Hàn Lãnh Tuyết không phải là một người lỗ mãng, hắn nói ra hết suy nghĩ của mình cho ba người nghe.
Sau khi Lâm Phong nghe Hàn Lãnh Tuyết nói xong thì im lặng, suy nghĩ xem mình có nên đồng ý với lời mời này của Hàn Lãnh Tuyết không.
Dù sao, nếu bọn họ thành lập một môn phái và thu nhận một số đệ tử, quả thật có rất nhiều việc sẽ thuận tiện hơn nhiều. Tiên Ông Lão Giả cũng đang suy nghĩ về việc này. Dù sao bản thân Tiên Ông Lão Giả cũng hiểu rõ sự chênh lệch giữa có môn phái và không có môn phái. Hơn nữa bọn họ tiến hành hợp tác với đệ nhất thiên hạ là Hàn Lãnh Tuyết này quả thật cũng là một cơ hội tốt.
Nhưng đồng thời sau khi thành lập môn phái, bọn họ cũng phải bỏ ra không ít công sức, hắn vẫn cần phải cân nhắc thêm.
Thần Long lại hoàn toàn không lo lắng đến chuyện này. Dù sao chỉ cần hai người Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả không có ý kiến gì,
- Ta cảm thấy chuyện này quả thật cũng có thể cân nhắc. Mặc dù chúng ta chưa chắc muốn thành lập một môn phái nhưng chúng ta có thể cân nhắc. Nếu quả thật không có nguy hiểm gì, thành lập môn phái cũng là chuyện tốt đối với chúng ta.
Tiên Ông Lão Giả ngẫm nghĩ, hắn cảm thấy chuyện này có thể thực hiện được. Nếu là người khác đưa ra lời mời này, có lẽ hắn sẽ không nghĩ như vậy, nhưng Hàn Lãnh Tuyết nói lại khác. Dù sao bản thân Hàn Lãnh Tuyết có uy tín vang xa, có Hàn Lãnh Tuyết ở đây, môn phái bọn họ muốn tuyển người sẽ rất đơn giản, có thể dễ dàng tuyển được rất nhiều cao thủ.
Trước giờ Lâm Phong chưa từng suy nghĩ về vấn đề có nên thành lập một môn phái hay không. Bởi vì bây giờ Lâm Phong có rất nhiều chuyện còn chưa giải quyết xong, căn bản không thể khai tông lập phái. Trừ khi Lâm Phong đã làm xong hết những chuyện mình muốn làm, có lẽ hắn sẽ cân nhắc đến chuyện này.
Nhưng hắn không ngờ được hôm nay Hàn Lãnh Tuyết lại nói ra chuyện này.
Dù sao theo Hàn Lãnh Tuyết thấy, nếu có ba người Lâm Phong Tiên Ông Lão Giả và Thần Long gia nhập, lại cộng thêm cả hắn nữa, một khi thành lập môn phái, môn phái đó sẽ lập tức trở thành một trong những môn phái có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Như vậy, bọn họ có thể thực hiện rất nhiều việc vô cùng dễ dàng. Chỉ có điều trước đây hắn không có cơ hội tốt như vậy, cho nên hắn chưa từng hiện thực hóa suy nghĩ này. Nhưng bây giờ đã có ba người Lâm Phong, hắn hoàn toàn có thể thực hiện được suy nghĩ này.
Tuy nhiên điều kiện trước hết chắc chắn là ba người Lâm Phong phải đồng ý mới được.
Nếu ba người Lâm Phong không đồng ý, chỉ có một mình Hàn Lãnh Tuyết, hắn chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Cho nên Hàn Lãnh Tuyết bắt đầu hỏi ý kiến của Lâm Phong.
Lúc này, Lâm Phong đang cân nhắc cẩn thận. Tiên Ông Lão Giả cân nhắc một lát, hắn cảm thấy chuyện này quả thật có thể thực hiện được. Bởi vậy, hắn bắt đầu khuyên Lâm Phong.
- Nếu tiền bối thật sự nghĩ chuyện này có thể thực hiện được, vậy ta cũng không có ý kiến gì nữa. Dù sao ta cũng cảm thấy mình cũng có nghĩa vụ phải truyền thừa lại những công pháp của ta. Bằng không nếu chỉ có một mình ta, ta quả thật có lỗi với các tổ sư đời trước.
Nếu Tiên Ông Lão Giả không có ý kiến gì, Lâm Phong ngẫm nghĩ cũng không thấy có vấn đề gì, hắn cũng dứt khoát đồng ý.
Dù Lâm Phong thấy thành lập môn phái quả thật cũng có lợi. Đầu tiên là mình có một chỗ dừng chân, không phải lang thang suốt ngày ở bên ngoài giống như tán tu. Mặc dù làm vậy quả thật rất tự do nhưng trên thực tế lại có cảm giác mình không thuộc về nơi nào cả.
Nếu chuyện này diễn ra lâu dài, quả thật sẽ không quá thoải mái. Còn nữa, Lâm Phong cũng muốn truyền thừa lại toàn bộ công pháp của mình.
Hàn Lãnh Tuyết thấy Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả đều đồng ý, hắn cao hứng khỏi phải nói. Tuy nhiên, hắn vẫn nhìn về phía Thần Long, muốn biết Thần Long có ý kiến gì.
Khi Thần Long thấy Hàn Lãnh Tuyết cứ nhìn mình, hắn cảm giác rất khó hiểu.
Tuy nhiên, sau đó Thần Long đã hiểu ra Hàn Lãnh Tuyết rốt cuộc có ý gì, hắn chắc hẳn đang chờ câu trả lời của mình.
- Ngươi không cần nhìn ta làm gì. Chỉ cần hai người bọn họ không có ý kiến gì, ta cũng sẽ không có ý kiến. Hơn nữa, đến lúc đó các ngươi tới quản mọi việc, ta sẽ mặc kệ. Ta chỉ muốn sống thoải mái mỗi ngày. Thật ra tới lúc nào cần đánh nhau, ta có thể ra tay.
Kể là Lâm Phong hay Tiên Ông Lão Giả ít nhiều đều có suy nghĩ của mình về chuyện thành lập môn phái này.
Nhưng Thần Long không có suy nghĩ nào khác. Dù sao hắn thật sự không cần thiết phải lo nghĩ nhiều. Chỉ cần hai người Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả không có ý kiến, hắn tất nhiên cũng không có ý kiến. Hơn nữa bản thân hắn còn cần phải đi theo Lâm Phong.
Sau khi Hàn Lãnh Tuyết thấy Thần Long không có ý kiến gì, hắn lại càng thêm cao hứng.