Trong lúc bọn họ tham thảo cân nhắc tới điều này, xe buýt đã sắp tới thành phố Lan Giang. Điều làm cho Lâm Phong cảm thấy ngoài ý muốn là lần này bọn họ trở về chỉ tốn nửa ngày.
Lần trước bọn họ đi mất cả ngày. Quả nhiên là Cục Ngự Thú cùng học viện cố gắng thu xếp, mục đích chính là để mài thể lực và tinh thần của con người, cố gắng tạo ra một cảm giác mệt nhọc.
Sau khi Lâm Phong xuống xe, nhìn cổng Cục Ngự Thú quen thuộc. Cục trưởng đã dẫn theo con Liệt Phong Thiên Ưng chờ đợi từ lâu:
- Lâm Phong, ta ở trong Cục Ngự Thú đã nghe nói về chuyện của ngươi, ngươi làm rất tốt! Cục Ngự Thú của thành phố Lan Giang chúng ta cuối cùng đã tìm ra được một thiên tài!
Lâm Phong mỉm cười khoát tay:
- Không có gì, không có gì, đều là các đồng học nhường thôi. Lần này ta trở về, dự định xem trong Cục Ngự Thú có gì có thể giúp một tay không. Đến lúc đó, vẫn mong cục trưởng thông cảm nhiều hơn.
Sau khi hai người hàn huyên một lúc, Lâm Phong trở về trong gian phòng của mình. Căn phòng nhỏ vốn lạnh lẽo chỉ có một thân một mình, bây giờ đã có thêm hai con linh thú làm bạn với mình.
- Ấy, Vô Thường, Tiểu Ô, sau này, ba huynh đệ chúng ta sẽ sống nương tựa vào nhau.
Lâm Phong vô cùng thành thạo mở tủ lạnh ra, phát hiện tủ lạnh lúc mình đi vốn trống rỗng, bây giờ đã có đầy rau quả tươi, còn có ký hiệu của Cục Ngự Thú để lại.
- Mẹ nó, bọn họ tự tiện xông vào nhà dân còn để lại ký hiệu. Cục Ngự Thú các ngươi cũng thật không hợp lý đấy.
Lâm Phong nhịn không được phỉ nhổ một câu. Chẳng qua như vậy cũng tốt, hắn không cần phải đi mua thức ăn, lại có thêm không ít thời gian. Nhìn đám rau quả tươi non này, chắc tám chín phần là bọn họ nghe nói mình sắp trở về, sáng sớm cùng ngày mới mua.
Khi Lâm Phong bắc nồi chuẩn bị nấu cơm cho mình thì nghe có tiếng gõ cửa. Lâm Phong tò mò đi qua kiểm tra, phát hiện có một cái túi kỳ quái, ngoài ra không thấy bóng người nào.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Cục Ngự Thú đưa tới à?
Trong lòng Lâm Phong cảm thấy quái dị. Hắn đặt cái túi không có ký hiệu gì sang một bên, tính giải quyết vấn đề đồ ăn của mình trước, sau đó mới bắt đầu nghiên cứu.
Cái túi này được làm bằng chất liệu hắn chưa từng thấy qua, lại không sờ ra được thứ bên trong rốt cuộc là gì. Lâm Phong nhìn đồ không rõ lai lịch này, hắn do dự mãi mới quyết định gọi điện thoại cho Cục Ngự Thú xin giúp đỡ.
Chờ tới khi nhân viên của Cục Ngự Thú tới cửa, đồng thời, Hạ Sơ Tuyết vừa về nhà một chuyến cũng đúng lúc tìm tới, vì vậy một nhóm người tập trung trong phòng khách, nghiên cứu cái túi tản ra khí tức kỳ quái này.
- Ta nhớ ra rồi, ta biết rồi, là vụ án kia!
Trong lúc đám người đang cố gắng suy nghĩ, đột nhiên có một nhân viên Cục Ngự Thú đột nhiên trở nên nghiêm túc, thậm chí sắc mặt còn tái nhợt, chỉ vào cái túi này, bàn tay khẽ run lên, không thể nào kìm chế được:
- Là vụ án Huyết Thú Giáo kia!
Vừa nghe được cái tên này, ngoại trừ Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết, những người khác nhất thời nghiêm trang. Hai người Lâm Phong thấy vậy, có vẻ không hiểu:
- Huyết Thú Giáo là gì vậy?
Mấy nhân viên nhìn nhau, do dự một lát mới giải thích với Lâm Phong:
- Lâm tiên sinh, Huyết Thú Giáo là một tà giáo do đám nhân loại mất trí lập ra. Bọn họ chủ trương săn giết những Ngự Thú Sư còn lại, dùng một loại thủ pháp có thể nói là tà thuật để bồi dưỡng linh thú, nhất là thiên tài Ngự Thú Sư lẻ loi một mình như ngươi rất dễ trở thành mục tiêu của bọn họ.
Tà giáo? Trong lúc con người còn chưa thể khai thác, phát triển phần lớn khu vực hoang dã, không ngờ nội bộ đã không thiếu mâu thuẫn?
Dường như nhìn thấu được sự nghi ngờ trong lòng Lâm Phong, người nhân viên kia lộ vẻ khổ sở tiếp tục giải thích:
- Hiện nay, căn cứ chúng ta đã tìm hiểu được về Huyết Thú Giáo, người sáng lập cùng Giáo Hoàng của bọn họ chắc là một Ngự Thú Sư bị điên vào rất nhiều năm trước. Mà trước kia, Ngự Thú Sư đó cũng là cao tầng của Cục Ngự Thú.
- Cũng bởi vì điều này, chúng ta muốn bao vây tiêu diệt bọn chúng khá khó khăn. Bọn chúng rất quen với cách thức hành động của Cục Ngự Thú. Hơn nữa chúng ta nghi ngờ, nội bộ của Cục Ngự Thú dường như còn có nội gián của bọn chúng.
- Không phải chỉ riêng ở phân cục Cục Ngự Thú trong thành phố Lan Giang chúng ta, mà là trong toàn bộ cục.
Người nhân viên kia nhìn thấy sắc mặt Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết trầm ngâm, còn rằng bọn họ bị mình dọa cho sợ rồi, vội vàng giải thích:
- Không sao, chúng ta sẽ bảo hộ các ngươi.
Nhưng trong đầu Lâm Phong đang nghĩ làm thế nào tạo ra một cái bẫy.
Trọng tâm câu chuyện nhanh chóng trở lại cái túi trước mặt. Căn cứ theo sự miêu tả của bọn họ, trước đây không lâu, thành phố bên cạnh cũng xảy ra vụ mưu sát của Huyết Thú Giáo, trong đó cũng phát hiện ra một cái túi có chất liệu tương tự.