Chương 2383: Ngo ngoe rục rịch
Chương 2383: Ngo ngoe rục rịchChương 2383: Ngo ngoe rục rịch
- Hẳn là đã rục rịch rồi, đoán chừng bất cứ lúc nào cũng có thể lao ra, chúng †a phải cẩn thận.
Ba người Lâm Phong Hàn Lãnh Tuyết và Thư Ngư canh giữ ở lối ra vào.
Khe nứt này cuối cùng cũng đã mở rộng đủ để Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết tự do ra vào. Nhìn thấy tình huống này, Lâm Phong nâng cao tinh thần cảnh giác.
Bởi vì giờ phút này, nhân vật xuất hiện tuyệt đối không dễ đối phó, đến lúc đó bọn họ nhất định phải gặp cảnh sinh tử tương tàn mới có thể có thể giết chết người này.
Về phần lúc nào người này sẽ chui ra ngoài thì khó mà nói. Nhưng mặc kệ lúc nào hăn ra ngoài, trước mắt theo Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết bọn họ phải nghĩ cách ngăn cản hắn.
Lúc này ngay cả Thư Ngư cũng đã điều chỉnh trạng thái của mình đến đỉnh cao, đồng thời đứng ở bên cạnh Lâm Phong, bởi vì Lâm Phong đã sớm nói với hắn nếu quả thật xuất hiện địch thì sẽ rất khó đối phó.
- Chuyện gì vậy? Vừa rồi ta cũng cảm giác được tên kia ở phía đối diện đang rục rịch, sao hiện tại lại không có động tĩnh gì chứ?
Vừa rồi, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đồng thời cảm ứng được đối diện có một tên muốn đi qua bên này.
Nhưng thoáng chốc lại không có bất kỳ động tĩnh gì, đợi một lúc lâu sau vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì. Cho nên lúc này trong lòng Hàn Lãnh Tuyết bắt đầu lo lắng, chẳng lẽ thực lực của người này mạnh đến mức này? Hắn vẫn chưa ra ngoài sao?
Nếu không có cách nào lấp khe hở lại, vậy thì Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể canh giữ ở lối ra.
Nhìn xem đối diện có nhân vật gì xuất hiện, nếu thực lực không mạnh lắm thì Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có thể dễ dàng giết chết người này, đây là tình huống tốt nhất.
Nếu là nhân vật có thực lực rất mạnh, thậm chí ngay cả Hàn Lãnh Tuyết và Lâm Phong cũng không đối phó được thì xui xẻo rồi. Nhưng bất kể như thế nào, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng không thể mặc kệ chuyện này.
Cho nên ba người trực tiếp canh giữ ở lối ra, xem bên trong sẽ có gì chui ra.
Mà đám người Lâm Phong canh giữ hơn một ngày, nhân vật bên trong vốn dĩ đã rục rịch muốn ra nhưng động tĩnh giằng co một lúc lại đột nhiên biến mất, cũng không còn bất kỳ động tĩnh gì nữa.
Đợi một lúc sau, ngay cả Hàn Lãnh Tuyết cũng bắt đầu lo lắng, chẳng lẽ thực lực người này mạnh như vậy sao? Đến bây giờ còn chưa ra ngoài?
Nếu là như vậy, vậy nói rõ thực lực của người này thật sự rất khủng bố.
- Theo ta thấy thì, nếu thực lực của tên này mạnh như vậy, hai chúng ta đã sớm cảm nhận được rồi. Nhưng từ lúc bắt đầu đến bây giờ hai chúng ta đều không có loại cảm giác này, cho nên không phải như vậy đâu, nói không chừng là hắn sợ chúng ta.
Lâm Phong nghe thấy suy đoán của Hàn Lãnh Tuyết thì trực tiếp phủ nhận, bởi vì tới bây giờ trong lòng hắn vẫn vô cùng lạc quan.
Hắn không cảm nhận được loại thực lực khiến hắn vô cùng sợ hãi, nếu thật sự có địch nhân như vậy, chỉ sợ Lâm Phong bên này đã sớm cảm ứng được.
Dù sao sự sợ hãi bắt nguồn từ sâu trong linh hồn đều không thể che giấu được, nhưng đến bây giờ Lâm Phong cũng không cảm nhận được.
Điều này chứng tỏ thực lực của tên kia đối diện cũng không mạnh như vậy, thậm chí nếu phán xét lạc quan một chút.
Nói không chừng tên kia thực lực cũng không phải rất mạnh, ngược lại là vì sợ hãi Lâm Phong Hàn Lãnh Tuyết và Thư Ngư mà không dám xuất hiện.
Đương nhiên mặc dù loại tình huống này có khả năng tồn tại.
Nếu không thì không có cách nào giải thích, vì sao Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết không cảm nhận được thực lực khủng bố, tên kia ở phía đối diện chậm chạp không xuất hiện.
- Nếu thật sự là như vậy thì chứng †ỏ thực lực người này cũng không mạnh lắm, nếu hắn thật sự dám ra ngoài, hai chúng ta có thể dễ dàng giết chết hắn.
Nghe thấy suy đoán này của Lâm Phong, Hàn Lãnh Tuyết cũng không thể không nói, suy đoán của Lâm Phong vô cùng hoàn mỹ, nếu thật sự xuất hiện loại tình huống này thì không cần lo lắng. Đương nhiên tình huống như thế nào, hiện tại cũng khó mà nói, chỉ có thể chờ đợi tên đối diện xuất hiện mới có thể biết được.
Nhưng hiện tại Hàn Lãnh Tuyết không còn lo lắng như vậy nữa, cả người vô cùng thả lỏng.
Nếu như lúc này để cho Hàn Lãnh Tuyết bắt đầu chiến đấu, nói không chừng hắn có thể phát huy ra càng nhiều thực lực.
Đã gần hai ngày kể từ khi lối ra của vết nứt bị chặn, không có sinh vật nào đi ra cả. Lúc này Hàn Lãnh Tuyết thậm chí còn đoán được thứ bên trong đáng sợ đến mức nào, dù sao nó đã lớn như vậy chẳng lẽ hắn vẫn không thể sống sót sao?
Nếu đúng như vậy thì quán lẩu này quá đáng sợ, có lẽ một mình hắn có thể hủy diệt toàn bộ vương quốc.
Đương nhiên, đây là suy đoán tệ nhất, Lâm Phong không cho rằng suy đoán của Hàn Lãnh Tuyết là thật. Bởi vì nếu thực sự như vậy thì quá đáng sợ rồi.