Chương 2377: Chạy tiếp
Chương 2377: Chạy tiếpChương 2377: Chạy tiếp
Tuy trong thời gian ngắn, bọn họ không thể tìm được đầu nguồn dao động ở đâu, nhưng chỉ cần bọn họ có thể tìm được chỗ đầu nguồn này, bọn họ lại có thể làm rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Bởi vì hai người bọn họ cũng rất tò mò muốn biết rốt cuộc đó là vật gì.
- Ngươi nói xem liệu có phải dao động đặc biệt này thật sự đến từ chỗ hư không không biết nào đó? Hơn nữa nó có khả năng cùng tộc với Thư Ngư không? Nếu đúng là vậy, tất cả những điều này đều có thể giải thích được.
Lâm Phong đưa ra suy đoán của mình. Bởi vì hắn cảm thấy, nếu bây giờ thực lực của hắn và Hàn Lãnh Tuyết đều cao hơn Thư Ngư, nhưng bọn họ vẫn không cảm ứng được, chỉ có Thư Ngư có thể cảm ứng được, như vậy chỉ có một khả năng, có lẽ chỉ có chủng tộc của Thư Ngư có thể cảm ứng được dao động này. Nếu thật sự là vậy, có lẽ nó cùng tộc với Thư Ngư.
Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết thật ra vẫn rất muốn tìm hiểu, nghiên cứu về chủng tộc của Thư Ngư.
Nhưng đáng tiếc, bản thân Thư Ngư còn không biết nhiều về điều này. Cho nên bọn họ tạm thời không có cách nào tiến hành tìm tòi nghiên cứu.
Nhưng nếu lần này thật sự phát hiện ra kẻ cùng tộc với Thư Ngư, có lẽ bọn họ có cơ hội vạch trần càng nhiều bí mật của Thư Ngư hơn.
Bởi vì trên người Thư Ngư quả thật có quá nhiều bí mật. Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết thật ra cũng muốn tìm hiểu nhưng đáng tiếc trước đây bọn họ không có cơ hội mà thôi. - Ta thấy rất có khả năng này. Nhưng dù thế nào, tất cả những suy nghĩ của hai chúng ta bây giờ chỉ là suy đoán mà thôi. Chờ sau khi chúng ta đến chỗ đó sẽ biết.
Sau khi Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết hàn huyên một lúc, Thư Ngư cuối cùng đã tỉnh táo lại. Trạng thái tinh thân của Thư Ngư lúc này đã trở nên tỉnh táo, những lực tinh thần bị tiêu hao lúc trước đều được bổ sung đầy đủ. Vì vậy Thư Ngư lại tiếp tục xuất phát.
Tuy nhiên, lần này Lâm Phong không dám để cho Thư Ngư lại điên cuồng chạy tới như trước nữa.
Sau khi chạy được một đoạn, hắn lại bắt Thư Ngư phải dừng lại để hồi phục lực tinh thần đã tiêu hao, đề phòng Thư Ngư sử dụng lực tinh thần quá mức gây ra nguy hiểm cho nó. Sau khi cẩn thận điều chỉnh trạng thái, tình hình của Thư Ngư cuối cùng đã đỡ hơn. Nếu không phải lúc trước Lâm Phong đúng lúc phát hiện ra trạng thái tinh thần của Thư Ngư vô cùng mệt mỏi, đồng thời ngăn cản nó.
Nếu cứ tiếp tục như thế, Thư Ngư chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn, thậm chí có khả năng sẽ ảnh hưởng đến căn bản của nó. Nếu nghiêm trọng, có lẽ sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến hồn phách của Thư Ngư.
Cho nên Lâm Phong vội vàng sử dụng đan dược cho Thư Ngư bồi bổ lại.
Sau khi được Lâm Phong điều dưỡng, Thư Ngư cuối cùng đã hồi phục lại và tiếp tục lên đường.
Nhưng Lâm Phong không dám để cho Thư Ngư điên cuồng sử dụng lực tinh thần như vậy nữa, nếu không sẽ thật sự xảy ra vấn đề lớn mất.
Lúc này, hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết bắt đầu suy đoán xem ngưồn gốc dao động đặc biệt kia rốt cuộc là thứ gì. Lâm Phong cảm thấy nó rất có thể là cùng tộc với Thư Ngư. Dù sao chỉ có Thư Ngư có thể cảm ứng được, hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết bất kể cảm ứng thế nào vẫn không thể cảm ứng được. Tình huống này quả thật quá kỳ lạ. Dáng lẽ ra không nên xuất hiện tình huống như vậy mới đúng. Dù sao thực lực của hai người bọn họ còn mạnh hơn Thư Ngư.
Nhưng biết làm sao được, chỉ có Thư Ngư có thể cảm ứng được dao động đặc biệt kia. Bởi vậy, có lẽ thứ phát ra dao động kia cũng cùng tộc với Thư Ngư. Ngoại trừ chủng tộc của Thư Ngư ra, tất cả chủng tộc khác đều không cảm ứng được. Vậy rốt cuộc tình hình cụ thể là thế nào, sợ rằng bọn họ phải chờ nhìn thấy đầu nguồn của dao động đặc biệt này mới có thể biết được.
- Bây giờ, chúng ta cách đầu nguồn của dao động này không xa nữa, tối đa chỉ có một hai ngày đi đường là có thể tới nơi. Bây giờ ta càng lúc càng nhạy cảm với dao động đặc biệt này hơn, thậm chí ta không cân cố gắng cảm ứng cũng nhận ra được dao động này.
Sau khi lại tiến lên trước một đoạn, Thư Ngư đã báo cho Hàn Lãnh Tuyết và Lâm Phong biết một tin tức tốt. Nếu dựa theo lời Thư Ngư nói, bây giờ bọn họ đã rất gần chỗ đầu nguồn của dao động đặc biệt kia. Dưới tình huống này, mức tiêu sao lực tỉnh thần của Thư Ngư cũng giảm đi rất nhiều.
Bởi vì Thư Ngư không cần cẩn thận cảm ứng mới có thể phát hiện ra dao động này nữa.
Khi hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nghe được Thư Ngư nói như vậy, bọn họ đều vô cùng cao hứng. Cho nên bọn họ tiếp tục chạy về phía trước.
Sau khi bọn họ lại đi thêm nửa ngày, sắc mặt hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đều thay đổi.