- Tiền bối, ngươi đã nghĩ ngợi nhiều rồi, ta tuyệt đối không hề lừa ngươi, hắn thật sự chỉ là một tán tu thôi, nếu hắn là đệ tử của thế lực hoặc môn phái lớn nào đó. Sao ta có thể sống sót tới gặp ngài?
- Hơn nữa, ngài cảm thấy Dược Linh Tông ta có thể trêu chọc được loại thế lực hoặc môn phái cấp bậc này ư?
Tông chủ Dược Linh Tông cũng hiểu rất rõ, nếu Nghiễm Dã Quân không giúp mình, đi tìm người khác chỉ sợ khả năng này còn thấp hơn.
Cho nên hắn chỉ có thể nghĩ tất cả mọi cách thuyết phục Nghiễm Dã Quân, nhưng vấn đề nằm ở chuyện này quả thật quá khó khiến người ta tin tưởng, dù sao ai cũng sẽ suy tính.
Nếu một người trẻ tuổi đạt tới loại trình độ này, như vậy, hắn được bồi dưỡng ở cấp bậc như thế nào mới có được thành tựu như thế.
Mà thế lực có thực lực bồi dưỡng một người như thế, sao có thể là một thế lực đơn giản.
Nói cách khác, thân phận của Lâm Phong này chắc chắn có bối cảnh vô cùng đặc thù, nếu Nghiễm Dã Quân thật sự cùng hắn đối phó Lâm Phong.
Nếu giống như lời tông chủ Dược Linh Tông nói còn tốt, nhưng ngộ nhỡ không phải thì sao?
Vậy đoán chừng Nghiễm Dã Quân ngay cả mạng mình cũng góp vào, cho nên chuyện này có nguy hiểm cực lớn với Nghiễm Dã Quân.
- Trước khi có cách xác định thân phận của người này, ta không thể giúp ngươi xuất thủ, bằng không khả năng ta sẽ tự hại mình.
- Nếu như ngươi muốn ta giúp, hoặc là ngươi lấy ra đủ thành ý hoặc điều tra rõ ràng thân phận của hắn khiến ta tin tưởng lời ngươi nói.
Đối với Nghiễm Dã Quân, hắn có thể lựa chọn giúp tông chủ Dược Linh Tông, xuất thủ lấy chỗ tốt cho mình, nhưng tương tự hắn cũng có thể chọn không giúp.
Không lấy được chỗ tốt này, coi như hắn không lấy cũng chẳng có ảnh hưởng gì tới bản thân hắn.
Mà nếu hắn muốn lấy được chỗ tốt này, nói không chừng còn tự hố chính mình, hắn tuyệt đối không có khả năng tùy tiện ra tay.
Có thể sống sót đến bây giờ, chẳng ai là đèn đã cạn dầu, Nghiễm Dã Quân đương nhiên không phải đồ đần, nếu hắn là một đồ đần chỉ sợ sớm đã chết trong tay kẻ địch.
Hắn có thể đạt tới trình độ bây giờ, đủ để chứng minh thực lực hắn mạnh mẽ, hơn nữa còn tâm tư kín đáo, nếu không căn bản không thể có ngày hôm nay.
Mà nếu muốn lay chuyển được động Nghiễm Dã Quân giúp hắn cùng đối phó Lâm Phong, tông chủ Dược Linh Tông trước tiên phải khiến hắn tin tưởng Lâm Phong giống như hắn nói chỉ là một tên phản tu mà thôi, nếu không Nghiễm Dã Quân không thể nào xuất thủ.
Bởi vì hắn không có khả năng đi chọc giận một môn phái hoặc thế lực lớn, chớ nói chi là chọc giận một môn phái ẩn thế.
Hơn nữa nếu so sánh, những môn phái ẩn thế này khả năng còn khó chống lại hơn.
Nếu chọc giận một môn phái hoặc thế lực lớn, cùng lắm hắn trực tiếp trốn đến chân trời góc biển sống như một tán tu cũng có thể sinh tồn, nhưng nếu chọc giận một môn phái ẩn thế, vậy sẽ không giống.
Về cơ bản, loại môn phái ẩn thế này có số lượng đệ tử xuất hiện vô cùng ít ỏi, nhưng bọn sư thừa của bọn họ lại có một đặc điểm, đều cực kỳ bao che khuyết điểm.
Đến lúc đó thật sự sẽ không còn cuộc sống dễ chịu rồi, cho nên trong tiền đề chưa xác định thân phận của Lâm Phong, Nghiễm Dã Quân chắc chắn không dám tùy tiện xuất thủ.
Đương nhiên nếu có đủ lợi ích mê hoặc, hắn cũng không ngại mạo hiểm chuyến phiêu lưu này.
- Xin tiền bối tin tưởng ta, ta chắc chắn có đủ thành ý, chỉ cần ngươi có thể giúp ta giải quyết Lâm Phong, ta nguyện ý tặng tài nguyên góp nhặt cả đời này cho ngươi.
- Đến lúc đó tất cả mọi thứ của ta đều là của ngài, chỉ cần ngài giúp ta xử lý hắn, cướp lại Dược Linh Tông cho ta là được rồi.
Tông chủ Dược Linh Tông cũng hiểu rõ, trong tình huống này nếu mình không bỏ ra cái giá xứng đáng, chỉ sợ căn bản không có khả năng mời được Nghiễm Dã Quân.
Nghiễm Dã Quân cũng không phải kẻ ngu, ở tình huống này nếu tùy tiện xuất thủ tuyệt đối sẽ tự hại mình. Cho nên chắc chắn phải có đủ lợi ích mê hoặc, hắn mới có thể xuất thủ.
Nghĩ tới đây, tông chủ Dược Linh Tông cũng nguyện ý tặng không tài nguyên mình góp nhặt nhiều năm cho Nghiễm Dã Quân.
Bởi vì đối với hắn, chủ yếu vẫn còn Dược Linh Tông, những tài nguyên này một ngày nào đó đều có thể kiếm về được. Còn nếu không còn Dược Linh Tông, những tài nguyên này mình cũng không lấy được, sau này cũng không bao giờ sở hữu được nữa. Cho nên suy cho cùng hắn vẫn phân tích rõ ràng.
Mà Nghiễm Dã Quân nghe xong, cũng suy nghĩ một hồi, dù sao hắn quả thật có thể làm chuyện này, chỉ là mức độ nguy hiểm cũng quá lớn.
- Chuyện này không phải chuyện nhỏ, ta hiện tại tạm thời chưa thể nói rõ đến cùng có chịu giúp ngươi hay không.
- Ta cần suy tính một chút, khoảng thời gian này ngươi cũng không nhàn rỗi, nghĩ cách làm rõ thân phận và bối cảnh thật sự của Lâm Phong, đối với ngươi hay ta đều có chỗ tốt.