Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 1429 - Chương 2436: Rời Khỏi Động Phủ

Chương 2436: Rời khỏi động phủ Chương 2436: Rời khỏi động phủChương 2436: Rời khỏi động phủ

Nhưng dù sao nhiệm vụ lần này của bọn họ cũng không phải như vậy, cho nên Hàn Lãnh Tuyết cảm thấy dĩ hòa vi quý, cứ giả vờ như không nhìn thấy.

Hơn nữa, chuyện như này xảy ra vô số lần, nên dù muốn ngăn cản cũng không được. Lâm Phong đành phải rời đi với Hàn Lãnh Tuyết, nhưng Lâm Phong không hoàn toàn bỏ qua, thay vào đó, hắn bí mật giúp đỡ cứu mạng người kia.

Hàn Lãnh Tuyết cũng không ngăn cản Lâm Phong, dù sao hắn cũng không để lộ thân phận, hắn chỉ là nhắc nhở Lâm Phong một lần mà thôi.

- Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, từ nay về sau ta sẽ cố gắng chú ý. Nhà đấu giá hẳn là ở trước mặt rồi. - Dựa theo lời của người tiếp đón khách, ở đây thỉnh thoảng vẫn có một vài thứ hiếm có xuất hiện, chúng ta đi vào xem xem có cần thứ gì không.

Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nhanh chóng đến nhà đấu giá địa phương.

Bọn họ cho rằng nơi này không quá lớn, nhưng vừa bước vào phòng đấu giá, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết lại phát hiện ra bản thân sai rồi.

Phòng đấu giá rất lớn, xem ra hệ thống công pháp của Thiên Hoàng giới cũng không khác gì với thế giới bên ngoài.

Sau khi đi vào bọn hắn nhanh chóng tìm được một vị trí khá khuất, ngồi ở đây sẽ không bị quá nhiều người chú ý.

Trên bàn còn có một chiếc gương đặc biệt, có thể dùng chiếc gương này để kiểm tra thông tin của những vật phẩm đang được bán đấu giá cũng như những vật phẩm sẽ được bán đấu giá tiếp theo.

Hơn nữa có thể dùng thứ này để đấu giá, nhưng Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết vừa nhìn qua lại phát hiện ra hầu hết những mặt hàng hiện đang được bán đấu giá đều là những mặt hàng tương đối phổ biến, không có gì có thể lọt vào mắt xanh của họ.

- Hình như chúng ta đi nhầm chỗ rồi, trong phòng đấu giá không có đồ gì tốt, đều là hàng hóa bình thường, không có tác dụng gì với chúng ta cả.

- Theo ta, chúng ta nên rời khỏi đây trước. Tốt nhất là đợi vài ngày nữa đến hội chợ thương mại.

Lâm Phong cảm thấy bọn họ cũng không cần gì nữa, nên không muốn lãng phí thêm thời gian ở đây nữa. Mặc dù trong phòng đấu giá có rất nhiều thứ để bán, nhưng nếu vô dụng thì ở lại đây cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Vì vậy Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đứng lên muốn rời đi, nhưng lúc này, một người tiếp đón khách lại chủ động ngăn cản Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết.

Sau khi ra ngoài, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng không đi loanh quanh vì ở đây có rất nhiều cửa hàng.

Nhưng phần lớn đều bán những thứ mà Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết không dùng được, hai người đã đi qua rất nhiều cửa tiệm.

Hắn đa nắm được sơ bộ những thứ được bán ở đây nên không trực tiếp vào mà đi thẳng đến nơi đấu giá.

Dù sao, Lâm Phong thấy phòng đấu giá sẽ có một ít đồ tốt. Nếu muốn bán với giá cao, nhất định sẽ đến phòng đấu giá, tuy nhiên đến đây sẽ phải tính một khoản hoa hồng nhất định.

Nhưng xét cho cùng thì càng có nhiều người cạnh tranh thì giá cả có thể sẽ tăng lên, quan trọng nhất là bất kỳ cửa hàng nào cũng phải bảo mật thông tin khách hàng.

Đó là đạo đức kinh doanh cơ bản nhất nên những người này không phải lo lắng danh tính của họ bị lộ. Chỉ là Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đi tới phòng đấu giá, bọn họ nhìn thấy một vài vật đang được bán đấu giá.

Cộng thêm những thứ sắp được đấu giá, dường như không có thứ gì bọn hắn cần cả. Cho nên bọn hắn quyết định rời khỏi phòng đấu giá và đi nơi khác, nhưng không ngờ lúc này một người tiếp khách của phòng đấu giá ngăn bọn hắn lại.

- Hai vị đại nhân, xin mời ở lại. Ta là người của phòng đấu giá này, đã để ý hai đại nhân một thời gian rồi.

Vừa rồi hắn nhìn thấy hai người này có vẻ không hài lòng lắm, chắc hẳn là khinh thường những thứ ở nơi này rồi?

- Hai vị có muốn xem thứ gì đó thú vị hơn không.

Người kia ngăn hai người lại, Lâm Phong có chút cảnh giác, cho rằng mình đã làm điều gì cấm ky.

Nhưng hăn không ngờ người này lại chủ động bán đồ cho bọn họ, điều này khiến Lâm Phong rất tò mò.

Suy cho cùng, với tư cách là một nhà đấu giá chứ không phải một cửa hàng, tại sao lại chủ động bán đồ cho khách hàng? Tuy nhiên, nếu người này đã lên tiếng thì Lâm Phong cũng không cần phải tranh cãi nhau làm gì cho nên bất đắc dĩ gật đầu.

Xem xem người này sẽ dẫn bọn hắn đi xem cái gì, dù sao với thực lực của mình, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng không cần lo lắng bị phòng đấu giá này lừa gạt.

Người đó nhìn thấy Lâm Phong gật đầu thì ra hiệu cho Lâm Phong cùng Hàn Lãnh Tuyết đi theo, sau đó đi đến một căn phòng nhỏ.

- Vì hai vị muốn nhìn thấy vật thú vị hơn nên hai vị phải chứng minh năng lực tài phú của mình.

- Dù sao nếu hai vị muốn có được thứ gì đó hữu dụng, thì sẽ tốn rất nhiều tiền.

Sau khi đến căn phòng nhỏ này, người đó dâng trà cho Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết.
Bình Luận (0)
Comment