Nếu có, Lâm Phong có lẽ còn thử một chút, xem có thể thông qua tấn công nhược điểm bắt lấy Vạn Đạo Thôn Phệ Thú hay không.
Nếu thật sự không có, khả năng này thật khiến người ta tuyệt vọng. Đối với chuyện Tiên ông lão giả đi tới sau lưng và hai bên mình, Vạn Đạo Thôn Phệ Thú hoàn toàn không quan tâm, thậm chí nó biết rõ hai kẻ này đang suy nghĩ cái gì, nhưng nó có đủ tự tin về thực lực của mình.
- Ta nói cho các ngươi biết, cho dù vây quanh sau lưng ta cũng chẳng còn ý nghĩa gì, vừa rồi ngươi chỉ mới phá được phòng ngự của ta mà thôi.
- Với thực lực của hắn, căn bản cũng không thể phá phòng ngự của ta, hiện tại các ngươi chẳng qua chỉ đang lãng phí thời gian thôi. Có điều ta lại thấy rất thích, bởi vì làm thế có thể khiến ta nhìn thấy các ngươi từng chút từng chút trở nên tuyệt vọng.
Đối với Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, nó thật sự hận không thể trực tiếp xé nát hai kẻ này thành từng mảnh từng mảnh, có như thế nào mới có thể khiến chúng càng thêm đau đớn.
Đây mới là chỗ làm nó có cảm giác thành tựu hơn. Hiện nay, chuyện nó cần làm là dẫm nát toàn bộ niềm tin và hy vọng của hai kẻ này.
Nhưng điều đó không có nghĩa là lập tức giết chết, mà phải từ từ giết chết bọn hắn. Do vậy, nó hiện tại hoàn toàn không đề phòng Tiên ông lão giả đánh lén từ phía sau.
Bởi vì nó biết Tiên ông lão giả không làm gì được mình, mà tình huống hiện tại cũng đúng như thế, bởi vì chênh lệch giữa hai bên quả thật có chút lớn.
Cho nên lúc Tiên ông lão giả công kích sau lưng Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, thật sự một chút hiệu quả cũng không, nếu có chỉ là khiến nó ngã về phía trước hai bước mà thôi.
Trừ chuyện đó ra thì không còn ảnh hưởng nào khác, mà lúc Lâm Phong chớp thời cơ tấn công, cũng không đánh trúng cả người Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, chỉ khiến nó trông hơi chật vật, căn bản không đả thương được nó. Nhưng đây đã là công kích mạnh nhất Tiên ông lão giả có thể sử dụng.
- Xem ra con yêu thú này thật sự không hề có nhược điểm, ta vừa rồi phát hiện lân phiến của một chỗ trên người nó không có màu sắc sáng như những chỗ khác.
- Ta còn tưởng rằng đây là một nhược điểm, không nghĩ tới cũng cường hãn giống như chỗ khác.
Tiên ông lão giả vừa rồi cho rằng mình tìm được nhược điểm của Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, cho nên nội tâm cực kỳ vui vẻ.
Nhưng lúc hắn thật sự công kích đánh tới Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, hắn mới biết mình đã hoàn toàn sai. Đó căn bản không phải nhược điểm của Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, khả năng nó thật sự không có bất kỳ nhược điểm nào.
Lúc nhìn thấy Tiên Ông Lão Giả đi đến sau lưng mình, trong tình huống bình thường Vạn Đạo Thôn Phệ Thú sẽ rất cẩn thận, phải đề phòng Tiên Ông Lão Giả đánh lén mình mới đúng, hơn nữa thời điểm chiến đấu lúc trước quả thật hắn cũng làm như vậy, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không thèm để ý...
Bởi vì hắn biết, dù Tiên Ông Lão Giả đến sau lưng mình thì mình cũng không có biện pháp gì.
Dù sao hiện tại cường độ thân thể Vạn Đạo Thôn Phệ Thú quả thật rất khủng bố, mà tình huống này cũng quả thật giống như hắn nghĩ.
Dù Tiên Ông Lão Giả tới sau lưng nó cũng không thể phá vỡ phòng ngự của nó.
Thậm chí công kích nó cũng chỉ làm Vạn Đạo Thôn Phệ Thú tiến lên hai bước, hơn nữa cho dù Lâm Phong bắt được cơ hội này, đồng thời dùng toàn lực phá động một kích với Vạn Đạo Thôn Phệ Thú thì cũng không thể làm cho nó bị thương.
Kết quả này đối với Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả mà nói quả thật không thể chấp nhận.
Bởi vì lúc này, trên cơ bản Vạn Đạo Thôn Phệ Thú không hề có chút phòng bị gì bị Tiên Ông Lão Giả đánh trúng từ sau lưng nhưng vẫn không tạo thành thương tổn gì với nó.
Nếu tiếp tục tình huống này, muốn bắt Vạn Đạo Thôn Phệ Thú quả thật không thể...
Ngay luc Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả tuyệt vọng...
- Vừa rồi ta đã nói qua, dù cho hắn đi tới sau lưng ta cũng không có ý nghĩa gì,
chút khí lực này của hắn không làm ta bị thương được.
- Hiện tại hai người các ngươi biết mình gặp phải tình huống gì rồi chứ? Nếu hiện tại ngươi quỳ xuống cầu ta, nói không chừng ta sẽ bỏ qua cho các ngươi.
Lúc này Vạn Đạo Thôn Phệ Thú rất tự tin, cũng rất kiêu ngạo, trực tiếp không đánh trả cho dù Lâm Phong công kích nó.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy tình huống này cũng cắn răng điên cuồng công kích Vạn Đạo Thôn Phệ Thú, nhưng đáng tiếc vẫn không có chút hiệu quả nào.
Hơn nữa Vạn Đạo Thôn Phệ Thú trào phúng lợi hại, trong lòng Lâm Phong quả thật đã có chút tuyệt vọng dần lan tràn.
Sau khi cảm xúc của Lâm Phong bao phủ làm hắn thật sự thấy tuyệt vọng, có điều rất nhanh hắn làm mình thanh tỉnh lại.
Lúc này không nên tuyệt vọng, nếu như tuyệt vọng lúc này thì trận chiến vốn có thể thắng cũng không còn khả năng nữa.