“Anh tám cái đã rất giỏi, tôi mới sáu cái.”
“Tôi cũng tám cái, buổi chiều tranh thủ lại làm tám cái, như vậy mấy ngày có thể đổi quần áo cho Tiểu Bảo nhà tôi rồi.”
Trong bóng đêm bọn họ trò chuyện những điều vụn vặt, hoàn toàn chính là cuộc nói chuyện phiếm của một nhóm công nhân nhà xưởng sau khi tan tầm.
Thế giới đáy biển không có ánh mặt trời chiếu vào, cho nên ánh sáng thành thứ hiếm lạ sao?
Thông qua những gì nhìn thấy, Lâm Y Y có thể thấy mình hẳn là đứng ở giữa một đống kiến trúc. Kiến trúc này cao bao nhiêu cô không biết, nhưng một tầng này ở chỗ cô na ná bệnh viện, ở giữa có một lối đi nhỏ, hai bên trái phải tất cả đều là các loại phòng nhỏ. Mỗi bên 20 hộ gia đình, còn có một chỗ hơi trống trải, nơi đó thắp một cây đèn, chỗ khác thì đều tối đen như mực.
Dọc theo con đường tối đen tiếp tục đi, rốt cuộc Lâm Y Y lại gặp được một tia ánh sáng. Nhưng những ánh sáng đó không phải rất sáng, lấp lánh nho nhỏ, đến gần rồi mới phát hiện là giấy có thể chiết xạ ánh sáng. Ở giữa tờ giấy là một ngọn nến, phía trên ánh sáng màu da cam của nến dán một tờ giấy đỏ, mặt trên viết ba chữ to – cửa hàng kẹo.
Đây thật sự là một cửa hàng kẹo, bên trong có không ít mứt quả ghim thành xâu cắm vào, phía dưới trong tủ kính thủy tinh là kẹo với đủ mọi màu sắc. Ở bên ngoài cửa hàng, có một bà cụ rất lớn tuổi ngồi.
“Đây là kẹo gì vậy?” Lâm Y Y hỏi.
Bà cụ nhìn cô một cái, đáp: “Đây là kẹo từ rong biển chiết xuất ra, gọi là kẹo rong biển.”
Lâm Y Y vốn muốn hỏi bao nhiêu tiền, nhưng gần nói đến bên miệng lại biến thành: “Bán thế nào?”
“Xâu hồ lô 2 điểm tín dụng một xâu, kẹo phía dưới 1 điểm tín dụng 2 viên.”
Xem ra tiền thông hành của thời không này là điểm tín dụng.
Trước mắt Lâm Y Y vẫn là giai cấp vô sản, cô yên lặng ngồi xuống ghế đá bên cạnh, ngay khi cô đang cân nhắc tiếp theo nên trải qua thế nào thì có hai người đàn ông mặc đồ công an đến trước mặt cô, đưa ra giấy chứng nhận nói: “Phiền đi theo chúng tôi một chuyến.”
Lâm Y Y: “… Tôi phạm vào chuyện gì sao?”
“Tất cả nhân viên thân phận không rõ cần đến sở đăng ký.” Công an nhân dân nói.
Nhìn thấy súng bên hông hai người, Lâm Y Y từ bỏ chống cự.
Cô đi một đoạn đường rất xa cùng hai vị đồng chí công an nhân, cuối cùng đi tới một sảnh lớn có đèn sáng. Tuy rằng sảnh lớn này chỉ có một ngọn đèn ở giữa, nhưng vô cùng sáng sủa, ký hiệu huy hiệu cảnh sát trong sảnh lớn Lâm Y Y chỉ kịp liếc mắt nhìn một cái, đã bị đưa vào phòng thẩm vấn.
“Nhận dạng khuôn mặt không kiểm tra được thông tin của cô, cho nên dẫn cô đến sở một chuyến. Trước xét nghiệm vân tay đi.” Công an nhân dân dẫn cô tới nói.
Lâm Y Y làm theo. Nhưng mà nghiệm chứng vân tay rồi, tư liệu liên quan vẫn trống rỗng.
“Ồ?” Công an nhân dân còn tưởng rằng máy móc xảy ra trục trặc, nhưng sau khi lặp lại hai ba lượt nghiệm chứng, màn hình máy tính vẫn không có tin tức gì của cô gái trước mặt này.
Dựa theo quy định của Hoa quốc, trẻ mới sinh từ vừa sinh ra đến trưởng thành, đều phải tiến hành nhận dạng khuôn mặt. Chỉ cần là người trong danh sách ghi chép của nước mình, không có khả năng không tra được tin tức vân tay, trừ phi là không có hộ khẩu.
Công an nhân dân liếc nhìn Lâm Y Y một cái, lập tức báo cáo việc này lên. Không qua bao lâu, lại có một người trung niên hơi lớn tuổi chút đi đến.
Ông ta thấp giọng nói gì đó với công an nhân dân, sau đó đi tới trước mặt Lâm Y Y, hỏi: “Họ và tên.”
Lâm Y Y rất phối hợp: “Lâm Y Y.”
“Cha mẹ gọi là gì, sinh ra ở đâu?”
Trong mắt Lâm Y Y lộ ra mờ mịt: “Không biết.”
“Không biết?”
Lâm Y Y lắc đầu: “Không biết.”
“Vậy trước kia cô ở đâu biết không?”
“Cũng không biết.”
“Cái gì cũng không biết?”
Lâm Y Y vẫn lắc đầu: “Chỉ nhớ rõ tên.”
Lúc này người đàn ông trung niên không nói, ông ta dời tầm nhìn từ máy tính chuyển qua mặt Lâm Y Y, cuối cùng nói: “Cô xác định cái gì cô cũng không nhớ?”
“Vâng.”
“Bên tôi không tra được tin tức gì của cô, xuất phát từ lo lắng an toàn, chỉ có thể giam giữ cô vài ngày trước rồi nói sau.” Người đàn ông trung niên nói, ý bảo công an nhân dân bên cạnh dẫn cô xuống: “Tiểu Phạm, dẫn cô ấy đến chỗ bên Tiểu Lệ một chuyến đi.”
Vì thế Lâm Y Y lại bị đưa đến một phòng kiểm tra an ninh, ở trong này cô trước sau bị tiến hành điều tra ba lượt, sau khi xác định trên người không có vật gì nguy hiểm, lúc này mới bị nhốt vào một phòng to cỡ phòng quan tài.