Toàn Dân Khát Vọng Sinh Tồn

Chương 144 - Chuong 144

Chuyện này là mẹ Kim Đào nói cho Lâm Y Y biết, cô ta vừa nói vừa chửi: “Mấy người như thế, chết rồi mới tốt đấy.”

“Bốn người đó đều chết cả rồi sao?” Lâm Y Y lại cảm thấy kì lạ, cũng không thể vì chuyện nhỏ nhặt hôm qua mà chết được nhỉ.

“Chỉ hai người chết, người cũng thổ huyết, nghe nói là đánh nhau với người ta, bị đánh chết đấy.” Mẹ Kim Đào nói.

“Thế này.” Lâm Y Y cũng không quan tâm đến nữa.

Bởi vì quầy hàng bị đập rồi, cộng thêm tiền trong tay cũng đủ, Lâm Y Y dự định thuê một cửa hàng mở bán.

Nhưng mà lúc cô theo người mối lái đi xem cửa hàng, đi trên đường cứ thỉnh thoảng lại nghe thấy có người ho, từng tiếng ho đó, Lâm Y Y nghe mà cũng cảm thấy cổ họng ngứa ngáy.

“Sao ai cũng ho hết vậy.” Người mối lái cũng có chút phàn nàn: “Mấy ngày nay cổ họng tôi cũng có chút không thoải mái.”

“Có thể là mùa xuân đến rồi nhỉ.” Các bệnh truyền cảm gì đấy, mọi người đều không muốn vì chuyện nhỏ nhặt này mà tốn tiền, cảm thấy chịu đựng một chút rồi sẽ qua, không có vấn đề gì lớn.

Nói đến đây, người mối lái cũng nói: “Mùa xuân năm nay cũng không biết như thế nào, lúc trước còn ấm áp một thời gian, bây giờ đột nhiên trở lạnh, chuột trên đường cũng bị lạnh chết cả.”

“Cái này……có thể là do mèo nhà ai cắn chết nhỉ.”

“Nói đến mèo, con mèo nhà tôi nuôi mười mấy năm cũng mất mấy ngày trước rồi. Haizz, còn tưởng chịu đựng qua mùa đông là không sao rồi, không ngờ đến mùa xuân mà vẫn là chết rồi.” Người mối lái nói rồi cũng hắt xì một cái. Anh ta lau lau nước mũi, nói với Lâm Y Y: “Qua cái cửa ngõ hẻm phía trước nữa là tới rồi.”

“Ừm, được.” Lâm Y Y vốn còn nghĩ người mối lái này là một người yêu mèo, nhưng cô vô tình nhìn thấy một vệt máu chảy dưới mũi anh ta: “Hình như anh chảy máu mũi rồi……”

“Vậy sao?” Người mối lái lau một cái, quả thật, máu đỏ thẫm: “Ôi chao, cái này có lẽ là do tối qua tôi ăn bổ quá rồi.” Anh ta vội vàng ngẩng đầu lên: “Tôi không sao, chúng ta tiếp tục đi xem.” Dù thế nào thì cũng phải bàn xong cuộc buôn bán này mới không uổng công anh ta chạy mấy chuyến như thế này.

“Anh cứ đi cầm máu trước đi.” Lâm Y Y vừa hay nhìn thấy bên cạnh có y quán, lập tức bảo anh ta qua đó. Ai ngờ hai người vừa bước vào y quán thì người mối lái đó lại trợn mắt một cái, người và mặt cúi xuống, ngã thẳng xuống cổng y quán.

“Chuyện gì thế?” Có dược đồng vội vàng lại đỡ, đưa người mối lái vào bên trong.

Lâm Y Y vốn dĩ muốn đi vào cùng nhưng lại bị cấm vào, cô chỉ có thể ở bên ngoài đợi.

Chuyện xảy ra đột ngột, Lâm Y Y vẫn có chút không hiểu rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, sao một người đang yên đang lành lại đột nhiên nói ngã là ngã được.

Mười mấy phút sau, người nhà của người mối lái đó nhận được tin thì vội vàng đến, sau đó đại phu y quán lại nói người vẫn chưa tỉnh, còn về việc vì sao lại đột ngột như thế này thì đại phu cũng không nói ra được nguyên do, chỉ nói là tiếp tục theo dõi.

Có người nhà của người mối lái đến nên cũng không cần Lâm Y Y trông nữa.

Cô rời khỏi y quán về đến nhà, lúc đi qua ngõ hẻm nào đó, cô thấy một con mèo nằm trong góc hẻm, cả người co quắp lại. Một lúc sau, con mèo ngừng cử động, cô tiến lại gần hơn để nhìn thì thấy con mèo đã chết, máu chảy khắp lỗ mũi và miệng.

Lâm Y Y giật mình một cái, cô nhớ đến dáng vẻ của người mối lái lúc nãy, mũi với miệng cũng toàn là máu.

Chắc chỉ là trùng hợp……

Cô tự an ủi mình như vậy.

Nhưng sáng sớm ngày hôm sau lại truyền đến tin người lái mối hôm qua đã chết rồi.

Chết rồi……

Hôm qua người mối lái vẫn còn sống sờ sờ đó, một đêm trôi qua mà người đã đi rồi, Lâm Y Y cảm thấy có chút khó có thể chấp nhận được. Cô muốn đến nhà người mối lái đó xem thử, nhưng trên đường đi lại nhìn thấy mấy con chuột chết. Những con chuột đó nằm bất động ở trong góc, lấy gậy lật ra, cũng có thể nhìn thấy ở chỗ mũi đầy máu giống như con mèo hôm qua.

Điều này không được bình thường rồi.

Chuột thường sống trong những góc tối, chúng hiếm khi xuất hiện trên đường phố. Bây giờ không chỉ xuất hiện nhiều con, mà con nào con nấy cũng chảy đầy máu mũi. Và cả con mèo ngày hôm qua, cơ thể co giật trước khi chết và sau khi chết thì cũng chảy máu mũi.

Trong tiềm thức, cô nghĩ đến một trận dịch nào đó mà cô đã trải qua lúc còn sống, Lâm Y Y từ bỏ ý định đi đến nhà người mối lái đó. Có thể là do cô quá nhạy cảm và đa nghi rồi, nhưng đối mặt với những chuyện này, có cảnh giác hơn nữa cũng đúng.

Bình Luận (0)
Comment