Cánh cổng xuất hiện chưa đầy một giây, sau khi Vạn Đạo Thôn Phệ Thú nhảy vào thì lập tức biến mất. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến ngay cả Lâm Phong cũng ngây ngốc một hồi, lúc hắn phản ứng thì đã muộn.
Vạn Đạo Thôn Phệ Thú này cũng trực tiếp biến mất trước mặt Lâm Phong, Lâm Phong chỉ có thể vội vàng đi xuống kiểm tra tình trạng của Tiên ông lão giả.
Hơn nữa hắn còn nói cho lão nhân chuyện vừa rồi xảy ra, Tiên ông lão giả sau khi nghe Lâm Phong nói thì thở dài lắc đầu...
Bởi vì vừa rồi hắn cũng phát hiện ra tình huống này, nhưng vấn đề là bản thân hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Kỳ thực thì hiểu biết của hắn về Vạn Đạo Thôn Phệ Thú này so với Lâm Phong cũng không nhiều, về phần Vạn Đạo Thôn Phệ Thú này có thủ đoạn gì, hắn thật sự không biết. Nhưng có một điều Tiên ông lão giả bây giờ mới biết, đó là Vạn Đạo Thôn Phệ Thú thật sự đã trốn thoát.
- Xem ra đây thật sự là ý trời. Thần muốn tiêu diệt chúng ta. Không nghĩ tới đến bước này, Vạn Đạo Thôn Phệ Thú lại có thể chạy thoát.
- Ta vốn tưởng rằng sau khi ngươi sử dụng hết sức mạnh tiềm ẩn của mình thì sẽ có thể đánh bại Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, nhưng không ngờ rằng nó vẫn không có tác dụng.
Tiên ông lão giả cũng cảm thấy rất thất vọng, dù sao lần chữa trị trước đó của hắn đều đặt hết hy vọng vào Lâm Phong.
Hắn thậm chí còn không muốn đánh lạc hướng Lâm Phong mà chỉ muốn Lâm Phong giết chết Vạn Đạo Thôn Phệ Thú này càng sớm càng tốt. Nhưng đáng tiếc cuối cùng lại phản tác dụng, để cho nó bỏ chạy.
Lâm Phong không biết sự tình đã đến trình độ này, hắn vốn tưởng rằng mình có thể trấn áp được Vạn Đạo Thôn Phệ Thú.
Chỉ cần cuộc chiến tiếp tục với tốc độ này thì Vạn Đạo Thôn Phệ Thú sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra khuyết điểm chí mạng dưới sự trấn áp.
Nhưng điều mà Lâm Phong không ngờ tới chính là Vạn Đạo Thôn Phệ Thú trực tiếp sử dụng sức mạnh cứu mạng của chính mình, thần lực biến mất trước mặt Lâm Phong.
Cổng chỉ xuất hiện chưa đầy một khắc rồi biến mất ngay sau khi Vạn Đạo Thôn Phệ Thú nhảy vào. Lâm Phong chỉ cảm thấy có hơi ngây ngốc.
Nhưng hắn lại không biết không gian đó sẽ dẫn tới đâu, khi Lâm Phong nói với Tiên ông lão giả về tình huống này, hắn cũng lắc đầu, bởi vì hắn không biết chuyện gì đang xảy ra, mặc dù hắn biết rõ hơn về Vạn Đạo Thôn Phệ Thú hơn
Lâm Phong nhưng cũng không nhiều lắm. Nhìn tình huống trước mắt, Tiên ông lão giả cũng biết, tựa hồ tất cả những chuyện này đều là do ông trời sắp đặt.
Suy cho cùng, nếu xảy ra tai họa như vậy thì tình hình hiện tại quả thực rất ổn định.
Lâm Phong kỳ thực không đồng tình với lời nói của Tiên ông lão giả, hắn cảm thấy không có cái gì gọi là vận mệnh, chỉ là hắn có làm được điều mình muốn hay không.
- Tiền bối, ta cảm thấy chúng ta không nên buồn bực, mặc dù không biết tên khốn này đã đi đâu, nhưng ta tin tưởng chúng ta vẫn có cơ hội giết chết nó.
- Hơn nữa ta cũng không tin thế giới này lớn như vậy, ngoại trừ một đạo sĩ thì không ai khác có thể đối phó được tên này.
Lâm Phong cũng biết, nếu như Vạn Đạo Thôn Phệ Thú trốn thoát thì quả thực sẽ nguy hiểm cho toàn bộ thế giới, nhưng bất kể thế nào, Lâm Phong cũng không từ bỏ hy vọng.
Mặc dù lần này Đạo giáo đã bị tiêu diệt hoàn toàn và đều bị Vạn Đạo Thôn Phệ Thú biến thành người bình thường, nhưng ở Tổ Long không chỉ có một thế lực toàn diện như Đạo giáo.
Nhất định sẽ có những trường hợp khác thì có thể cùng nhau đối phó Vạn Thú Phệ này, nhưng trong thời gian ngắn chưa chắc đoàn kết lại được.
Về phần việc tiếp theo, Lâm Phong suy nghĩ một chút, việc phải làm chính là để cho Tiên ông lão giả khôi phục càng sớm càng tốt.
Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể đảm bảo hai người đồng thời có đủ sức chiến đấu, Lâm Phong cũng phải tìm cách liên lạc với những người khác.
Chỉ có đoàn kết tất cả mọi người mới có thể đối phó được Vạn Đạo Thôn Phệ Thú này, nếu cho Vạn Đạo Thôn Phệ Thú này cơ hội để đánh bại, đến lúc đó không ai có thể nghĩ tới, cuối cùng Lâm Phong cũng nói suy nghĩ của mình cho Tiên ông lão giả.
Dù sao hắn cảm thấy, Tiên ông lão giả ở thế giới này lâu hơn hắn rất nhiều, hắn nhất định quen thuộc với thế giới này hơn mình.
- Mặc dù ý nghĩ của ngươi rất hay nhưng với tất cả sự tôn trọng, nếu ngươi muốn hoàn thành thì điều này gần như là không thể.
Giờ đây, nếu lực lượng của tất cả các chủng tộc muốn hợp tác để đối phó với kẻ thù, họ sẽ phải buông bỏ mối hận thù trong quá khứ.
Mặc dù chủ ý của Lâm Phong quả thực không tệ, nhưng hiện tại cũng không thể đi được.
Bởi vì có hận thù gần như sâu sắc giữa nhiều thế lực khác nhau.
Sau khi họ gặp nhau sẽ chỉ có sự sống và cái chết, sẽ không bao giờ có cảnh mọi người cùng nhau hành động như vậy.