Cho nên Lâm Phong tăng thêm tinh lực cho mỗi con linh thú, càng dễ ảnh hưởng tới hoạt động của những con linh thú này hơn. Chúng hoạt động nhanh nhẹn hơn, không còn vụng về như trước nữa. Đây là hiệu quả sau khi Lâm Phong chỉ huy chúng.
Sau sự thay đổi này, những con linh thú này cũng có hiệu suất rất cao, thứ chúng mang về chủ yếu đều là các loại dược liệu.
Mặc dù có dược liệu có lẽ không quá quý hiếm nhưng tối thiểu không mang về những thứ linh tinh như trước nữa, vậy dã tốt lắm rồi.
Sau khi hai người Hàn Lãnh Tuyết và Thư Ngư nhìn thấy tình hình này, bọn họ cuối cùng cũng yên tâm, dù sao bây giờ bọn họ không cần phải chạy khắp nơi nữa.
Bọn họ chỉ cần chờ ở chỗ này, để cho những con linh thú này tìm dược liệu đưa qua cho bọn họ kiểm tra là được rồi.
- Tuy hiệu suất như vậy quả thật nhanh hơn nhiều, nhưng đáng tiếc là đến tận bây giờ chúng ta vẫn không tìm được dược liệu cuối cùng kia. Xem ra dược liệu cuối cùng kia thật sự rất khó tìm được. Nhưng ta tin tưởng với cách này làm, chúng ta nhất định có thể tìm được nó.
Dược liệu cuối cùng này quả thật vô cùng quý hiếm, bởi vì cho dù bây giờ có hơn một nghìn con linh thú đang điên cuồng tìm kiếm các loại dược liệu, chúng vẫn không tìm được dược liệu đám người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cần. Tuy nhiên bọn họ vẫn rất có lòng tin tìm được nó.
Thư Ngư và Hàn Lãnh Tuyết nhìn thấy Lâm Phong có thể một lần khống chế một nghìn con linh thú, bọn họ quả thật vô cùng chấn động.
Dù sao hơn một nghìn con linh thú này đều có trí lực rất thấp, không phải loại linh thú có trí lực cao, bọn họ cần phải thông qua cách thức hoặc công pháp đặc biệt mới có thể khiến chúng làm việc cho ngươi. Tuy nhiên Lâm Phong làm một Ngự Thú Sư, hắn có thể làm được điều này thật ra cũng là chuyện rất bình thường. Chỉ có điều đồng thời khống chế nhiều con linh thú như vậy, hơn nữa còn có thể làm cho mỗi con duy trì trí lực nhất định thì hơi khó. Sợ rằng ngoại trừ Lâm Phong ra, không có Ngự Thú Sư thứ hai có thể một lần khống chế nhiều được nhiều con linh thú như vậy.
Nhưng bất kể nói thế nào, hơn một nghìn con linh thú này cũng là một trợ lực lớn cho đám người Lâm Phong. Ba người Lâm Phong không cần chạy khắp nơi, bọn họ chỉ cần tìm tất cả linh thú ở gần đây và khống chế, sau đó ở chỗ này chờ những con linh thú kia tìm dược liệu mang về cho bọn họ là được rồi.
Chỉ có điều bởi vì ban đầu Lâm Phong tập trung quá ít tinh lực, cho nên những con linh thú này mang về đủ thứ linh tinh.
Nhưng sau đó, Lâm Phong tăng tinh lực trên thân mỗi con linh thú lên, những thứ chúng mang về cơ bản đều là dược liệu, chỉ tiếc không có loại dược liệu đám người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cần.
- Ngươi khống chế hơn một ngàn con linh thú thu thập dược liệu cho chúng ta đã gần ba ngày, thậm chí còn thu thập được một số dược liệu quý trọng nữa. Nhưng trong đó không có dược liệu chúng ta cần. Điều này thật sự thái quá, ngươi chắc chắn thật sự có dược liệu này sao?
Nếu trước đó ba người Lâm Phong đi tìm dược liệu không tìm được, chuyện này là chuyện rất bình thường.
Nhưng bây giờ có hơn một ngàn con linh thú tìm giúp bọn họ lại vẫn không tìm được dược liệu này, quả thật là kỳ quái. Cho nên Hàn Lãnh Tuyết đã lần thứ ba hỏi ra nghi ngờ của mình, hỏi Thư Ngư dược liệu này rốt cuộc có tồn tại hay không.
Lúc này, Thư Ngư cũng không biết nên trả lời hắn thế nào. Dù sao nó đã từng trả lời hai lần, không ngờ Hàn Lãnh Tuyết vẫn còn hỏi nữa.
Sau khi Lâm Phong nghe được Hàn Lãnh Tuyết hỏi như vậy, hắn lắc đầu, sau đó vội vàng ngăn cản Hàn Lãnh Tuyết hỏi tiếp.
Bởi vì Lâm Phong tin tưởng Thư Ngư tuyệt đối không nói dối, dược liệu này nhất định là tồn tại, chỉ có điều bọn họ vẫn chưa tìm được mà thôi.
Hơn nữa Lâm Phong tin tưởng có một ngàn con linh thú này tìm kiếm dược liệu giúp bọn họ, nhất định có thể tìm được nó.
Sau khi đám người Lâm Phong vừa nói chuyện không bao lâu, Thư Ngư đang đứng ở bên cạnh hai người bọn họ đột nhiên chạy tới bên cạnh một con linh thú trong đó, sau đó lấy một dược liệu từ trong miệng linh thú này ra.
- Quá tốt rồi, chúng ta cuối cùng đã tìm được nó. Chính là cái này, chính là cái này. Đây là dược liệu cuối cùng mà chúng ta cần, ta tuyệt đối không nhìn nhầm, chính là nó.
Lúc này, Thư Ngư có vẻ vô cùng hưng phấn, đưa dược liệu này trong tay nó tới cho hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết xem.
Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nghe được nó nói vậy thì lập tức lại đi tới bên cạnh, nhìn dược liệu bọn họ tìm kiếm lâu nay. Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết cuối cùng đã tin tưởng dược liệu này tồn tại.
Từ giây phút đáp ứng Thư Ngư sẽ giúp nó hoàn thành tiến hóa, Hàn Lãnh Tuyết tổng cộng đã hỏi hai lần về chuyện dược liệu này có tồn tại thật không. Bởi vì ban đầu, Hàn Lãnh Tuyết nghi ngờ Thư Ngư không nói thật với bọn họ, hoặc đây chẳng qua là một lời nói dối do Thư Ngư bịa ra, trên thực tế không tồn tại dược liệu cuối cùng này.