ Diệu Linh mơ hồ có vài tính toán.
Chẳng bao lâu, thành chủ và người của Phù Minh tìm tới cửa.
Ba bên tiến hành một cuộc đàm phán lợi ích, cao tầng của Bảo Phù Lâu lập tức bị đuổi ra ngoài, toàn bộ sản nghiệp chuyển giao cho Đồ Diệu Linh để bổ khuyết.
Thấy đám người này không làm chuyện gì vượt quá, Trầm Vân liền thoát khỏi trò chơi.
Việc chế phù với Đồ Diệu Linh đành chờ lần sau hẵng bàn tiếp. Hiện tại nàng vừa tiếp nhận một sản nghiệp lớn, cần thời gian để xử lý.
“Không biết ở nước ngoài có ai thu được Xuyên Việt Lệnh chưa…” Trầm Vân mở một đoạn video ngắn.
Chỉ cần bên Tiểu Hắc có tin tức có người thu được Xuyên Việt Lệnh, hắn sẽ lập tức đến Từ Thành.
Trùng hợp thay, tin tức đầu tiên trên trang web chính là liên quan đến Xuyên Việt Lệnh:
【Tin tức bùng nổ: Tối qua, người chơi khu Ni nhận được đạo cụ cực phẩm: Xuyên Việt Lệnh! [Hình]! Mỗi ngày đều có thể tiến vào trò chơi trong thời gian giới hạn và cùng nhân vật đồng hành! Đây quả thực là thần khí!】
【Dân mạng đùa giỡn: Người chơi khu Ni hắc như vậy, cho dù xuyên dị giới cũng sẽ bị tu sĩ nơi đó coi là vực ngoại Thiên Ma! (cười gian)】
【Thương hội Kim Nguyên Bảo: Dài hạn thu mua thẻ bảng định nhân vật, các loại đạo cụ phản hồi, có nhu cầu liên hệ hotline: 1**…】
【Chuyên đề kỹ năng bảo bảo: Hiện tại trên mạng bạo quang tất cả sách kỹ năng bảo bảo đều đã bị trói định. Ký giả online toàn hành trình nằm vùng tại [Đằng Long công ty] vẫn chưa nhận được tin tức Trầm Vân gia nhập công ty, hiển nhiên vẫn chưa ai liên hệ được với hắn, chuyên đề ký giả tiếp tục đưa tin cho quý vị!】
【Tin tài chính kinh tế: Gia chủ Diệp gia – Diệp Quyền chết bất đắc kỳ tử tại vùng hoang dã, hiện trường còn phát hiện thi thể tà tu. Thực hư chưa rõ, song phương có lẽ vì tranh đoạt mỏ linh thạch mà phát sinh xung đột.】
【Tin tức Yêu thú: Gần đây khu Hoa Hạ tổng cộng có mười tám toà thành bị thú triều tập kích! May là sau sự kiện Duyên Thành lần trước, các đại thành thị đều đã tăng cường năng lực phòng bị, tổn thất được giảm xuống mức thấp nhất!】
【Dân mạng bàn luận sôi nổi: Lần này không có Yêu thú hàng lâm, chỉ là tạm yên trước cơn bão. Lần cập nhật tiếp theo tất có đại hung hàng lâm! Có người vạch trần, khu Hoa Hạ hiện có hơn mười tòa thành được bố trí đại trận, có thể sớm vào ở tránh nạn. Trong tương lai, những thành thị đó nhất định sẽ trở thành bá chủ một phương!】
【Dự đoán từ các công ty game lớn: Khoảng cách tới đợt nạp tiền ưu đãi tiếp theo đã không còn xa! Tiền trong tay người chơi ít nhất cũng đủ đổi được phần thưởng hướng tới sáu nguyên thủ! Hãy nắm lấy cơ hội này, tăng độ hảo cảm với nhân vật lên 70+ cũng không quá khó…】
Tin tức đủ loại, Trầm Vân lướt mắt một lượt rồi đóng lại:
“Đến lúc đi Từ Thành rồi.”
Thấy Tiên Nhi vẫn đang tu luyện trong không gian, hắn triệu ra phi kiếm, thân kiếm sáng lên hóa lớn, hắn liền thân hình thoắt động, giẫm lên phi kiếm bay thẳng ra ban công...
...
Từ Thành.
Một chiếc xe con không mấy bắt mắt dừng lại bên lề đường.
“Trầm tiên sinh.” Tài xế hạ kính cửa xe: “Ngôi nhà phía trước cũng chính là nơi ngài muốn tìm — thương nhân tài liệu Yêu thú tên là Chính Đức.”
“Là cửa hàng nghiêm túc sao?” Trầm Vân nhìn tấm bảng hiệu năm tầng phía trước, khẽ cau mày: “Tên gọi cũng khá là... đùa giỡn.”
“Ha ha.” Tài xế cười giải thích:
“Đừng thấy tên nghe thẳng thừng thô tục, nhưng lão bản Chính Đức thu mua tài liệu là có tiếng đấy! Nếu không phải đi đường đặc biệt, nhân mạch cứng, có đại lượng linh tài thương hảo hữu, ai dám bán cho tên thương nhân tâm đen này.”
Cửa hàng “Nghiêm Túc” do lão bản tên Chính Đức điều hành, từng là một đại thổ hào trong thành.
Sau khi đổi nghề, hắn đã sớm ăn vào đợt phúc lợi linh tài đầu tiên, từ đó việc làm ăn và nhân mạch ngày càng phát đạt.
Có điều, con hàng này chuyên thu mua tài liệu với giá rẻ hơn so với các thành thị khác, nổi tiếng là kẻ ép giá.
Người bán không muốn phải bán tháo tài liệu Yêu thú cực khổ đánh đổi được, nhưng ra khỏi thành lại phải đối mặt với rủi ro bị Yêu thú tập kích.
Không còn cách nào, Yêu thú hàng lâm phần lớn đều mạnh hơn nhân loại. Hoa Hạ chỉ có thể bố trí lực lượng quân sự trong thành để phòng vệ, còn ai rời thành thì phải tự cầu phúc.
Vì thế, dù là thương nhân tài liệu lớn nhất trong thành, nhưng danh tiếng của Chính Đức vẫn không mấy tốt đẹp.
“Danh tiếng không tốt?”
“Đúng vậy, ngài lên mạng tra là thấy ngay.” Tài xế nhún vai: “Bất quá nếu ngài tìm hắn làm ăn, tên này tuyệt đối không dám giở trò trước mặt ngài.”
Với thân phận hiện tại của Trầm Vân, chỉ cần nói một câu là có thể đưa Chính Đức xuống âm phủ!
“Đi thôi, ta chỉ đến xem thử.” Trầm Vân thu hồi ánh mắt: “Giúp ta tìm chỗ ở yên tĩnh.”
Đã là kẻ không ngay thẳng, hắn cũng chẳng cần phải bàn bạc gì về Xuyên Việt Lệnh.
Chờ con hàng này chết, hắn lại ra tay cướp lấy Xuyên Việt Lệnh là được.
Nghĩ đến đây, Trầm Vân xoa nhẹ ngực:
“Tiên Nhi, ngươi đi lưu lại tiêu ký trong tòa nhà này, theo dõi động tĩnh của Chính Đức.”
Trên đường tới đây, Bạch Tiên Nhi được hắn thả ra từ ngự thú không gian, lúc này đúng lúc để nàng xuất thủ.
“Tốt Vân ca!” Bạch Tiên Nhi từ cổ áo hắn chuồn ra, “vút” một cái bay khỏi cửa sổ xe…
...
Mật thất trong nhà Chính Đức.
Lúc này, hắn đang ngậm điếu xì gà, cười híp mắt nhìn nữ nhân dung mạo xinh đẹp trước mặt:
“Tiểu thư Huệ Tử quả thật rất nhanh nhạy, vừa hay đã biết ta có trong tay Xuyên Việt Lệnh?”
“Chỉ là cơ duyên trùng hợp mà thôi.” Dương Mỹ Huệ Tử ưu nhã nâng chén trà nhấp nhẹ, chậm rãi mở miệng:
“Chính tiên sinh cứ ra giá, chỉ cần hợp lý, Thiên Hoàng Triều chúng ta nhất định khiến ngài hài lòng!”
“Giá nào cũng được?” Chính Đức nhìn chằm chằm vào chiếc lễ phục dạ hội xẻ ngực sâu của nàng, cười dâm đãng:
“Khẩu vị của ta... vốn dĩ rất lớn a!”