Chương 2439: Thứ đó không tồi
Chương 2439: Thứ đó không tồiChương 2439: Thứ đó không tồi
Chẳng qua đối với Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết mà nói, uống nước trà này không có tác dụng gì nhưng có thể hưởng thụ, xem ra cấp bậc của bọn họ ở hội đấu giá nội bộ này cũng cao.
Thế nhưng Lâm Phong lại kinh ngạc với bố trí xung quanh hơn là nước trà miễn phí ở loại cấp bậc này.
Bởi vi xung quanh bọn họ có không ít phòng khác, đối với tình huống trong phòng ngay cả cấp bậc thần thức như Lâm Phong cũng không có cách nào thấy rõ toàn bộ, chỉ có thể nhìn mơ hồ một chút thì thật không đúng.
Góc này Lâm Phong chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một vài tình huống, ngược lại có vẻ thái quá hơn.
Dù sao người ta đặc biệt mời người chế tác, mục đích chính là vì sợ những người khác mò ra được thân phận thật sự của khách nhân ở trong.
- Hôm nay có thể có nhiều đại nhân tới nơi này như vậy là vinh hạnh của phòng đấu giá của chúng ta, hơn nữa đây là hội đấu giá lớn nhất gần năm mươi năm nay.
- Hội bán đấu giá hôm nay có tổng cộng hai mươi món, ta tin hai mươi món đồ này hẳn là thứ các vị đã mong chờ lâu. Như vậy tiếp theo ta không nói nhiều nữa, mời mọi người xem món thứ nhất, đó là gốc Vân Chi Tiên Thảo ba vạn năm.
Qua một lúc lâu, người chủ trì hội bán đấu giá lần này cũng là lão bản của nơi này trực tiếp đi ra, bắt đầu tiến hành bán đấu giá.
Món đồ thứ nhất cũng làm Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có chút kinh ngạc, tuy nói thứ Vân Chi này không hiếm thấy, nhưng Vân Chi ba vạn năm thì hoàn toàn không giống, cho nên nói nó là tiên cây quả thật có chút cất nhắc, cũng có thể nói là có chút khuếch đại.
Nhưng thứ này quả thật rất quý trọng, dù là Lâm Phong cũng không có, không thể không nói, đây quả thật là thứ tốt.
Thậm chí Lâm Phong cũng có ý muốn trực tiếp lấy được nó, dù sao có một thứ tốt như vậy để luyện đan thì hiệu quả khẳng định rất tốt.
Có điều sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Phong không lấy, bởi Lâm Phong muốn xem phía sau còn có thứ gì.
Thật ra không phải Lâm Phong tiếc tiền mà là Lâm Phong muốn giảm bớt số lần mình ra tay.
- Vân Chi ba vạn năm quả là thứ tốt, dù sao ba vạn năm cũng không gặp nhiều. Theo đạo lý hẳn là ngươi có hứng thú với thứ này mới đúng, sao ngươi không trả giá?
Nhìn thấy Lâm Phong không ra giá, Hàn Lãnh Tuyết có chút không rõ, vì thế hỏi ra.
Sau đó Lâm Phong giải thích với Hàn Lãnh Tuyết một chút, Hàn Lãnh Tuyết cũng hiểu được Lâm Phong có ý gì, vì thế hắn cũng không hỏi thêm nữa.
Hai người bắt đầu xem mấy thứ bán đấu giá phía dưới, không thể không nói mấy thứ bán đấu giá hôm nay đều là thứ tốt.
Bắt đầu từ khi bước vào trong hội trường đấu giá, Lâm Phong đã biết phòng đấu giá này đúng là không hề đơn giản.
Bởi vì ngay cả Lâm Phong cũng không thể nhìn rõ toàn bộ những căn phòng xung quanh bọn họ, hắn cũng chỉ có thể nhìn sơ qua người phía sau trông như thế nào.
Ban đầu Lâm Phong muốn dùng sức mạnh sứ giả của mình để có thể dễ dàng nhìn thấu những ai đang được che giấu sau trận pháp, nhưng hắn không ngờ chỉ có thể nhìn sơ qua thôi, điều này thật sự quá vô lý.
Dù sao thì những trận pháp che giấu hơi thở này đều là do phòng đấu giá dùng một số tiền lớn để mời cao nhân về làm ra. Cao thủ bình thường muốn nhìn rõ phía sau rốt cuộc là thứ gì thì đúng là chuyện xa vời, chứ đừng nói đến việc nhìn sơ qua.
Nhưng lúc đó Lâm Phong cũng chẳng để ý nhiều đến điều này, bởi vì không lâu sau, lão bản của phòng đấu giá đã tự mình mang vật phẩm đấu giá đến, bắt đầu giới thiệu, khiến một ít người tại nơi này kinh ngạc.
Nó là một cây Vân Chi ba vạn năm, mặc dù những thứ như cây Vân Chi cũng được coi là một loại dược liệu quý hiếm, nhưng cũng phải là báu vật gì.
Nhưng cây Vân Chi ba vạn năm này lại khác hoàn toàn, dù sao thì qua một khoảng thời gian dài như thế, có thể tất cả dược tính của cây Vân Chi đều đã bị thay đổi, cho nên nó cũng được xem là một bảo bối, thế mà Lâm Phong lại không ra tay.
- Mặc dù cây Vân Chi này đúng là rất tốt, nhưng ta vẫn muốn xem thử đằng sau còn thứ gì giá trị hơn nữa không. Tốt hơn hết lần này chúng ta nên hạn chế ra tay, nếu không ta sợ sẽ gây thêm phiền phức.
Nếu Lâm Phong muốn, hắn thậm chí có thể mua hết tất cả các món đồ trong lần đấu giá này, dù sao thì trên người Lâm Phong cũng không thiếu đan dược. Dù không đủ, Lâm Phong cũng có thể luyện thêm bất cứ lúc nào, giống như một chiếc máy in tiền tự động vậy.
Thế nhưng Lâm Phong không muốn, nếu hắn làm vậy thì thật quá đáng, đến lúc đó chắc chắn sẽ gây ra những rắc rối không đáng có. Cho nên để tránh khỏi những rắc rối như vậy, nếu không cần thiết phải ra tay thì Lâm Phong sẽ không ra tay, trừ phi đụng phải món đồ nhất định phải có được, nếu không Lâm Phong sẽ xem xét tình hình cụ thể.