Lâm Phong trước đó còn cho rằng có lẽ mình đã suy nghĩ quá nhiều, có người đã bỏ thứ gì đó vào thuốc mà mình không biết. Chỉ là có lẽ là bởi vì kiến thức của hắn quá nông cạn, không biết nó thật sự có tác dụng tốt, nhưng hiện tại Lâm Phong ngày càng chắc nịch.
Chắc chắn có điều gì đó không ổn ở Dược Linh Tông này, nếu không sẽ không cần phải tốn nhiều công sức như vậy để hạn chế phạm vi hoạt động của những đệ tử này.
Suy cho cùng, kể từ khi hắn mới tới Dược Linh Tông, mọi người đều bảo Lâm Phong đừng chạy lung tung.
Điều này chứng tỏ toàn bộ Dược Linh Tông có lẽ rất nghiêm khắc với chuyện này, trong tình huống bình thường nhất định sẽ không xảy ra loại cố sự này.
Nhưng bây giờ đã xuất hiện, điều đó có nghĩa là nơi này nhất định có vấn đề lớn mà Lâm Phong không rõ.
Những chuyện này chẳng liên quan gì mấy đến Lâm Phong, nhưng hắn đã sớm gặp được người quen, là một trong những người đã cùng hắn ra khỏi rừng trước đây.
- Bây giờ là hai trăm mười, ta không nên gọi ngươi là sư đệ sao? Ta thật không ngờ sư phụ lại có thể ngoại lệ, thu ngươi làm đệ tử chính thức.
- Ngươi thật sự may mắn đấy, vừa mới ra khỏi núi sâu rừng già này đã có thể trở thành đệ tử chính thức của sư phụ chúng ta.
Sau khi nghe đối phương nói, Lâm Phong mới ý thức được sự tình là như vậy, bởi vì chính kẻ gọi là sư phụ đã trực tiếp thu Lâm Phong làm đệ tử chính thức.
Nhưng điều này càng khiến Lâm Phong thêm khó hiểu, không biết vì sao vị sư phụ này lại đồng ý thu hắn làm đệ tử chính thức.
Dù sao hắn cũng chưa từng nhìn thấy mặt mình, cho nên đối với chuyện này vẫn có cảm giác kỳ lạ, sự nghi ngờ của Lâm Phong lúc này càng nặng nề hơn...
Sau khi tới nơi ở của đệ tử chính thức này, Lâm Phong cũng cực kỳ cảm khái, không thể không nói đây chính là môi trường sống của đệ tử.
Thật sự tốt hơn môi trường sống của những tán tu này rất nhiều, dù sao chỉ từ bề ngoài đã có thể nhìn ra, kiến trúc nơi này đều to lớn sáng sủa.
Hoàn toàn khác chỗ ở của những phản tu này, chẳng qua điều này cũng có thể hiểu được, suy cho cùng Dược Linh Tông này có thể cung cấp chỗ ở cho những người này.
Thật ra đã vô cùng tốt, không quan tâm hắn có một số mục đích không thể cho ai biết, ít nhất hành động này vẫn đáng được khẳng định.
Nhưng lúc này khiến Lâm Phong càng thêm tò mò, rốt cuộc là ai thu mình làm đệ tử chính thức, hơn nữa hắn cũng muốn biết vì sao đối phương lại làm như vậy.
Đợi đến khi Lâm Phong đi vào, hắn mới biết thì ra người gọi là sư tôn này của hắn trực tiếp đặc cách thu nhận hắn làm đệ tử chính thức.
Chuyện này khiến Lâm Phong hiểu rõ, vì sao lại biến thành dáng vẻ này, chẳng qua đây ngược lại khiến Lâm Phong có thêm một nghi ngờ mới.
Người sư tôn này vì sao lại làm như vậy? Hắn có mục đích gì, chẳng qua mặc kệ như thế nào, hiện tại chỉ sợ trước tiên cần phải nhìn thấy người nọ mới có được một kết quả.
Thế là Lâm Phong dựa theo chỉ thị của sư huynh mình đi tới đại điện của người sư tôn này, sau khi báo cáo thân phận, hắn bước vào tòa đại điện này, mà lúc này, sư tôn hắn đang giảng đạo cho những sư huynh sư tỷ.
- Lâm Phong tới đó hả, rất tốt, ngươi có thể ngồi xuống cùng lắng nghe với các sư huynh sư tỷ của ngươi.
- Có gì không hiểu, đến lúc đó ngươi có thể đi hỏi thăm các sư huynh sư tỷ của ngươi, cũng có thể trực tiếp tới hỏi ta.
- Hôm nay cũng là lần đầu tiên ngươi nghe giảng đạo, ta hy vọng ngươi có thể đưa ra một kết quả khiến ta vừa lòng.
Sau khi tới đây, Lâm Phong nhìn thấy hoàn cảnh này thật sự có một loại cảm giác của người sư tôn này, khả năng thật sự là một người muốn dốc lòng dạy dỗ người khác.
Mặc kệ nói thế nào, hoàn cảnh trước mắt này xác thực cực kỳ hài hòa cũng khiến Lâm Phong có cảm giác cực kỳ dễ chịu, thế là hắn trực tiếp ngồi xếp bằng dưới đất.
Cuối cùng nghe người sư tôn này giảng đạo, về cơ bản Lâm Phong đều nghe hiểu những gì hắn giảng, hơn nữa đối với Lâm Phong những thứ hắn giảng thực sự quá cấp thấp.
Dù sao thực lực của bản thân Lâm Phong trước đó đã đến cấp bậc Đại Đế, nhìn sự vật đã có một góc độ hoàn toàn khác biệt.
Cho nên Lâm Phong cảm thấy những thứ hắn giảng quả thật rất cấp thấp, chẳng có ý nghĩa gì với hắn. Lúc này hẳn đã có một phán đoán cơ bản đối với thực lực của vị sư tôn này.
Thực lực của hắn xác thực chẳng ra sao cả, dù sao chắc chắn là không bằng Lâm Phong, về mặt kiến thức này cũng không bằng Lâm Phong.
- Hôm nay giảng đạo đến đây thôi, các ngươi về trước đi. Lâm Phong ở lại, hôm nay là lần đầu tiên ngươi nghe giảng đạo, ta muốn nghe xem ngươi thu hoạch được gì.
Lâm Phong nghe xong sửng sốt một chút, chẳng qua cuối cùng hắn thầm nghĩ, đây là chuyện bình thường thế là Lâm Phong nói ra một số lý giải của mình.