Sau khi Lâm Phong ra ngoài, có mấy người bình thường trong đám người nhíu mày. Bọn họ muốn duy trì liên tục theo dõi Lâm Phong, không thể không bám theo Lâm Phong tiến vào trong dòng người đông đúc ở ngoài đường.
Nếu không, bọn chúng chẳng những dễ bị mất dấu hắn, còn có khả năng có nguy cơ tiềm ẩn.
Lúc trước, bọn họ thu xếp đều là tiến hành cho trường hợp Lâm Phong ở trong nhà không ra ngoài. Ai có thể ngờ được thằng nhóc này lại thuộc dạng thần kinh thô, không ngờ sau khi thu được túi tập kích kia, còn dám ra ngoài?
Nhưng để hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ vẫn lựa chọn theo dõi sát hơn, đồng thời dùng ám hiệu báo cho đồng bọn về kế hoạch tiếp theo.
Nhưng bọn họ không chú ý tới, sau khi Lâm Phong ra ngoài không lâu, một con quạ đen trông rất bình thường vẫn luôn bám theo phía sau Lâm Phong không xa, nhìn chăm chú vào mấy kẻ đang cố gắng theo dõi Lâm Phong.
- Sao rồi, Lâm đại ca?
Hạ Sơ Tuyết kéo cánh tay Lâm Phong trông hai người vừa nói vừa cười có vẻ rất thân thiết, trên thực tế vẫn mắt nhìn sáu mặt, tai nghe tám hướng, không bỏ qua bất kỳ động tĩnh nhỏ nào.
- Có cá đã cắn câu. Tiểu Ô để mắt tới một kẻ vẫn bám theo chúng ta. Không vội, bọn họ chưa ra tay, chúng ta cũng cứ bình tĩnh. Đi thôi, chúng ta tiếp tục tới trung tâm Ngự Thú Sư xem thử.
Khi hai người tới trung tâm Ngự Thú Sư, phát hiện ở đây đang tổ chức một ngày hội trứng linh thú, vô số trứng linh thú được chở từ trời nam đất bắc tới, cung cấp cho nhóm Ngự Thú Sư ở thành phố Lan Giang lựa chọn.
Mà Hạ gia được xem là một gia tộc trong thành phố Lan Giang, tất nhiên cũng có không ít người tới đây chọn trứng linh thú mình thích. Hạ Sơ Tuyết nhìn thấy người quen, cũng thấy yên tâm hơn. Nàng tiếp tục lặng lẽ đi dạo khắp nơi cùng Lâm Phong.
Mà mấy tên theo dõi bên ngoài trơ mắt nhìn Lâm Phong đi vào trung tâm Ngự Thú Sư. Bọn chúng dừng ở ngoài cửa vào, không biết phải làm sao:
- Đi theo vào thật sự quá nguy hiểm, hay chúng ta chờ ở bên ngoài?
- Trung tâm Ngự Thú Sư có tám cửa ra, chúng ta phải gọi những người khác tới mới có thể vừa vặn mỗi người chặn một cửa.
- Cứ thu xếp như vậy đi. Ta không tin chỉ một Lâm Phong có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta.
Nếu đã nói muốn tới Trung tâm Ngự Thú Sư xem có gì tốt không, bọn họ tất nhiên phải thật sự tới đi dạo một vòng. Lâm Phong không hề có áp lực tâm lý, vẻ mặt rất thoải mái tự nhiên.
Hạ Sơ Tuyết ở bên cạnh cũng dần dần bị thái độ của Lâm Phong ảnh hưởng. Nàng vốn ôm chặt lấy cánh tay của Lâm Phong, hết nhìn đông tới nhìn tây vô cùng cảnh giác, giống như một con nai con bị hoảng sợ, bây giờ đã dần dần yên tâm.
- Đám mấy người thúc thúc, đường huynh, đường tỷ trong nhà chúng ta đều ở bên kia. Lâm Phong, chúng ta cũng qua đó đi.
Hạ Sơ Tuyết chỉ vào khu vực Hạ gia tập trung chủ yếu nói. Lâm Phong tất nhiên không có ý kiến gì.
Lúc hai người đến gần đám người của Hạ gia, chỉ thấy bọn họ nhanh chóng phát hiện ra Hạ Sơ Tuyết và Lâm Phong. Từng người tươi cười đi tới:
- Ấy, đây không phải là thiên kim đại tiểu thư Sơ Tuyết của Hạ gia chúng ta sao? Thiên tài Ngự Thú Sư thiên phú cấp S, ở trong Học Viện Ngự Thú khẳng định rất được yêu thích nhỉ?
Lâm Phong nhíu mày. Nữ tử trẻ tuổi này nói chuyện ngầm có ý châm chọc, xem ra trong Hạ gia cũng không quá đoàn kết.
Hắn suy nghĩ cũng thấy đúng. Hạ Sơ Tuyết là thiên tài Ngự Thú Sư đột nhiên xuất hiện, tất nhiên sẽ phân chia tài nguyên với những người cùng thế hệ trẻ tuổi còn lại. Bọn họ có đôi chút mâu thuẫn, xung đột nhỏ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhất là Hạ Sơ Tuyết còn rất xinh đẹp. Trong thế giới của vài nữ nhân, có đôi khi người xinh đẹp hơn mình chính là tội không thể tha.
Một nữ tử thoạt nhìn cũng trẻ tuổi lên tiếng theo:
- Sao tỷ tỷ lại nói vậy? Trong Học Viện Ngự Thú có rất nhiều thiên tài, cũng không phải thiếu một hai thiên tài Ngự Thú Sư. Tỷ tỷ nói như vậy, không sợ khiến người ta thấy mất mặt à?
Còn chưa nói được câu nào, đã tự nhiên bị hai nữ nhân ngầm châm chọc. Lâm Phong im lặng, đồng thời cũng ý thức được Hạ gia không biết rõ tin tức trong Học Viện Ngự Thú.
Không biết đây chỉ là vấn đề của nhà bọn họ, hay tất cả gia tộc bên ngoài đều như vậy?
Nếu bên ngoài chỉ có thể dựa vào miệng học sinh để nhận được tin tức trong Học Viện Ngự Thú, vậy theo tính cách của Hạ Sơ Tuyết đương nhiên sẽ không cho khoác lác với người trong nhà mình mạnh tới mức nào.
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân dẫn tới mấy tên hề này xuất hiện ở trước mắt bọn họ.
Đúng vào lúc này, vài người khác cũng tập trung lại. Nhưng những nam tử Hạ gia chỉ nhìn chằm chằm vào Hạ Sơ Tuyết ôm lấy cánh tay Lâm Phong, ánh mắt không tốt:
- Sơ Tuyết, ngươi làm thế ở trước mặt mọi người còn thể thống gì nữa? Mau thả tay ra!