Nhưng hai người bọn họ lại không hề làm như vậy, không phải hai người bọn họ không muốn làm như vậy, mà Lâm Phong ngăn cản Hàn Lãnh Tuyết đi tới.
Bởi vì Lâm Phong biết tình hình này của Thư Ngư rất có thể chỉ là phản ứng tự nhiên mà thôi. Bởi vì lúc trước hắn luyện đan đã gặp phải tình trạng này một lần.
Lúc đó, Lâm Phong cho rằng sắp xảy ra chuyện nổ lò, nhưng trên thực tế chứng minh đó quả thật chỉ là một phản ứng bình thường. Tình hình của Thư Ngư bây giờ rất có thể cũng là bình thường thôi.
Nếu lúc này Hàn Lãnh Tuyết đi tới làm phiền Thư Ngư tiến hóa, Thư Ngư chắc chắn không có cách nào tiến hóa hoàn toàn, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.
Tuy nhiên Hàn Lãnh Tuyết đã sắp không thể kìm chế được nữa. Bởi vì Thư Ngư lúc này quả thật rất giống như đã xảy ra vấn đề.
Tuy nhiên Lâm Phong cẩn thận suy nghĩ, nếu như Thư Ngư quả thật xảy ra vấn đề gì, nó nhất định sẽ tự nghĩ cách rời khỏi quá trình tiến hóa này.
- Ta chỉ mong đúng như ngươi nghĩ, nếu không phải vậy, lần này hai người chúng ta có lẽ sẽ thua thiệt lớn đấy. Nếu Thư Ngư xảy ra vấn đề gì trong quá trình tiến hóa này, nó có thể sẽ mất mạng.
Mặc dù Hàn Lãnh Tuyết sắp không nhịn được, nhưng có Lâm Phong ở bên cạnh ngăn cản hắn, hắn sẽ không xông lên.
Cho tới lúc này Hàn Lãnh Tuyết chỉ có thể hy vọng mọi chuyện đúng như lời Lâm Phong nói, nếu không thì phiền toái lắm.
Lâm Phong cũng an ủi Hàn Lãnh Tuyết, bảo hắn cứ việc yên tâm. Bởi vì Lâm Phong thật ra đã từng nghi ngờ có phải mình nghĩ nhầm không, nhưng cuối cùng Lâm Phong vẫn cảm thấy Thư Ngư chắc chắn không có vấn đề gì.
Nếu nó có bất kỳ vấn đề gì, nó đã sớm nghĩ cách báo cho mình và Hàn Lãnh Tuyết biết.
Hoặc nó đã sớm rời khỏi trạng thái tiến hóa này. Cho nên nó sẽ không có vấn đề gì.
Trong lúc hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết vẫn đang lo lắng, Thư Ngư đột nhiên ngừng run rẩy, hơn nữa toàn thân bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.
Sau khi Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nhìn thấy tình hình này, bọn họ đều hiểu Lâm Phong nói quả thật không sai.
- Thế nào? Ta đã nói rồi, đó chính là một vài phản ứng tự nhiên của nó thôi. Ngươi xem, không phải bây giờ nó bắt đầu tiến hóa sao? Hiện nay, thân xác cũ của nó sắp bị bỏ lại, nó chắc hẳn sắp sinh ra thân thể mới rồi.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy tình hình này, hắn đã biết quá trình Thư Ngư tiến hóa tương đối thuận lợi. Bởi vì từ tình hình trước mắt có thể nhìn ra được Thư Ngư vẫn đang tiếp tục tiến hóa.
Hàn Lãnh Tuyết cuối cùng đã tin tưởng lời Lâm Phong nói, phản ứng của Thư Ngư vừa rồi đúng là phản ứng tự nhiên chứ không phải nó đã xảy ra vấn đề.
Điều này chỉ có thể chứng tỏ trên thân Thư Ngư có quá nhiều bí mật, cho nên mới làm cho hai người bọn họ không thể nhìn thấu.
Khi bất kỳ ai phán đoán bất kỳ chuyện gì đều sẽ dựa theo kinh nghiệm của mình trước đây để tiến hành phán đoán.
Mặc dù hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có thực lực rất mạnh, nhưng bọn họ tuyệt đối không thể thoát khỏi phương pháp xử sự này. Cho nên khi bọn họ nhìn thấy Thư Ngư điên cuồng run rẩy, bọn họ cũng tiến hành phán đoán dựa theo kinh nghiệm của mình.
Lấy kinh nghiệm của hai người bọn họ để tiến hành phán đoán, khi một linh thú xuất hiện tình huống này trong quá trình tiến hóa, có lẽ đã xảy ra vấn đề.
Cho nên lúc này bọn họ nhất định phải mau chóng cắt ngang quá trình tiến hóa của nó, không thể để cho nó tiếp tục quá trình này nữa, nếu cứ để cho nó tiếp tục, có lẽ sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Tuy nhiên Lâm Phong đã sớm ý thức được.
Mặc dù tình huống này nhìn có vẻ có vấn đề lớn, nhưng có lẻ chỉ là một phản ứng bình thường ở trong quá trình tiến hóa của Thư Ngư mà thôi. Cho nên hắn kịp thời ngăn cản Hàn Lãnh Tuyết, không để cho Hàn Lãnh Tuyết đi quấy rầy Thư Ngư.
Mặc dù Hàn Lãnh Tuyết thậm chí sắp không nhịn được muốn đi cắt ngang quá trình tiến hóa của Thư Ngư, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được.
Theo thời gian trôi qua, Thư Ngư cuối cùng không tiếp tục run rẩy nữa, đồng thời trên người nó bắt đầu dần dần xuất hiện những vết nứt.
Lâm Phong ất quen thuộc với tình hình này, hắn biết Thư Ngư quả nhiên tiến hóa không xuất hiện vấn đề gì, tình hình trước đó chỉ là một phản ứng tự nhiên mà thôi.
- May là ngươi không để cho ta đi đánh thức nó, nếu không bây giờ ta không chừng đã thật sự gây họa rồi. Chẳng qua ta thấy với tình hình này, nó chắc hẳn còn phải tiến hóa một thời gian nữa. Chờ đến khi thân thể mới này của nó sinh ra mới có thể kết thúc được.
Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết cũng biết mình thiếu chút nữa đã gây họa. Nếu không phải Lâm Phong ngăn cản hắn, hắn nhất định sẽ đi tới cắt ngang quá trình Thư Ngư tiến hóa.