Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết chỉ có thể bị ép phải hạ quyết tâm, để Lâm Phong thoải mái đi làm.
Nếu không mọi chuyện sẽ giống như Lâm Phong nói, một khi cả môn phái không còn quy củ, môn phái này thật sự còng chẳng bằng giải tán rơi. Nói vậy, có lẽ nguy cơ còn có thể giảm bớt. Nhưng hắn làm sao có thể để nó giải tán được?
Hàn Lãnh Tuyết hiểu tất cả những đạo lý này, dù sao Hàn Lãnh Tuyết là người thông minh, hắn biết mình nên làm thế nào, cũng biết Lâm Phong làm vậy là đúng.
Bởi vì chỉ có làm như vậy mới có thể khiến cho quy định này đứng vững, nếu không quy củ này chẳng khác nào chỉ tồn tại trên danh nghĩa.
Sau này, nếu một khi có người vi phạm quy định này, sẽ không có cách nào xử lý bọn họ, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ không xem quy củ ra gì.
Môn phái này tất nhiên cũng sẽ vì vậy mà gặp phiền phức cực lớn. Đến lúc đó một khi môn phái trở thành đích ngắm cho mọi người, bất kể là Lâm Phong hay Hàn Lãnh Tuyết đều xong đời. Cho nên lần này Lâm Phong làm dứt khoát như thế cũng có đạo lý.
Hơn nữa, bọn họ thật sự cần phải làm như thế. Chẳng qua Hàn Lãnh Tuyết vẫn khó có thể vượt qua được rào cản trong lòng mình. Dù sao những người này đều đến vì thanh danh của hắn.
Nếu bọn họ quả thật chết ở trước mặt mình, Hàn Lãnh Tuyết cũng thấy không đành lòng, nhưng hắn không có cách nào.
Lâm Phong cũng hiểu rõ lúc này Hàn Lãnh Tuyết quả thật vô cùng khó xử, cho nên Lâm Phong bảo Hàn Lãnh Tuyết đứng nhìn là được rồi, cứ để hắn làm kẻ ác, thực hiện tất cả mọi chuyện này.
Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết chỉ có thể lựa chọn nghe theo lời Lâm Phong nói. Dù sao Lâm Phong làm như thế là đúng, không có bất kỳ vấn đề gì.
Mà về phần những người sắp bị trừng phạt nhìn thấy thái độ của Hàn Lãnh Tuyết, tất cả đều mặt xám như tro tàn.
- Tên Hàn Lãnh Tuyết khốn kiếp nhà ngươi, trước đây chúng ta qua là do ngươi hứa hẹn sẽ bảo vệ chúng ta chu toàn, hiện nay ngươi lại mặc kệ, để cho tên khốn kiếp này tới giết sạch chúng ta. Ngươi quả thật chính là một súc sinh, ngươi đúng là không bằng heo chó, cho dù chúng ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Mọi người không phải sợ, chúng ta cùng tiến lên.
- Cho dù tên Lâm Phong này có thực lực mạnh hơn nữa, ta không tin hắn còn có thể chống đỡ nổi nhiều người chúng ta như vậy.
Khi những trưởng lão và hộ pháp kia nhìn thấy Hàn Lãnh Tuyết quyết định mặc kệ bọn họ, mỗi người bọn họ đều bắt đầu thốt ra những lời độc ác với Hàn Lãnh Tuyết. Bọn họ nói đặc biệt khó nghe.
Sau khi Hàn Lãnh Tuyết nghe được những lời này thì nhíu mày, hắn thật sự không ngờ được những người này sẽ nói mình như vậy.
Dù sao hắn đã định bất chấp phá hủy quy định để bảo vệ bọn họ, nhưng cách làm của Lâm Phong không sai, thật sự nên làm như thế.
...
Lúc này, những người này buông lời thô tục với mình, thật sự làm cho Hàn Lãnh Tuyết vô cùng thất vọng. Thậm chí lúc này Hàn Lãnh Tuyết không nhịn được, muốn trực tiếp ra tay.
Nhưng cũng may hắn cuối cùng vẫn nhịn xuống. Bởi vì hắn biết rõ, nếu một khi mình ra tay, điều này sẽ gây ra ảnh hưởng rất tệ.
- Xem ra các ngươi vẫn không hiểu, ngày hôm nay giết chết các ngươi là đúng. Như vậy kiếp sau các ngươi chắc hẳn có thể hiểu rõ quy định chính là quy định.
...
- Nếu các ngươi không phục, có thể tới thử một lần, xem ta giết chết các ngươi hay bị các ngươi giết chết.
Sau khi Lâm Phong nghe được những lời này, trong lòng hắn càng không có gánh nặng nào.
Dù sao trong lòng Lâm Phong vừa rồi thật ra ít nhiều vẫn có chút gánh nặng, nhưng hiện nay đã hoàn toàn không có.
Vì vậy, Lâm Phong bình tĩnh bắt đầu ra tay với đám người này. Đám người này tất nhiên không thể khoanh tay chờ bị giết chết. Rất nhiều người bắt đầu ra tay với Lâm Phong.
Về phần những kẻ tương đối thông minh đã bắt đầu thử chạy trốn.
Sau khi bị Lâm Phong thuyết phục, Hàn Lãnh Tuyết cũng biết Lâm Phong làm như thế không có bất kỳ vấn đề gì, cho nên hắn chỉ có thể là lựa chọn đứng đây nhìn Lâm Phong xử lý những người này.
Những trưởng lão và hộ pháp sắp bị Lâm Phong xử lý nhìn thấy Hàn Lãnh Tuyết không có cách nào bảo vệ bọn họ, bọn họ đều lần lượt chửi bới Hàn Lãnh Tuyết.
Bởi vì theo bọn họ thấy, Hàn Lãnh Tuyết đáng lẽ phải bảo vệ bọn họ bình an, chắc chắn phải bảo vệ tính mạng của bọn họ, nhưng bọn họ thật sự đã làm sai.
Hàn Lãnh Tuyết cũng muốn bảo vệ bọn họ nhưng không có cách nào, cho nên cuối cùng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Phong đi xử lý bọn họ. Mà giờ phút này, bọn họ mắng Hàn Lãnh Tuyết như vậy khiến Hàn Lãnh Tuyết thật sự chấn động. Hắn không ngờ được đám người này có thể nói ra những lời này.
Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết thậm chí không nhịn được muốn ra tay, tuy nhiên cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống.