Sau khi trở về hạt địa tổ tiên nó cũng vô cùng cảm khái nhưng đi tới nơi này đối với Vạn Đạo Thôn Phệ Thú ngược lại cũng là một loại giải thoát.
Dù sao ở chỗ này nó cũng tuyệt đối an toàn, hơn nữa còn có thể lần nữa tiến hóa.
Mặc dù ở bên ngoài cũng có thể tiến hóa nhưng lại cần rất nhiều thời gian và tài nguyên, mà ở trong này thì hoàn toàn không cần những thứ này, tốc độ tiến hóa cũng sẽ rất nhanh.
Mà đợi đến khi đến trước thạch động cũ nát, Vạn Đạo Thôn Phệ Thú cảm khái đi vào.
Sau khi tiến vào, cửa lớn lập tức đóng lại nhưng không bao lâu khí tức trong hạt địa của tổ tiên dần dần trở nên quỷ dị.
Hơn nữa lấy cửa thạch động làm trung tâm, mãi cũng không tiêu tan.
Về phần Vạn Đạo Thôn Phệ Thú đang ngồi xếp bằng trên một phiến đá, giờ phút này thương thế trên người đang dần dần khôi phục.
- Quả nhiên ở đây vẫn khôi phục nhanh hơn một chút, không bao lâu nữa thương thế của ta sẽ khôi phục hoàn toàn.
- Chờ thương thế ta khôi phục xong ta có thể tiến hóa hấp thu nhiều đạo pháp hơn.
Lúc này Vạn Đạo Thôn Phệ Thú đang liều mạng tiến hành chữa trị thương thế trên người mình. Nếu như ở bên ngoài phải tiêu tốn rất nhiều dược liệu cùng tiên thảo thì ở trong thạch động này lại không cần gì cả.
Chỉ cần ngồi trên phiến đá này, thương thế của nó cũng dần dần khôi phục, hơn nữa tốc độ chữa thương của Vạn Đạo Thôn Phệ Thú nhanh đến mức mắt thường có thể thấy được.
Chưa tới một ngày, thương thế của nó đã hoàn toàn khôi phục, quả thực là thần tích.
Nhưng mà đối với tình huống này Vạn Đạo Thôn Phệ Thú không hề cảm thấy kinh ngạc, dù sao nó cũng đã đoán trước được tình huống này rồi.
Sau khi chữa thương xong nó lợi dụng hoàn cảnh đặc thù nơi đây để tiến hóa nhưng muốn tiến hóa vẫn phải thỏa mãn một vài điều kiện. Đối với nó mà nói, điều kiện chủ yếu nhất chính là hấp thu đủ lực lượng đạo pháp mới có thể có khả năng tiến hóa.
May mắn lúc trước nó ở bên ngoài hấp thu đạo pháp cùng đại đạo của Đạo Giáo.
- Không ngờ ta hấp thu nhiều đạo pháp cùng đại đạo chi lực như vậy lại khiến ta khó có thể tiến hóa, xem ra nếu muốn tiến hóa, chỉ sợ lại phải ngủ say rất nhiều năm tháng nữa.
Vạn Đạo Thôn Phệ Thú cho rằng rất dễ dàng tiến hóa nhưng khi bắt đầu tiến hóa.
Nó mới phát hiện những đạo pháp cùng đại đạo trước đó hấp thu chỉ mới đủ dùng, nói cách khác nó hấp thu thiếu một môn phái đoán chừng cũng không đủ cho nó sử dụng tiến hóa. Hiện tại thì không cần lo lắng những chuyện này, dù sao cũng vừa đủ dùng để tiến hóa.
Với thực lực hiện tại của Vạn Đạo Thôn Phệ Thú chắc chắc không thể nào ứng phó Lâm Phong với Tiên ông lão giả. Nhưng cũng không có nghĩa là nó bất lực, không thể làm gì.
Nó hoàn toàn có thể lần nữa tiến hóa làm cho thực lực của mình tăng lên nhưng đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Nếu nó không đi tới hạt địa của tổ tiên, muốn tiến hóa phải cần nhiều thời gian và tài nguyên.
Sau khi đi đến hạt địa của tổ tiên không cần phải tiêu hao nhiều thời gian và tài nguyên, chẳng qua nơi này đối với Vạn Đạo Thôn Phệ Thú mà nói có ý nghĩa rất đặc biệt.
Cho nên nó không muốn tới nơi này, tình nguyện ở bên ngoài tiêu phí lượng lớn thời gian cùng tài nguyên cũng không muốn trở lại hạt địa của tổ tiên để tiến hóa.
Chỉ là nó bị Lâm Phong cùng Tiên ông lão giả bức đến không còn đường lui mới tới nơi này, hơn nữa nếu nó đã trở lại đây thì cũng chỉ có thể ở chỗ này tiến hành tiến hóa.
Cho nên trước nó phải khôi phục toàn bộ thương thế sau đó thì bắt đầu tiến hóa.
Mà những đạo pháp cùng đại đạo trước đó nó hấp thu cũng vừa vặn có thể dùng để tiến hóa sử dụng.
Chỉ là quá trình tiến hóa không hề thuận lợi, đối với Vạn Đạo Thôn Phệ Thú mà nói cũng là một quá trình vô cùng thống khổ.
Nhưng con đường tiến hóa chính là như vậy, nếu như không chịu đựng cực hạn thống khổ cũng không thể nào đạt được thực lực cực hạn.
- Chút thống khổ này đối với ta mà nói không có bất kỳ ảnh hưởng gì, ta chỉ có không ngừng tiến hóa mới có thể đứng trên đỉnh cao của thế giới này.
- Sẽ có một ngày, ta sẽ đứng ở đỉnh cao nhất thế giới này, trở thành vua của thế giới này.
Mặc dù toàn bộ quá trình tiến hóa thống khổ dị thường nhưng đối với Vạn Đạo Thôn Phệ Thú mà nói nó ngược lại vô cùng hưởng thụ.
Đối với sự thống khổ mà tiến hóa mang lại, Vạn Đạo Thôn Phệ Thú lại vô cùng hưởng thụ.
Thống khổ càng lớn ngược lại càng hưng phấn, mà tiến hóa không ngừng da cùng các bộ phận trên cơ thể nó cũng dần dần tróc ra.
Quá trình này chậm rãi mà thống khổ, người bình thường cũng khó có thể chịu đựng được.
Đợi đến khi những lớp da và bộ phận trên cơ thể nó tróc ra, máu thịt của Vạn Đạo Thôn Phệ Thú cũng lần nữa sinh sôi lớp da và bộ phận mới.