Lâm Phong cũng cố gắng bố trí kỹ trận pháp để đảm bảo sự an toàn cho Hắc Kỳ Lân cùng Tổ Long. Trong sơn môn này còn có rất nhiều tài nguyên tồn tại, dựa vào đó có thể bảo đảm toàn bộ chiến pháp vận chuyển, chỉ cần có những trận pháp này…
Không có bất kỳ kẻ nào có thể đột phá nơi này, trừ phi thực lực mạnh hơn Lâm Phong ít, đương nhiên trước mắt đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Dù sao với thực lực hiện tại của Lâm Phong, trên thế giới này tuyệt đối không ai có thể đủ đột phá được thực lực hạn mức cao nhất của hắn.
Vậy chẳng khác nào địa vị của đám Hắc Kỳ Lân là bất bại mà Lâm Phong cũng yên tâm hơn. Không bao lâu sau…
Lâm Phong cảm nhận được thế giới kia gọi hắn về thì hắn xem như hoàn toàn hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.
- Sở dĩ ta gọi toàn bộ mọi người đến đây là vì nói cho các ngươi biết, ta lập tức sẽ rời khỏi thế giới này. Ta cảm nhận được một thế giới khác đang gọi ta về, thời gian ta ở lại thế giới này cũng lâu lắm rồi.
- Nếu ta còn tiếp tục ngây ngốc ở đây sẽ tiêu hao khí vận của cả thế giới, cho nên để không hại các ngươi, ta chỉ có thể rời khỏi nơi này.
Lâm Phong cũng nói cho đám Hắc Kỳ Lân cùng Tổ Long Quy Sơn Hỏa Thú cảm giác mình bị triệu hồi về, bao gồm cả Côn Bằng và Vạn Tôn Thần Thú.
Ngân Giác Ma Thú cùng với Luyện Ngục chi Thần cũng ở đây cả, lúc này ba đồ đệ của Lâm Phong cũng ý thức được sư phụ của mình sắp rời đi.
Còn muốn nói gì nhưng cuối cùng suy nghĩ một chút cũng lựa chọn im lặng, bởi vì bọn họ cũng biết…
Ba người bọn họ muốn đi theo Lâm Phong là chuyện không có khả năng, dù sao bọn họ đi theo cũng chỉ trở thành trói buộc cho Lâm Phong mà thôi.
Cho nên không bằng lưu lại, mà nhìn thấy xung quanh có nhiều bằng hữu như vậy, Lâm Phong cũng thật sự vui vẻ, dù sao cảm giác này đã lâu rồi chưa từng có.
Mà trước khi hắn rời đi, có thể gặp lại nhiều bằng hữu như vậy đối với hắn mà nói quả thật là chuyện tốt, nói như vậy hắn cũng có thể yên tâm hơn.
- Ta đã dùng trận pháp vững chắc nhắc phong tỏa toàn bộ xung quanh, chỉ cần các ngươi ở trong này một khi khởi động trận pháp…
- Không có bất kỳ kẻ nào có thể đột phá trận pháp của ta, như vậy nếu các ngươi gặp phải phiền toái gì không giải quyết được thì có thể trốn trong trận pháp này, bọn họ tuyệt không thể tiến vào.
Hiện tại điều Lâm Phong lo lắng nhất chính là an nguy của bọn họ, bởi vì hiện tại Lâm Phong cũng không lo lắng sắp tới bản thân sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù đụng phải nguy hiểm gì thì cũng có thể dễ dàng giải quyết nhưng đám Hắc Kỳ Lân thì chưa chắc đâu…
Qua một lúc sau, Lâm Phong cảm nhận được cảm giác này càng ngày càng rõ ràng cuối cùng có một ngày…
Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được một thế giới nào đó gọi hắn về, lúc này Lâm Phong cũng hiểu được tại sao bản thân lại có cảm giác như vậy.
Cũng biết bản thân không thể tiếp tục ở lại thế giới này, nếu hắn còn tiếp tục ở lại chỉ sợ không biết sẽ chịu ảnh hưởng lớn như thế nào nữa.
Cả thế giới kia cùng tất cả sinh linh của thế giới hiện tại sẽ bị ảnh hưởng, bởi vì này cả thế giới căn bản chống đỡ được một vị Đại Đế như Lâm Phong.
Cho nên hắn chỉ có thể rời khỏi nơi này, sau đó khi Lâm Phong muốn rời đi, đám Hắc Kỳ Lân cùng Tổ Long cũng hy vọng có thể đi theo Lâm Phong.
Dù sao đến lúc đó có thể giúp Lâm Phong một chút nhưng bị hắn cự tuyệt , bởi vì Lâm Phong rất rõ ràng nếu mang theo bọn họ chẳng khác nào hại bọn họ cả.
Bởi vì ngay cả bản thân Lâm Phong cũng không biết sau khi qua thế giới đó sẽ gặp phải chuyện gì, mà mấu chốt là thực lực của bọn họ so với Lâm Phong còn kém nhiều lắm.
Nếu đến lúc đó đụng phải kẻ địch mà Lâm Phong cũng khó đối phó, đám Hắc Kỳ Lân cùng Tổ Long cũng giúp không được gì, ngược lại còn trở thành trói buộc cho Lâm Phong.
Cho nên mặc dù không nguyện ý, đám Hắc Kỳ Lân cũng không thể nằng nặc đòi đi cùng.
- Ta tin tưởng mặc kệ ngươi tới nơi nào, ngươi nhất định là người mạnh nhất. Nếu như đến lúc đó thật sự xuất hiện gia hỏa nào có thực lực mạnh hơn ngươi…
- Ngươi nhất định có thể đối phó được, ngươi yên tâm đi, có mấy chúng ta ở đây cùng ba đồ đệ của ngươi chắc chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Hơn nữa đám môn đệ của ngươi cũng sẽ được an toàn.
Hắc Kỳ Lân biết Lâm Phong thật sự phải rời khỏi đây rồi. Theo chân nói lời từ biệt, Hắc Kỳ Lân cũng cố gắng đảm bảo chức trách để Lâm Phong có thể yên tâm đến nơi đó.
Dù sao Lâm Phong còn lưu lại nơi này chỉ sợ tương lai hắn cũng không có quá nhiều cơ hội trở về nhìn một cái.