Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 1104 - Chương 2110 - Khá Thú Vị

Chương 2110 - Khá thú vị
Chương 2110 - Khá thú vị

Ở đây rất nhiều tán tu mà lại dùng thủ đoạn tà ác như vậy, nếu bị vạch trần thì coi như xong.

- Đạo hữu cho rằng ta là kẻ ngốc sao? Hôm nay ngươi đã phát hiện ra bí mật của Dược Linh Tông ta, ta nhất định không thể giữ lại ngươi.

Nhưng nếu ngươi có thể nói cho ta biết ngươi là ai, từ thế lực nào, ta có thể cân nhắc để ngươi rời khỏi đây.

Rõ ràng đối phương không phải kẻ ngốc, hắn cũng biết, nếu Lâm Phong có thể chạm vào nơi này cũng có nghĩa thực lực của hắn không hề yếu.

Điều quan trọng nhất là hắn phải tìm hiểu xem mục đích của đối phương là gì và là người của thế lực nào.

Nếu không làm rõ điều này, hắn sẽ không dám tùy tiện tấn công. Nếu tấn công mà không biết thân phận và mục đích của đối phương thì sẽ rất nguy hiểm.

Trước khi tiến vào Dược Linh Tông, Lâm Phong cảm thấy nơi này có gì đó không ổn lắm.

Sau khi tiến vào, mọi thứ trong Dược Linh Tông đều khiến hắn cảm thấy bất thường cho đến tận hôm nay…

Lúc này Lâm Phong mới ý thức được, Dược Linh Tông không hề hào nhoáng như bề ngoài, mà Dược Linh Tông vẫn luôn âm thầm làm những chuyện như vậy.

Không chỉ giết nhiều yêu thú như vậy mà còn khống chế rất nhiều tán tu, ngoài ra còn sử dụng thủ đoạn tà ác đến mức xóa sạch toàn bộ ý thức của họ.

Mặc dù Lâm Phong rất hận Dược Linh Tông nhưng để giải quyết hết những vấn đề này đương nhiên là chuyện không thực tế.

Ít nhất, Lâm Phong không thể được cứu đám tán tu trước mặt, họ đã trở thành những xác chết biết đi. Cho dù cứu bọn họ…

Bọn họ cũng chỉ có thể nằm trên mặt đất hóa thành thi thể, không có ý nghĩa gì nữa. Hơn nữa lúc này Lâm Phong đang gặp nguy hiểm.

Không ngờ một cao thủ của Dược Linh Tông lại đến đây và phát hiện ra Lâm Phong, xem ra ở đây còn có vài môn đạo nữa.

Nhưng Lâm Phong chắc chắn không thể ngồi yên chờ chết, hắn còn phải nghĩ cách làm sao để trấn an đối phương rồi an toàn rời khỏi nơi này. Dù sao đối phương cũng không phải tên ngốc.

Hắn không thể để Lâm Phong cứ như vậy mà rời đi, nếu không chuyện ở đây sẽ bị bại lộ.

- Ta không thuộc về thế lực hay môn phái nào cả, tôi chỉ là một tán tu, tình cờ đến đây mà thôi.

- Nhưng nếu đạo hữu không muốn thả ta đi, vậy thì hai chúng ta có lẽ thật sự phải nói chuyện với nhau.

Nếu đối phương có thể thả hắn đi thì đương nhiên là điều tốt nhất rồi nhưng Lâm Phong thấy đối phương tuyệt đối không bằng lòng thả hắn đi.

Suy cho cùng, điều này đối với hắn mà nói quả thực quá mạo hiểm. Tiếp theo song phương có thể sẽ nổ ra chiến tranh, mặc dù Lâm Phong không sợ xảy ra chiến đấu với đối thủ…

Nhưng hắn sợ đánh nhau với đối phương trong này, dù sao nơi này là lãnh thổ của bọn họ, những người khác có thể tìm tới đây bất cứ lúc nào.

Điều đó có nghĩa là ở đây phải có nhiều vòng giám sát khác nhau, đồng thời bố trí rất nhiều đòn công kích…

Nếu xảy ra đánh nhau ở nơi này, Lâm Phong sẽ rơi vào thế hạ phong mà người khác cũng chiếm được rất nhiều ưu thế.

Cho nên Lâm Phong đương nhiên không hy vọng phát sinh xung đột nhưng đối phương rõ ràng cũng không có ý tứ này. Dù sao đối phương rất rõ ràng nếu Lâm Phong rời khỏi nơi này....

Một khi bí mật của mình bị phơi bày ngoài ánh sáng chắc chắn sẽ gây ra rất nhiều phiền toái lớn hơn nữa.

- Mặc kệ ngươi thuộc môn phái hay thế lực cũng thế…

- Hay chỉ là một tán tu mà thôi, ngươi cũng không thể rời khỏi không gian này. Ngươi đã phát hiện ra bí mật của Dược Linh Tông ta làm sao có thể để ngươi rời khỏi nơi này được chứ.

Ý tứ của đối phương vô cùng rõ ràng, chính là giữa Lâm Phong vĩnh viễn ở lại nơi này nhưng hắn chắc chắn không có khả năng ngồi chờ chết.

Hắn phải nghĩ cách rời khỏi nơi này mới được, đương nhiên đây cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Lúc này Lâm Phong phải đánh liều thôi…

Nếu đối phương đã muốn phát hiện ra mình vậy thì Lâm Phong cũng sẽ không tiếp tục che giấu nữa, cho nên trực tiếp đứng ra.

Mà đối phương sau khi phát hiện ra Lâm Phong cũng không đả thảo kinh xà, dù sao hắn cũng không biết thực lực của Lâm Phong rốt cuộc mạnh như nào và mục đích của hắn ra sao.

Cho nên hắn dùng pháp trận xác định phương vị của Lâm Phong sau đó thì bắt đầu thăm dò thực lực của Lâm Phong.

Nhưng rõ ràng là hắn không thể nhìn ra điều gì, tuy nhiên hắn hiểu rõ có thể tiến vào đây thực lực chắc chắn không tồi. Hiện tại gia hỏa này đối với Dược Linh Tông mà nói.

Hắn chỉ có hai lựa chọn, hoặc là thả Lâm Phong rời khỏi nơi này, hoặc là nhanh chóng xử lý Lâm Phong, ngoài ra chỉ sợ không có lựa chọn nào khác.

Đương nhiên, hắn cũng ý thức được cho dù mình nói gì đi nữa cũng vô nghĩa.

Mà lúc này Lâm Phong cũng ý thức được đối phương thực sự không muốn thả mình đi, một khi đã như vậy chỉ sợ cũng chỉ có thể đánh một trận mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment