Toàn Dân Dưỡng Thành: Trước Tiên Khắc Kim Chục Tỷ Trói Định Nữ Đế

Chương 50 - Chương 50: Hồng Hề, Ai Cũng Đoạt Không Đi

Trương Lôi sợ tới mức run rẩy một cái, đối phó với quả hồng mềm như Lạc Hồng Hề thì hắn còn có chút da mặt, cũng không thấy gì nghiêm trọng.

Nhưng chọc phải đám kiếm tu mạnh mẽ chỉ biết rút kiếm "soạt soạt" này thì hắn không có gan đó!

Không dám giấu giếm, hắn đành đem chuyện hôn sự giữa hai nhà kể ra hết.

Còn việc đường ca hắn là Trương Phong Hoa leo lên kết thân với quý nữ Hỏi Thiên Tông, loại chuyện này hắn chỉ dám nói mơ hồ, thêm thắt qua loa.

Nếu nói ra chân tướng, để Thiên Diễn Kiếm Tông biết được tâm tư xấu xa của bọn họ, thì đừng mơ sống yên ổn.

Mà vị nam tử đầu bạc dung mạo gần yêu kia vừa nhìn đã biết không dễ chọc, hắn nào dám nhiều lời.

『Kiếm đầu còn có hôn ước?』Trần Hạo Thiên và đám người liếc nhìn nhau.

Hiển nhiên, trưởng lão Lâm Sanh vẫn chưa đem chuyện này truyền cho các đệ tử, chỉ có mấy vị cao tầng trong kiếm tông biết được.

“Nếu hôn ước đã giải trừ mà ngươi còn dám tới cửa quấy rối, chẳng phải là muốn bám váy trèo cao?” Trần Hạo Thiên vừa nhìn liền hiểu, lập tức giơ nắm đấm như bao cát lên!

“Chúng ta không có! Không phải như các ngươi nghĩ ~……”

“Sư huynh anh minh a!”

“Không biết xấu hổ! Đá hắn hai chân!” Đám đệ tử nhao nhao gào thét, vây quanh Trương Lôi mà tặng cho một trận đòn đau thấu xương……

……

Trong phòng.

Tiếng ồn ào cãi cọ bên ngoài quá lớn, khiến Lạc Hồng Hề đang đắm chìm trong ôn nhu của công tử phải bừng tỉnh.

Vừa tỉnh lại nàng mới cảm thấy có chút nghẹt thở.

Thật sự là do công tử quá bá đạo, nàng thậm chí cảm giác trái tim mình đều bị đối phương hút lấy!

Lạc Hồng Hề mặt đầy thẹn thùng, nghiêng đầu dựa sát vào lòng ngực Thẩm Vân, từng ngụm từng ngụm hít thở:

“Mấy vị sư huynh sư tỷ kia…… khiến công tử chê cười.”

“Chuyện nhỏ, tên kia đáng đánh mà.” Thẩm Vân cười nói: “Trương Phong Hoa lòng lang dạ sói, về sau Trương gia người không cần để ý tới. Ngươi định sẵn sẽ dưới sự trợ lực của bản công tử mà đăng lâm tuyệt đỉnh, không cần để loại việc nhỏ này quấy nhiễu tâm cảnh.”

Đám người đầu cơ trục lợi ấy mà, đợi đến lúc Lạc Hồng Hề quật khởi, dù có cho Trương gia thêm mấy lá gan cũng không dám đến làm phiền Lạc gia nữa.

Những lời này đối với Lạc Hồng Hề mà nói, như tràn đầy chiếm hữu dục.

Khiến nàng nội tâm tràn đầy cảm kích, ngẩng đầu si ngốc nhìn Thẩm Vân:

“Công tử ~, Hồng Hề ~……”

Nhìn gương mặt tuấn mỹ đến mức thiên địa thất sắc kia, Lạc Hồng Hề lại đỏ mặt.

Câu tiếp theo căn bản nàng không dám nói ra, chỉ có thể chôn đầu vào lòng ngực Thẩm Vân:

『Công tử yên tâm ~…… Hồng Hề vĩnh viễn là người của ngươi, ai cũng đoạt không đi……』

Nàng chỉ dám thì thầm trong lòng, vì nàng tự biết bản thân quá mức bình thường, căn bản không xứng với công tử như thiên nhân kia.

Chỉ cần có một chỗ trong lòng công tử, thỉnh thoảng được nghĩ đến, hôm nay còn được nghe những lời nói ấy… như vậy đã đủ rồi.

Nghĩ như thế, Lạc Hồng Hề ôm chặt lấy Thẩm Vân, bàn tay nhỏ nắm lấy vạt áo, như muốn hòa bản thân vào lòng hắn.

Lời không dám nói, nàng chỉ có thể dùng hành động để biểu đạt tâm ý.

Do tu sĩ mặc y phục mỏng nhẹ, hơn nữa Lạc Hồng Hề lại trời sinh dị bẩm, khiến Thẩm Vân có chút xấu hổ.

Hắn hơi rút người, lui về sau một bước nhỏ, ho nhẹ một tiếng:

“Muốn nói gì thì cứ nói, với bản công tử thì cần gì câu nệ.”

Đến phiên Lạc Hồng Hề xấu hổ.

Hiển nhiên là nàng cũng phát hiện ra chút gì đó.

“Không có gì đâu công tử……” Nói xong nàng vội buông tay, đổi sang đề tài khác:

“Đúng rồi, công tử có thể ở lại nơi này bao lâu?”

【Đinh! Do kết thúc sự kiện "Phất y đi ẩn sâu công cùng danh", người chơi sẽ phản hồi thế giới hiện thực sau 10 giây.】

『Nạp hơn mười mấy vạn mà kết thúc nhanh vậy?! Hố cha a……』Thẩm Vân thầm rủa trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn khẽ cười nói với thiếu nữ trước mắt:

“Ta không thể ở lại lâu, rất nhanh sẽ phải rời đi.”

“A?!” Nụ cười trên mặt Lạc Hồng Hề đông cứng lại, nàng còn tưởng công tử có thể ở lại với nàng một thời gian.

『Ta suy nghĩ gì thế này! Hai giới giáng lâm khẳng định khiến công tử tiêu hao rất lớn, sao ta có thể tham lam như thế được!』Lạc Hồng Hề vội vã chặn lại những ý nghĩ trong đầu.

Xưa nay có nghe nói người phi thăng, nhưng chưa bao giờ nghe nói phi thăng giả lại nghịch thiên hạ giới.

Trong đó khổ cực có thể tưởng tượng!

Công tử tuy cường đại, nhưng thế giới của hắn cũng tràn ngập nguy hiểm, đối thủ khẳng định là tồn tại đáng sợ vô cùng. Làm sao có thể vì nàng mà không màng tất cả!

Lạc Hồng Hề dịu dàng dặn dò: “Vậy công tử nhất định phải cẩn thận! Nếu giáng lâm xuống đây tiêu hao quá nhiều, lần sau tuyệt đối không được mạo hiểm như vậy nữa!”

Hai người còn cả một đoạn đường dài phía trước, sau này vẫn còn nhiều cơ hội gặp lại.

“Kẻ hèn, tiểu yêu quái mà thôi, đừng lo lắng.” Thẩm Vân khẽ mỉm cười, rồi thân ảnh liền biến mất tại chỗ.

『Công tử ~!』Lạc Hồng Hề theo bản năng tiến lên vài bước nhìn vào hư không, bóng người trong lòng giờ khắc này như được nàng khắc sâu vào tâm khảm, như một vị tiên nhân xuất trần lặng lẽ nhìn nàng từ trên chín tầng trời.

『Đừng lo, ta đã trở lại rồi.』

『Ân đâu! Công tử, ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, Hồng Hề nơi này không có việc gì cả.』Lạc Hồng Hề mỉm cười, nhẹ nhàng ngồi xuống giường, hai chân thon dài đá đá vạt váy, thần sắc hết sức sung sướng.

『Công tử thật sự quá tuấn tú a ~!』Nghĩ đến dung nhan tuyệt thế của Thẩm Vân, nàng không khỏi tim đập nhanh hơn.

『Trọng yếu là, công tử hình như không phải loại tiên nhân vô tình ~……』

Người ta vẫn nói tiên nhân đoạn tuyệt thất tình lục dục.

Nhưng vừa rồi phản ứng của công tử nhà nàng mới gọi là dọa người đâu!

『Thì ra, công tử đối với ta cũng có ý ~……』Lạc Hồng Hề cúi đầu thẹn thùng, cắn khẽ môi phấn, hai má đỏ bừng:

『Đáng tiếc thời gian quá ngắn, bằng không ta cũng không nỡ để công tử phải vất vả như vậy ~……』

『A nha ta lại nghĩ cái gì đây!』Lạc Hồng Hề cảm giác tim muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Hai mắt mông lung, nàng lập tức xoay người trốn vào trong chăn.

Công tử trong lòng nàng, đã sớm được vẽ thành hình ảnh một vị phu quân hoàn mỹ nhất.

Nhưng loại chuyện này, nữ hài tử làm sao có thể nghĩ quá nhiều, mất đi vẻ e lệ thì không tốt……

……

Trong biệt thự.

Bạch Tiên Nhi đang nằm trên sô pha chơi di động, đột nhiên trước mặt lóe lên một luồng sáng.

Thấy Thẩm Vân hiện thân rồi khoanh chân nhập định, nàng kích động hít hít cái mũi phấn:

『Thật nồng dương khí a!』

Nàng nhìn kỹ lại, lập tức đưa tay che mắt:

『Trời ạ, nhân vật bị chủ nhân trói định khẳng định là một hồ ly tinh!』

Chỉ một khoảng thời gian ngắn như vậy mà không buông tha, nàng thật sự lo lắng chủ nhân bị đối phương mê hoặc!

『Chủ nhân vậy mà còn có thể xuyên qua giáng lâm?!』Điều này khiến Bạch Tiên Nhi giật mình, ít nhất trên mạng chưa ai từng nhắc đến việc này.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nhân vật được chủ nhân trói định khẳng định không đơn giản, có loại năng lực phản hồi như thế cũng hợp lý.

“Kỳ diệu chi lữ a ~!” Sau khi Thẩm Vân bình ổn tâm cảnh, vẫn cảm thấy trải nghiệm vừa rồi thật thần kỳ.

Việc kiếp trước hắn luôn tâm niệm, nay làm được rồi, thật sự cảm khái vô cùng.

『Ai, lần này thì xong rồi, linh hồn nhỏ bé cũng bị hút đi mất.』Bạch Tiên Nhi vô lực đổ gục trên sô pha.

Toàn là hồ ly tinh, mà nàng thì chẳng bằng một phần vạn người ta, lại còn là nhân loại, điều này khiến nàng cảm thấy vô cùng thất bại.

Nghe thấy động tĩnh, Thẩm Vân vung tay, linh khí kéo nàng cùng di động vào lòng bàn tay.

“Xảy ra chuyện gì thế Tiên Nhi, sao trông ngươi ỉu xìu vậy?”

“Không sao đâu chủ nhân, chỉ là có chút mệt mỏi rã rời.” Bạch Tiên Nhi lộ ra cái bụng, hai mắt khép lại, ý bảo mình ăn no cần tiêu hóa.

Nằm trên giường, Thẩm Vân ôm nàng đặt trên bụng, một tay nhẹ nhàng vuốt ve chiếc bụng mềm mại của nàng giúp tiêu thực, tay kia thì xem lại nhân vật trong trò chơi.

Lạc Hồng Hề đang nằm trên giường xem sổ tay luyện đan, còn Lăng Thanh Tuyết thì ở trong động phủ diễn biến một góc của đế trận.

Thấy hai người không có chuyện gì, Thẩm Vân rời khỏi trò chơi, mở ứng dụng video ngắn:

『Giờ cũng đã chiều rồi, tin tức về bí cảnh hẳn là đã công khai trên mạng……』

Bình Luận (0)
Comment