Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 1463 - Chương 2470: Bảo Vật Viễn Cổ

Chương 2470: Bảo vật viễn cổ Chương 2470: Bảo vật viễn cổChương 2470: Bảo vật viễn cổ

Nhưng có thể xác định một việc, những món này tuy rằng rất khó tìm, thậm chí là có thể không tìm thấy, nhưng ít nhất là chúng vẫn tồn tại, chỉ có điều nếu thật sự muốn tìm thì còn khó hơn lên trời.

- Tạm thời không nói đến có thể tìm thấy hay không, ngươi trước tiên nói cho chúng ta biết có thể tìm thấy ở đâu, những món này đối với bọn ta mà nói thật sự khá quan trọng.

Lâm Phong và Hàn Lãnh tuyết cũng biết nếu muốn tìm được những thứ này chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng.

Nhưng mà nếu cứ bỏ cuộc ở đây thì không phải là tính cách của hai người, cho nên ít nhất phải thử một lần mới biết được. Nếu thật sự không tìm được, vậy thì cũng hết cách, đành phải chấp nhận, nhưng nói không chừng có thể may mắn †ìm thấy.

Mà lão bản dược quán sau khi nghe Lâm Phong nói liền biết lai lịch hai người này còn đáng sợ hơn ông tưởng tượng.

Hắn liền nói tất cả thông tin mà mình biết cho Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, hai người cũng rất vui mừng khi biết được những thông tin này.

Trong những đó có một vài thứ là do Lâm Phong cố tình thêm vào. Bởi vì nếu hắn thật sự nói ra đúng hết tất cả tên thì khó tránh khỏi có một số người sẽ nhìn ra vấn đề. Để tránh việc này phát sinh, Lâm Phong mới tùy tiện nói vài cái tên trộn lẫn vào trong, như vậy thì người khác sẽ không thể nào nhận ra được.

Mà sau khi lão bản dược quán nói sự thật cho Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, hai người vẫn có một chút thất vọng. Bởi vì những này từ trước tới nay không thể tìm được. Chứ đừng nói đến hiện tại chúng đang nằm trong tay những thế lực rất lớn. Muốn lấy những thứ này từ tay họ, chỉ sợ là không phải chuyện dễ dàng gì.

Nhưng ít nhất cũng có tin tốt chính là có thể xác định những được ghi trên đan phương của đan dược thần phẩm đều tồn tại.

Chỉ có là chúng hơi khó tìm mà thôi, cho nên hiện tại Lâm Phong muốn biết có thể tìm những thứ này ở đâu.

Mà lão bản dược quán nghe được Lâm Phong hỏi liền cười một tiếng. Nếu hắn thật sự biết thì đã sớm đi tìm rồi. Chỉ cần tìm được bất kỳ thứ gì trong số đó cũng có thể giúp bản thân phát tài. - Hai vị thật sự đánh giá cao ta rồi, nếu ta thật sự biết thì hiện tại cũng không còn ở đây mở dược quán làm gì.

Nhưng điều này không có nghĩa là không có khả năng tìm được. Ở chỗ này có thể không tìm thấy

- Nhưng nếu hai vị vào thành Thiên Hoang, nói không chừng sẽ có cơ hội tìm được thứ mà hai vị muốn.

Tuy rằng lão bản cũng không biết có thể tìm thấy những đó ở đâu, nhưng hắn vẫn chỉ cho Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết một con đường.

Đó là đến thành Thiên Hoang, thành phố lớn nhất của Thiên Hoang Cảnh, đến đó có thể tìm được thứ mà hai người họ cần.

Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nghe lão bản nói cũng hiểu được ý hẳn, bởi vì Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết cũng đang định đến thành Thiên Hoang.

Hiện tại xem ra hai người họ nhất định phải đến thành Thiên Hoang, hơn nữa còn phải đi càng sớm càng tốt. Sau cùng Lâm Phong cũng đưa thêm cho lão bản một viên đan dược hạ phẩm.

Nếu thật sự muốn đưa đan dược thượng phẩm cho lão bản, Lâm Phong vẫn có thể đưa, nhưng làm vậy thì quá khoa trương.

Vì vậy, Lâm Phong quyết định không đưa cho lão bản đan dược thượng phẩm, mà là đan dược hạ phẩm, như vậy cũng rất hợp lý.

- Đa tạ hai vị, hai vị đại nhân lên đường nhất định phải cẩn thận. Thành của chúng ta cách thành Thiên Hoang khá xa, trên đường không có khả năng không có nguy hiểm, cho nên nhất định phải cẩn thận. Lão bản dược quán vô cùng kích động khi nhận được đan dược mà Lâm Phong đưa, sau đó nhanh chóng cất đi. Lần này thậm chí hắn ta không thèm kiểm tra.

Dù sao hắn chỉ trả lời Lâm Phong một vài vấn đề, Lâm Phong đã cho hắn đan dược, cho dù đan dược này có là đan dược bình thường đi chăng nữa thì hắn cũng chắc chắn không lỗ.

Dù sao Lâm Phong cũng đã tiêu đến sáu viên đan dược thượng phẩm ở đây. Đây là giá trên trời, là điều mà trước đây lão bản dược quán không dám nghĩ tới.

Nghe thấy cái tên thành Thiên Hoang, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết đều tự hiểu bọn họ lên kế hoạch không sai chút nào.

Với tình hình hiện tại, họ có thể tìm được những thứ bình thường ở các toà thành xung quanh, nhưng những thứ thật sự cần thiết lại không thể. Vì thế họ nhất định phải đến thành Thiên Hoang.

Hơn nữa, bọn họ cần phải đến đó càng sớm càng tốt. Lão bản dược quán đã bắt đầu nghi ngờ thân phận thật sự của hai người này còn đáng sợ hơn hắn nghĩ rất nhiều.

Sau khi nghe những lời nhắc nhở thiện ý, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết nhanh chóng rời khỏi dược quán rồi bắt đầu chuẩn bị lên đường.

Nhưng trước khi ra khỏi thành, bọn họ phải ghé phòng đấu giá để xem có thể tìm được thứ gì giúp ích khi đi hay không.

Sau khi đến đó, đúng là họ tìm được những thứ mình có thể sử dụng, nên Lâm Phong đã mua lại mấy món đấy.
Bình Luận (0)
Comment