Toàn Dân Dưỡng Thành: Trước Tiên Khắc Kim Chục Tỷ Trói Định Nữ Đế

Chương 223 - Chương 223: Sát Cơ Từ Lăng Gia Tiên Giới! Tỷ Ta Trở Thành Nhân Vật Cấp Đế Tử Rồi?!

“Vậy ngươi sớm chứng đạo một chút, có cơ hội thì cho lão phu tìm bất tử dược bồi bổ.” Bách Hiểu Sanh cười nói đùa.

Lăng Thanh Tuyết lại là người của Lăng gia Tiên giới?!

Thế gian quả nhiên không thiếu chuyện lạ, nếu là thật thì nàng chứng đạo cũng không phải không có khả năng.

Đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng nàng bị Lăng gia nhắm vào mà vong mạng.

Nhưng hôm nay Bách Hiểu Sanh có thể làm được gì?

Đã nhúng tay vào, kết cục tệ nhất chẳng qua là bị Lăng gia diệt trừ mà thôi.

Cho nên lão nhân này cũng có chút “phá lọng”, nói chuyện cũng tùy tiện hơn nhiều.

“Hảo.” Lăng Thanh Tuyết nhẹ gật đầu, cáo từ rời đi.

Đã biết được nơi Thiên Thiền Thánh Tông dưỡng anh, nàng liền đi từng chỗ một phá hủy, đề phòng Liễu Như Yên dưỡng anh thành công.

Dù cho nàng kia có thể phá xác thành công, nàng cũng không sợ.

“Hy vọng cái gọi là anh sát chủng của các ngươi, có thể cho ta chút áp lực…”

Từ lúc quật khởi đến nay, nàng chưa từng gặp đối thủ xứng tầm, thật sự mong muốn có một trận chiến đẫm máu mà vui vẻ.

Đương nhiên, ngoại trừ công tử trong không gian tu luyện là hư ảnh, bởi vì nàng căn bản đánh không lại.

Lúc này, thanh âm quen thuộc của công tử vang lên trong não hải của nàng:

“Thanh Tuyết, chớ để sự việc này ảnh hưởng đến tâm tính. Cái gì anh sát chủng, cái gì Lăng gia, đều chỉ là đám kiến hôi mà thôi.”

“Công tử yên tâm!” Lăng Thanh Tuyết khẽ mỉm cười: “Những chuyện như thế ta đều không để trong lòng.”

Nàng biết công tử kỳ vọng vào nàng rất cao, nói thật thì những chuyện này với nàng thật sự không tính là gì.

Bởi vì phía sau nàng có công tử lặng lẽ ủng hộ!

“Vậy thì tốt.”

“Đúng rồi công tử, ngươi có phải điều chỉnh năng lực hư ảnh trong không gian không? Ta sắp đánh bại hư ảnh của ngươi rồi, phía sau lại mạnh hơn nữa!”

“Ngay cả đại chiêu của ta ngươi còn chưa ép ra, tính gì là sắp thắng.” Trầm Vân buồn cười âm thầm hạ thấp giọng:

“Đây là theo thực lực của ngươi tăng lên mà điều chỉnh, đến khi thật sự đánh bại ta, thì còn xa lắm.”

Lăng Thanh Tuyết kiên định nói: “Ta nhất định có thể đánh bại công tử ở cùng cảnh giới!”

“Vậy ngươi cố lên.” Trầm Vân khẽ cười, dặn dò:

“Nếu có rảnh thì đi tìm một Đoán Tạo Thạch tài có hảo cảm, cấp Thánh trở lên là được.”

Trông cậy vào hiện thực có người chơi bán cho hắn còn không bằng để Vân Dưỡng (nhân vật game) tự đi tìm một phen.

“Tốt công tử, ta sẽ chú ý.”

“Được rồi, ngươi lo việc của mình đi.” Trầm Vân đổi hình chiếu sang Đồ Diệu Linh.

Lúc này nàng đã đến thôn trang Đồ Thiên thị.

Xuất phát từ thận trọng, nàng vẫn ngồi trên xe lăn, sắc mặt âm trầm ngồi trong nhà trưởng thôn, nghe đám người lão thôn trưởng báo cáo:

“Linh Thiên Phật Triều không biết phát điên cái gì, yêu cầu tín đồ cung phụng thần hồn hương hỏa gấp bội! Một khi hồn đăng của chúng ta tiêu hao quá mức, thì phải dùng thần hồn hương hỏa bản thân để bù vào.”

Hồn đăng của Đồ Thiên thị có thể ngụy tạo thần hồn hương hỏa, ngăn cản bị Tà Phật Phật Triều tẩy não biến thành khôi lỗi. Nếu không, đến lúc đó bị giết cũng chẳng còn chút phản kháng.

Nhưng hồn đăng tiêu hao thì cần phải bổ sung.

Thời gian ngắn thì không sao, nhưng lâu dài ắt sẽ phát sinh vấn đề!

“Chẳng lẽ việc ta giết cửu công chúa và hoàng tử Phật Triều bị bại lộ?” Đồ Diệu Linh nhíu mày.

Nhưng nàng cảm thấy khả năng này không lớn, dù sao lúc đó nàng che giấu rất kỹ.

Hơn nữa Phật Triều cũng không chỉ nhắm vào Thiên Bình thôn, mà những nơi khác cũng gặp tình trạng tương tự.

Thu hồi suy nghĩ, nàng nhìn quanh các vị tộc lão trong phòng cùng đệ đệ Đồ Liệt Dương, mở miệng nói:

“Không sao, ta bên ngoài đã bái nhập môn hạ một phù sư cao giai, có thể sắp xếp tất cả mọi người vào sản nghiệp của sư tôn, như vậy không cần lo cung phụng hương hỏa nữa.”

Bảo Phù Lâu dưới trướng có rất nhiều sản nghiệp, sắp xếp mọi người vào đó không khó.

Nghe được lời này, mọi người trong phòng đều chấn động, nhưng nhiều hơn là đau lòng vì Đồ Diệu Linh đã cực khổ bên ngoài:

“Ai, Diệu Linh bên ngoài thật khổ cực. Giờ thì an bài xong, lại có cao nhân chỉ điểm, đây là thời vận đến rồi! Thật là việc tốt!”

“Đúng vậy, Diệu Linh, những năm này khổ cho ngươi rồi.” Các tộc lão mắt lộ đau lòng nhìn nàng, Đồ Liệt Dương thì cúi đầu lau nước mắt:

“Tất cả đều tại ta vô dụng, khiến tỷ tỷ chịu khổ như vậy.”

Tỷ hắn với thân thể tàn tật vì Đồ Thiên thị mà tìm đường sống, còn hắn chỉ có thể ở trong thôn làm cẩu sống, nghĩ đến thôi đã thấy không còn mặt mũi.

“Nói bậy!” Đồ Diệu Linh cười vỗ vai hắn:

“Dù sao ngươi cũng là tộc trưởng, khóc sướt mướt còn ra thể thống gì? Ta lại không thiếu tay thiếu chân, ngươi khóc cái gì?”

Trước kia nàng xác thực đã bị phế, chết cũng chẳng sao. Cho nên nàng ép đệ đệ ở lại thôn, bản thân lựa chọn bước ra ngoài tranh đấu.

Con đường này gian khổ thế nào chỉ có nàng biết, sao có thể không khổ?

Chỉ là nàng không muốn để người nhà lo lắng.

Nhưng bây giờ… nàng có tiền bối!

Hết khổ rồi đến ngọt, để nàng cảm thấy nhân sinh vẫn tươi đẹp.

Là tiền bối cứu rỗi nàng, là tiền bối cho nàng tất cả.

Nàng chỉ có thể nỗ lực tu luyện, mong có một ngày được ở bên cạnh tiền bối, bầu bạn cùng hắn.

Dù chỉ làm một nha hoàn nho nhỏ, nàng cũng cam tâm tình nguyện, lấy đó báo đáp ân tình của tiền bối.

“Diệu Linh, không cần lo lắng.” Lúc này, thanh âm của tiền bối vang lên trong đầu nàng:

“Việc này có liên quan đến Thanh Tuyết, Phật Triều hẳn là đang mượn thần hồn hương hỏa để ngưng tụ năng lượng, không phải nhằm riêng vào Đồ Thiên thị.”

Trước đó tại Thiên Cơ Lâu, Trầm Vân từng nhớ kỹ bản đồ đồng tiền của Bách Hiểu Sanh, trong đó có một điểm cũng là Linh Thiên Phật Triều.

Có lẽ Phật Triều nhận được tin tức về việc nuôi dưỡng Tà Anh, nên mới có hành động lần này.

“Thì ra là vậy, tạ tiền bối đã cho biết!” Giọng điệu Đồ Diệu Linh nhẹ hẳn đi.

Tiền bối đã nói vậy, chắc chắn sẽ không sao!

“Tốt!” Nàng nhìn mọi người phân phó:

“Thu dọn cho ổn, ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi nơi này.”

“Được.” Lão thôn trưởng khẽ gật đầu: “Chúng ta nghe theo ngươi!”

Sau khi bàn bạc xong mọi chi tiết, Đồ Diệu Linh rời khỏi phòng.

Nhìn đệ đệ Đồ Liệt Dương đi bên cạnh, nàng cuối cùng không nhịn được muốn chia sẻ niềm vui:

“Ngẩng đầu lên đi, ta giờ đã nhập Thiên Nhất cảnh tam trọng thiên, tương lai Đồ Thiên thị tất sẽ tái hiện huy hoàng! Về sau đừng có động tí là khóc, lớn rồi không sợ mất mặt hả?”

Tiền bối còn đang nhìn đây, đệ đệ mà như vậy thì nàng thật có chút ngượng.

“Cái gì?!!” Đồ Liệt Dương mặt mày chấn động, mắt tròn như chuông đồng nhìn nàng không dám tin.

Hắn nhớ rõ tỷ tỷ lúc rời thôn mới chỉ là Đoán Hồn cảnh nhất trọng thiên!

Mới một năm trôi qua, nàng đã phá bốn đại cảnh giới, tiến vào Thiên Nhất cảnh?!

“Tỷ! Chẳng lẽ ngươi…” Thấy Đồ Diệu Linh trừng mắt, Đồ Liệt Dương mới sực tỉnh, truyền âm nói nhỏ:

“Ngươi đã hoàn toàn kích hoạt Đế Tổ huyết mạch rồi?!”

Hắn biết, chỉ có huyết mạch thuần chính Đế Tổ mới có thể nghịch thiên đột phá như thế!

Điều này cũng đồng nghĩa với việc, Đồ Thiên thị của hắn sắp xuất hiện nhân vật cấp Đế tử!

“Ừm.” Đồ Diệu Linh khẽ gật đầu: “Việc này không thể truyền ra ngoài, chúng ta còn cần ẩn nhẫn phát triển.”

Nàng và đệ đệ trong cơ thể đúng là có huyết mạch Đế Tổ, nhưng vô cùng mỏng manh, tư chất chỉ có thể nói là mạnh hơn tu sĩ tầm thường một chút.

Nếu không nhờ tiền bối, nàng căn bản không thể bộc phát.

“Chuyện này quá kinh người…” Đồ Liệt Dương vẫn còn chấn động, thật sự là kinh hỉ quá đột ngột.

“Được rồi, ngươi đi trước đi, ta ra ngoài một chuyến.” Đồ Diệu Linh điều khiển xe lăn bay khỏi thôn làng.

Đợi khi đã ra ngoài xa, nàng lấy ra phi chu pháp bảo lao nhanh theo hướng khác.

“Linh Thiên Phật Triều, giữa chúng ta đã đến lúc tính sổ rồi!” Sau khi đeo mặt nạ da người lên, trong mắt nàng ánh lên hàn quang.

Đã Lăng Thanh Tuyết gây chuyện ở Tây giới, nàng cũng thuận thế trút một ngụm oán khí!

Linh Thiên Phật Triều tuy là siêu cấp thế lực, nhưng nhờ nương nhờ Thiên Thiền Thánh Tông mà mới tấn thăng vài năm trước.

Tông môn đối phương nội tình kém xa các siêu cấp thế lực lâu đời, nhân vật cấp lão tổ cũng chỉ ngang với Hoàng Cực mà thôi.

Dựa vào át chủ bài hiện tại của nàng, trong tay có đại thánh binh, lại thêm năng lực cửu phẩm phù sư, muốn diệt đối phương cũng chẳng khó!

Bình Luận (0)
Comment