- Bất kể tương lai nó có thành tựu thế nào, tối thiểu lúc này nó phải hoàn thành tiến hóa mới được. Cứ theo tình hình này, chắc hẳn nó còn tiến hóa thêm một thời gian nữa. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cứ chờ là được rồi.
Lúc này, Lâm Phong không thể không thừa nhận, Hàn Lãnh Tuyết nói có đạo lý nhất định. Tương lai, thực lực của Thư Ngư rất có thể còn mạnh hơn mình.
Nhưng đây chắc chắn là chuyện tốt đối với Lâm Phong, Lâm Phong cũng hy vọng tình hình này sẽ xảy ra. Dù sao hắn và Thư Ngư đã ký kết khế ước, cho dù Thư Ngư mạnh hơn Lâm Phong, nó cũng không thể làm gì có hại cho Lâm Phong, cho nên thực lực của Thư Ngư càng mạnh, Lâm Phong càng có lợi.
Hiện nay, Lâm Phong không quá sốt ruột nữa, bất kể bên Thư Ngư xuất hiện tình huống thế nào, chỉ cần Thư Ngư không chủ động rời khỏi quá trình tiến hóa này hoặc chủ động nhờ hai người bọn họ giúp đỡ, Lâm Phong tuyệt đối sẽ không ra tay.
Hắn chỉ cần yên tâm chờ Thư Ngư tự mình tiến hóa hoàn tất là được rồi.
Sau khi Hàn Lãnh Tuyết nghe xong cũng gật đầu, bây giờ hắn đã hoàn toàn yên tâm rồi, không cần sốt ruột nữa.
Về phần Thư Ngư rốt cuộc còn muốn tiến hóa bao lâu thì không ai biết được, nhưng dựa theo tình hình trước mắt để phán đoán, nó chắc hẳn còn phải tiến hóa một thời gian nữa.
Trong khoảng thời gian này, nhiệm vụ của hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết tất nhiên cũng rất quan trọng.
- Chúng ta đã ở đây lâu như vậy, ta đoán có lẽ sẽ có rất nhiều linh thú chú ý. Cho nên trong khoảng thời gian này, chúng ta phải cẩn thận hơn. Nếu chẳng may có con linh thú nào thực lực tương đối mạnh đến đây thì phiền lắm.
Lúc này, điều Lâm Phong càng lo lắng hơn không phải là Thư Ngư xảy ra vấn đề gì, mà là bất ngờ từ bên ngoài mang đến. Sau khi bọn họ ở đây lâu như, những con linh thú xung quanh dần dần quen với tình hình bên phía bọn họ, có lẽ chúng sẽ tiến dần tới đây. Đến lúc đó lại xem hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có thể bảo đảm an toàn cho Thư Ngư hay không.
Sau khi thân thể mới của Thư Ngư được sinh ra, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cuối cùng đã yên tâm. Trước đây, hai người bọn họ vẫn lo lắng Thư Ngư có thể sẽ xảy ra vấn đề gì.
Nhưng theo tình hình trước mắt có thể thấy, chắc sẽ không xuất hiện tình hình như vậy, Thư Ngư vẫn có thể tiếp tục tiến hóa.
Đồng thời căn cứ theo thời gian nó tiến hóa, có lẽ đẳng cấp của nó còn cao hơn thần thú. Nói cách khác, thực lực của nó có lẽ còn mạnh hơn thần thú.
Mặc dù đây chẳng qua là một suy đoán, nhưng trước mắt có thể thấy điều này thật sự có thể xảy ra. Nếu đúng là vậy, Lâm Phong thật sự kiếm lời rồi.
Dù sao có thể nhận được một con linh thú còn mạnh hơn thần thú đúng là một chuyện không dễ dàng gì. Về phần sau này Thư Ngư rốt cuộc có thành tựu lớn tới mức nào thì chẳng ai biết được. Nhưng chỉ cần nó có thể tiến hóa bình thường, phát triển bình thường, bất kể là Lâm Phong hay Hàn Lãnh Tuyết đều tin tưởng thành tựu của nó trong tương lai tuyệt đối không thể đo đếm.
Chỉ có điều bây giờ Lâm Phong rất muốn biết tìm hiểu những sắc thái thần bí trên người Thư Ngư.
Nhưng hắn không vội, dù sao sau này bọn họ vẫn có thời gian. Hắn tin tưởng sau này, hắn sẽ tìm được đáp án cho mấy vấn đề này.
Bây giờ, chuyện quan trọng Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cần phải làm là bảo đảm an toàn cho Thư Ngư, tuyệt đối không thể để cho bất kỳ linh thú nào khác làm phiền đến nó.
- Bây giờ, hai người chúng ta phải luôn luôn bảo đảm ở gần Thư Ngư, tuyệt đối không thể để cho linh thú khác có bất kỳ cơ hội nào tới làm phiền Thư Ngư. Ta đoán nó đã tiến vào giai đoạn tiến hóa quan trọng nhất, dựa theo tình hình bình thường, chỉ cần sau khi thân thể mới sinh ra, bước tiếp theo chính là phải làm cho linh hồn của nó thoát ra khỏi thân thể cũ và tiến hành kết hợp với thân thể mới. Nếu lúc này bị quấy rầy, nó có khả năng sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Tuy Thư Ngư xuất hiện rất nhiều tình huống vượt ra ngoài dự đoán của Lâm Phong, thậm chí hoàn toàn khác với những kinh nghiệm Lâm Phong có được lúc trước, nhưng Lâm Phong vẫn cho rằng một vài điều căn bản sẽ không thay đổi, cho nên hắn phán đoán lúc này Thư Ngư đã tiến vào giai đoạn tiến hóa vô cùng quan trọng, nếu lúc này nó quả thật bị quấy rầy, chẳng khác nào kiếm củi ba năm đôt một giờ, thậm chí có khả năng sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Cho nên nhiệm vụ của hắn và Hàn Lãnh Tuyết lúc này lại càng quan trọng hơn.
Sau khi Hàn Lãnh Tuyết nghe thấy Lâm Phong nói vậy cũng bảo Lâm Phong yên tâm. Tuy lúc trước hắn còn có khả năng lơ đãng để ý tới chuyện khác, nhưng trong tình huống này, hắn tuyệt đối sẽ không rời đi, sẽ luôn tập trung quan tâm tình hình xung quanh.