Lâm Phong cũng biết lần này tất cả các đệ tử gặp nguy hiểm như vậy là do hắn tạo thành.
Cho nên Lâm Phong cũng quyết định dựa vào thực lực của bản thân miễn cưỡng chống lại lôi đình trong phiến mây đen kia nếu thật sự có lôi đình đánh xuống.
Hắn cũng chỉ có thể dựa vào thực lực của mình mà chống đỡ, mặc dù kết quả cuối cùng như thế nào ai cũng không biết được.
Nhưng lúc này Lâm Phong tuyệt đối không thể rời khỏi nơi này, cho nên Lâm Phong cũng đã chuẩn bị hết tất cả mọi thứ.
Quả nhiên lúc sau lôi đình từ trong phiến mây đen kia rơi xuống, hơn nữa lôi đình mang theo lực của vạn quân lực bao trùm lên đại trận phòng hộ sơn môn mà Lâm Phong đích thân tạo ra.
Đại trận phòng hộ lớn nhất của thế giới này nhưng căn bản không ngăn được, dường như trong nháy mắt đã bị đột phá, sau khi nhìn thấy tình huống này Lâm Phong đã hiểu rõ.
Xem ra phiền phức lần này rất lớn, vì thế Lâm Phong chỉ có thể tự mình tiến lên, dù sao cũng không thể làm cho lôi đình này lần nữa rơi xuống.
Một khi rơi xuống phiến sơn môn này đám đệ tử của hắn sẽ lập tức vẫn lạc, dù sao ngay cả đại trận hộ sơn cũng không thể ngăn cản được.
- Toàn bộ mọi người toàn bộ phục hồi hộ sơn đại trận đi sau đó cùng nhau chủ trì hộ sơn đại trận, ta tới ngăn cản lôi đình. Lôi đình các ngươi vẫn phải dựa vào hộ sơn đại trận mới có thể ngăn chặn được.
Hiện tại Lâm Phong cũng chỉ có thể nghĩ ra được cách này, sau đó Lâm Phong cũng trực tiếp xông ra ngoài, một thần một mình đánh vỡ lôi đình vừa rơi xuống.
Không thể không nói thực lực của Lâm Phong vô cùng cường đại, hắn cũng chặn mấy đạo lôi đình trên bầu trời rơi xuống nhưng cũng không phía sau còn có bao nhiêu nữa.
Nhưng mặc kệ sau đó còn có bao nhiêu, Lâm Phong đều tuyệt đối không có khả năng lùi bước, hắn phải ngăn cản ở phía trước.
Mây đen trên bầu trời càng ngày càng nhiều, Lâm Phong cũng ý thức được, xem ra lần này bọn họ thực sự xui xẻo rồi, nếu Lâm Phong không đi công kích phiến mây đen này…
Có thể sẽ không phát sinh tình huống như vậy, sau khi hắn đánh một kích phiến mây đen này ngược lại càng ngày càng nhiều.
Hơn nữa mây đen không ngừng theo vết nứt mà tràn ra ngày càng nhiều, hơn nữa trong phiến mây đen này còn thai nghén ra rất nhiều lôi đình nữa.
Đương nhiên lôi đình lúc này không giống với bình thường mà mang theo Thiên đạo lực mà Lâm Phong cũng ý thức được là do mình gây nên.
Nhưng mặc kệ thế nào hắn cũng phải bảo vệ cho đám đệ tử của mình, không để cho bọn họ bị tổn thương, chẳng qua lôi đình này quả thực rất khủng bố.
Đạo lôi đình thứ nhất đã trực tiếp bổ xuyên qua hộ sơn đại trận của bọn họ, may mà có Lâm Phong chống đỡ giúp.
Nếu không lần này đoán chừng đám đệ tử của hắn sẽ tổn thất vô cùng thảm trọng cho nên tiếp theo Lâm Phong cũng không có lựa chọn khác.
Hắn chỉ có thể lao ra nghĩ cách ngăn trở lôi đình này nếu không chỉ đơn thuần dựa vào đám đệ tử của hắn chắc chắn không thể chống đỡ được lôi đình như này.
Cho nên hoàn cảnh lúc này của Lâm Phong vô cùng nguy hiểm, bởi vì một đạo lôi đình này đánh xuống ban đầu Lâm Phong còn có thể chống đỡ được.
Nhưng sau đó lực lượng của lôi đình càng ngày càng khủng bố, chỉ sợ dần dần Lâm Phong cũng không ngăn lại được.
- Lão tổ ngài đừng miễn cưỡng chống đỡ, cho dù ngài không ngăn cản được thì lôi đình sau đó cũng có chúng ta chống đỡ thay ngài. Ngài mau rời khỏi nơi này đi, chúng ta ra không được nhưng ngài chắc chắn có thể đi ra ngoài đừng bận tâm đến chúng ta làm gì.
Lúc này Lâm Phong thực sự không chống lại được lôi đình nữa rồi bởi vì sức mạnh của lôi đình quả thật rất khủng bố.
Đám đệ tử cùng chưởng môn chắc chắn có thể nhìn ra được tình huống lúc này cho nên trong đó có người hét to bảo Lâm Phong nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Dù sao Lâm Phong cũng là người có chiến lực mạnh nhất trong số bọn hắn, là người có thể thoát ra ngoài được mà bọn hắn thì chắc chắn không thể.
Lâm Phong nghe thấy mấy lời này cũng không trả lời, bởi vì đối với hắn mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không hy sinh đám đệ tử để bảo vệ mạng sống cho mình.
Cho nên Lâm Phong vẫn không có ý định muốn rời đi nào, vẫn đứng lên kiên cường chống lại lôi đình nhưng vấn đề là cho dù Lâm Phong cường đại cũng không thể chống lại được lôi đình thiên đạo. Từng đạo lôi đình đánh xuống thương thế trên người Lâm Phong càng ngày càng nặng.
Mãi đến khi Lâm Phong bắt đầu phun từng ngụm từng ngụm máu nhưng hắn vẫn không có ý định rời đi mà cố định đứng yên tại chỗ chống lại lôi đình.
- Lão tổ chúng ta cầu xin ngài, ngài mau chóng rời đi đi, đừng chống đỡ nữa ngài sắp chịu không nổi nữa rồi.
Nếu ngài vì bảo vệ chúng ta thì chúng ta tình nguyện tự sát cũng tuyệt đối không hại lão tổ tổn thương đến tính mạng. Lúc này đám đệ tử đều hiểu được lý do tại sao Lâm Phong vẫn kiên quyết không rời khỏi nơi này.