Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 109 - Chương 1115 - Ngày Trở Về

Chương 1115 - Ngày trở về
Chương 1115 - Ngày trở về

- Lâm đại ca, đây là linh thú mới của ngươi sao?

Hạ Sơ Tuyết biết Lâm Phong đã sớm hỏi thăm Lâm đạo sư về chuyện ký khế ước với con linh thú thứ hai. Sau khi Lâm Phong tiến vào đảo giữa hồ, vừa đi ra đã có thêm một con linh thú, rõ ràng chỉ có một. kết quả

Lâm Phong gật đầu, nói ra lý do mình đã sớm nghĩ trước:

- Đây là một con Thần Hỏa Phi Nha, lúc trước ta nhặt của hời trong tiệm trứng linh thú, tìm được nó. Vừa rồi khi ở trên hòn đảo giữa hồ, ta cảm thấy thời cơ chín muồi nên thuận tiện ký khế ước.

Hạ Sơ Tuyết không nghi ngờ gì:

- Vậy chúng ta mau trở về thôi, còn mấy ngày nữa là kết thúc đợt thi cuối kỳ của học viện rồi.

Lâm Phong nhìn dáng vẻ đầy phong trần của hai người. Trên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Hạ Sơ Tuyết có không ít vết bẩn, trang phục nhăn nhúm, khó coi:

- Ừ, chúng ta trở về thôi. Nếu còn ở lại nữa, Sơ Tuyết cũng sắp biến thành tượng đất nhỏ rồi.

- Lâm đại ca ngươi chê cười ta! Chẳng phải ngươi cũng vậy sao?

Hai người chỉnh đốn lại một lát, sau đó bắt đầu lên đường trở về. Dọc đường đi, bọn họ gặp phải một số linh thú khác. Bởi vì có nhiều thời gian, Lâm Phong tiện tay săn giết thêm vài con linh thú Bạch Ngân chủ động tập kích bọn họ.

Khi còn một giờ đi đường sẽ tới điểm tập kết, Lâm Phong chú ý thấy xung quanh càng lúc càng nhiều dấu vết hoạt động của những người khác. Xem ra đám bạn học của mình chí ít không có tùy tiện lãng phí mấy ngày này.

- Không biết những đồng học còn lại thế nào. Ta cảm giác đợt thi cuối kỳ lần này hơi khó, chẳng qua cũng vẫn giữ lại vài cách dễ dàng đạt tiêu chuẩn, giống như trong rừng tổ ong kia.

Cho tới bây giờ, Lâm Phong vẫn tưởng rừng tổ ong là cách thức học viện để lại cho hắn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, còn con Vương Thú kia chỉ là một sự cố nhỏ.

Chờ tới lúc bọn họ trở lại điểm tập kết, cũng là ngày cuối cùng của kỳ thi. Khi Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết đến, phát hiện phần lớn mọi người đã đến đủ.

Không biết học viện cố ý hay vô tình, tất cả bọn học sinh đều không lên xe trước, mà ngồi quanh điểm tụ tập chờ đợi những người khác đến. Vì vậy mỗi người mới tới đều sẽ thu hút sự chú ý của mọi người:

- Oa sao thảm vậy? Trang phục rách rưới như vậy à? Ai da, thế này thì quá mất mặt rồi.

- Nhóm bốn người kia đều bị thương, ta cảm giác người dẫn đầu cũng sắp hôn mê rồi.

- Hàn Phong giỏi thật, tuy Kim Giáp Hổ của hắn bị thương nặng, nhưng vẫn săn giết được rất nhiều con mồi.

Trên thực tế, phần lớn mọi người đều là dáng vẻ thảm không bằng ăn mày, mười lăm ngày chạy qua lại trong rừng sâu núi thẳm, thường xuyên phải chiến đấu, cũng khó tránh khỏi tình trạng không đánh lại phải trốn chạy.

Chuyện vứt mũ cởi giáp cũng thường xảy ra. Bản thân Ngự Thú Sư bị thương cũng là chuyện rất thường thấy.

Đám học sinh năm thứ nhất này rốt cuộc đã trải qua một lần rèn luyện chân chính, bắt đầu trở nên thành thục.

- Lại nói tiếp, sao đến giờ còn chưa thấy Lâm Phong trở về? Không phải hắn lại làm một vụ lớn chứ?

- Dừng, ta thấy không chừng chẳng còn sống đấy.

- Lâm Phong không còn sống cũng chẳng sao. Nhưng nữ thần Sơ Tuyết của ta đi theo hắn đấy. Nữ thần Sơ Tuyết tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được.

Trong lúc mấy người đang nói chuyện với nhau, đúng lúc thấy Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết trở về.

- Chết tiệt, sao tên này trông vẫn đâu ra đấy vậy? Chỉ có ít bụi bặm dính trên trang phục.

- Chắc không phải hắn căn bản không tiến vào sâu bên trong chứ? Ta không tin hai người bọn họ trải qua nhiều lần chiến đấu, còn có thể duy trì được dáng vẻ này.

Trong lúc những người khác xì xào bàn tán và chất vấn, Lâm Phong chủ động tìm tới chỗ giám khảo chịu trách nhiệm kết toán nội dung sát hạch:

- Tổ Lâm Phong, Hạ Sơ Tuyết tới đưa tin.

Sau đó, chủng loại và số lượng linh thú mà hai người săn giết suốt đường đi được ghi chép trong vòng tay lại hiện ra trước mắt giám khảo.

- Ừ, Linh thú Bạch Ngân, linh thú Bạch Ngân, linh thú Bạch, linh thú Ngân Bạch, linh thú… Bạch Ngân Vương thú? Hình!

Ban đầu, khi nhìn thấy tất cả con mồi đều là linh thú Bạch Ngân, đã đủ khiến người ta kinh ngạc, mà không ngờ trong một dãy Bạch Ngân Đại Địa Hùng còn có một con Bạch Ngân Vương thú?

Tin tức trong vòng tay chắc hắn sẽ không ghi chép nhầm, khí tức của Bạch Ngân Vương Thú và linh thú Bạch Ngân bình thường hoàn toàn khác nhau, dưới phần lớn tình huống, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra Vương Thú.

Nhưng hai đứa nhóc Ngự Thú Sư mới nhập môn không bao lâu, không ngờ lại săn giết được một con Bạch Ngân Vương Thú? Phải biết bao nhiêu học sinh còn lại thậm chí còn chưa có khái niệm về linh thú cấp thủ lĩnh, chứ đừng nói tới gặp qua.

Nghe được giám khảo kinh ngạc kêu lên, mấy đạo sư khác nhanh chóng nhớ ra, cả sân sát hạch tổng cộng chỉ chết một con Vương Thú, chẳng lẽ chính là do Lâm Phong giải quyết?

Bình Luận (0)
Comment