Tuy những người này nói không sợ Lâm Phong, nhưng trên thực tế thân thể của bọn họ lại vô cùng thành thật, lúc này tất cả đã bắt đầu lùi lại.
Dù sao bọn họ cũng hiểu rõ, Lâm Phong có thể có địa vị ngang hàng với Hàn Lãnh Tuyết, thực lực của hắn tuyệt đối không kém, nhưng đã tới lúc này, nếu bọn họ nhận sợ, như vậy sau này chắc chắn không có cách nào tiếp tục sinh tồn ở trong môn phái này được nữa.
Cho nên bọn họ chỉ có thể gắng gượng tiếp tục chống lại Lâm Phong. Nhưng rõ ràng Lâm Phong chắc chắn sẽ không cho bọn họ cơ hội này, cũng không muốn tiếp tục nhiều lời với bọn họ nữa.
...
Lâm Phong trực tiếp ra tay bắt lấy người đứng đầu đường khẩu kia qua, sau đó giết chết người đứng đầu này ở trước mặt những trưởng lão và hộ pháp kia.
Còn về những người phía dưới trong đường khẩu gây chuyện đường khẩu, Lâm Phong cũng không buông tha, sẽ giết chết tất cả bọn họ. Trong mấy hơi thở ngắn ngủi, Lâm Phong đã trực tiếp tiêu diệt hết tất cả cao tầng của đường khẩu đó.
...
Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết cuối cùng đã chạy tới. Hắn thật sự không ngờ được Lâm Phong li có thể trực tiếp phát sinh xung đột với những người này.
- Có chuyện gì vậy? Sao lại biến thành tình trạng thế này? Lâm Phong, ngươi tạm thời bớt giận đã. Ngươi cũng đừng vọng động. Bất kể là chuyện gì chắc chắn đều có thể giải quyết chuyện, chưa hẳn chưa tới mức phải ra tay đâu.
Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết còn không biết đầu đuôi chuyện này thế nào, chỉ thấy Lâm Phong bắt đầu giết người ở đây, vì vậy hắn lập tức xông lên.
Nếu hắn mặc cho Lâm Phong giết như vậy nữa, bọn họ chắc hẳn sẽ tổn thất rất nhiều cao thủ. Hàn Lãnh Tuyết tất nhiên không muốn nhìn thấy tình cảnh như vậy xảy ra. Cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn ngăn cản Lâm Phong trước.
Đến lúc này, Lâm Phong biết mình nói đạo lý với bọn họ chẳng có ý nghĩa gì. Dù sao Lâm Phong đã nói hết những lời nên nói.
Bọn họ thật ra cũng có thể hiểu được, chỉ có điều bọn họ không muốn làm như thế mà thôi. Nếu vậy, mình không cần thiết phải nhiều lời vô nghĩa với bọn họ nữa. Nếu còn nói nữa, cũng chỉ lãng phí thời gian của mình. Cho nên Lâm Phong dứt khoát ra tay, biết sạch cao tầng của đường khẩu gây sự này. Dù sao thực lực của bọn họ có mạnh, nhưng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Lâm Phong.
Mà về phần những trưởng lão và hộ pháp bảo vệ bọn họ, Lâm Phong cũng không tính bỏ qua. Cho dù vị trí của bọn họ tương đối quan trọng. Nhưng nếu bọn họ có ý tưởng này, giữ bọn họ lại cũng chỉ có hại mà không có lợi, ngược lại không bằng giết chết bọn họ.
Nhưng đúng lúc đó, Hàn Lãnh Tuyết chạy tới. bởi vì Hàn Lãnh Tuyết không biết đầu đuôi chuyện này thế nào, hắn chỉ thấy được Lâm Phong giết người ở đây, cho nên hắn vẫn phải lập tức ngăn cản Lâm Phong.
Nhưng sau khi Lâm Phong nói rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Hàn Lãnh Tuyết cũng ý thức được những điều Lâm Phong làm thật ra là không sai.
Nếu Lâm Phong không làm như vậy, sau này rất có thể sẽ xuất hiện tình huống tương tự, đến lúc đó cả môn phái của bọn họ sẽ gặp phiền toái.
- Ngươi xem thử những người ngươi thu nhận đi. Trước đây. ta đã nói rồi, nếu thu nhận tất cả bọn họ vào sẽ có nguy cơ rất cao, bây giờ quả nhiên ứng nghiệm rồi.
- Nếu ngày hôm nay không giải quyết tất cả bọn họ, sau này bọn họ rất có khả năng sẽ gây ra rắc rối lớn hơn nữa cho chúng ta. Ta tin tưởng ngươi chắc hẳn hiểu rõ đạo lý này.
Trước đây thoáng cái tiếp nhận nhiều môn phái như vậy, Lâm Phong thật ra đã đồng ý. Dù sao Lâm Phong biết rất rõ, bâu giờ thu nhận những người này, sau này chắc chắn phải gánh chịu những ân oán trên người bọn họ. Ngoài điều này ra, nhiều người này cũng rất dễ gây sự cho mình.
Nhưng không ngờ được lo lắng này của Lâm Phong vẫn thành sự thật. Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết cũng hơi xấu hổ. Dù sao Lâm Phong nói không sai.
Những người này đều do hắn chủ trương nhận vào, cũng là đường khẩu do hắn sắp xếp. Bây giờ bọn họ gây ra chuyện còn phải để Lâm Phong tới xử lý.
Lúc này, nếu Hàn Lãnh Tuyết xử lý không tốt, có lẽ giữa Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng sẽ xuất hiện mâu thuẫn, vậy thì phiền phức lớn...
Nhưng nếu muốn giải quyết chuyện này, cũng chỉ có hai khả năng, hoặc là Lâm Phong chủ động bỏ qua cho bọn họ, hoặc giết chết tất cả bọn họ.
Nhưng trước mắt có thể thấy khả năng thứ nhất không thể thực hiện được. Dù sao Lâm Phong chắc hẳn sẽ không thay đổi cách nghĩ của mình. Hàn Lãnh Tuyết lại không muốn làm cách thứ hai.
- Như vậy đi, Lâm Phong, ngươi cho ta chút thời gian, ta tới nghĩ cách xử lý chuyện này. Ta tin tưởng bọn họ đều hiểu lí lẽ. Nếu quả thật có thể nói chuyện tốt với bọn họ, ta tin tưởng bọn họ chắc hẳn sẽ hiểu rõ nên làm thế nào.
Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết vẫn mong có thể giải quyết chuyện này theo cách hoàn mỹ hơn, đó là khiến những trưởng lão này và các hộ pháp và các đường khẩu khác ý thức được Lâm Phong làm như vậy không có bất kỳ vấn đề gì, để bọn họ cũng ủng hộ với cách làm của Lâm Phong, như vậy, chuyện này sẽ dễ giải quyết hơn.