Đây là chuyện không thể tránh được, chỉ là Lâm Phong không ngờ chúng sẽ phát hiện nhanh như vậy.
Rất nhiều thi thể Cự Ma còn giấu trong rừng rậm, trong bụi cỏ. Chờ sau khi nhóm Cự Ma tập kết, phát hiện tình hình không đúng, có người mất tích, chúng tùy tiện ra ngoài tìm kiếm, là có thể tìm được những thi thể này.
Nói cách khác, nếu ngày mai bọn họ còn định ra tay ở chỗ này, sợ rằng tình hình sẽ rất phiền phức. Tuy vậy, Hạ Sơ Tuyết vẫn nở nụ cười chuẩn.
Trải qua một ngày chiến đấu như vậy, hai con linh thú của nàng đều đã tăng tới Bạch Ngân nhất giai, thậm chí sờ tới ngưỡng cửa Bạch Ngân nhị giai. Quả nhiên thực chiến vẫn giúp linh thú nâng cao rất nhanh, kết hợp với thực chiến có thể trợ giúp linh thú minh tưởng và khôi phục nghỉ ngơi hữu hiệu, hấp thu linh khí để tăng cường thực lực của bản thân.
Nghe được tin tức tốt này, Lâm Phong cũng khá vui mừng:
- Tốt, ngày mai chúng ta xem tình hình, nếu quả thật không có cơ hội nào thì chuyển sang chỗ khác. Thật ra ở xung quanh đây hẳn có không ít linh thú Bạch Ngân.
Vào chập tối cùng ngày, ba người cũng không nhàn rỗi. A Kiệt là người dẫn đường, thật ra trong tay hắn có một phần bản đồ, ghi chép lại những hòm vật tư đã sớm được chuẩn bị.
Những hòm vật tư này được chuẩn bị trước, chuyên cung cấp vật tư sinh tồn cho những người khác trong khu rèn luyện. Các hòm này được chế tạo đặc biệt, có thể đề phòng hữu hiệu những linh thú khác phá hỏng.
Lúc trước, Lâm Phong còn tò mò, các hòm đó làm sao có thể đề phòng được tất cả linh thú trong cấm địa phá hỏng. Nếu có loại kỹ thuật này, chẳng lẽ có thể trợ giúp mọi người tiến sâu vào cấm địa? Có thể trực tiếp đưa vật tư, thậm chí là quả cầu linh thú tới.
Chờ sau khi hắn đi theo A Kiệt đến hòm vật tư gần đó, hắn mới hiểu, lúc chế tạo loại hòm này, người ta dùng một loại thảo dược đặc biệt ép thành chất lỏng bôi lên mặt ngoài của hòm kim loại, ở trong mắt linh thú, những cái hòm này tỏa ra một mùi tanh khiến linh thú khó có thể chịu được.
Tuy mùi tanh này không chỉ làm linh thú khó chịu, thật ra con người cũng khó tiếp thu được mùi kỳ quái này. Vì vậy ba người đứng cách xa mười mét nhìn cái hòm kim loại màu vàng bắt mắt kia, lại nhìn nhau.
- Lâm Phong, ngươi có muốn nó không?
A Kiệt làm khó dễ trước.
Lâm Phong nhìn thoáng qua Hạ Sơ Tuyết sau lưng. Hắn cũng không thể bảo Sơ Tuyết đi vận chuyển một cái hòm lớn như vậy chứ?
- Kiệt ca, dưới tình huống bình thường, khi gặp phải tình huống này thì phải làm sao?
- Vậy chắc chắn là người rèn luyện nín thở đi vận chuyển thôi. Các ngươi đến rèn luyện, chẳng lẽ còn không làm được chút công việc tay chân này à?
Nhìn vẻ mặt đầy chính nghĩa của Kiệt ca, Lâm Phong chỉ muốn nói, đây là việc chân tay sao?
Mùi kia thật sự khó có thể chịu được!
Thấy Kiệt ca không định ra tay, Lâm Phong thở dài, đi qua trực tiếp đập cái hòm ra. Cũng may là đồ bên trong cái hòm không có mùi gì lạ.
Sau đó, Lâm Phong chịu đựng cái mùi này, thành công chuyển các đồ và lều vải trong đó ra.
- A, đêm nay có chỗ ngủ rồi.
Bọn họ bận rộn hồi lâu mới dựng xong lều vải, bắc nồi nấu. Ba người ăn một bữa trong cấm địa, sau đó bắt đầu nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, Lâm Phong rời giường đầu tiên. Hắn thu dọn những vết tích tối hôm qua, sau đó chuẩn bị đi kiểm tra tình hình của bộ lạc Cự Ma.
Nói không chừng, bọn chúng không tăng cường đề phòng thì sao?
Sau khi biết được kết quả trinh sát của Tiểu Ô, Lâm Phong ngoài ý muốn phát hiện vẫn chỉ có một con Cự Ma chịu trách nhiệm tuần tra một mảng khu vực nhỏ. Nhưng khác với trước đây, tuyến đường tuần tra của bọn họ giao nhau nhiều hơn.
Nói cách khác, nếu ngày hôm nay bọn họ muốn ra tay, sẽ có khả năng dẫn tới các Cự Ma tuần tra còn lại.
Chẳng qua Lâm Phong vẫn là người khá to gan, có lá bùa hộ thân là A Kiệt ở phía sau, mình không cần lo lắng về điểm này.
Hắn trở lại lều vải tối hôm trước, A Kiệt và Hạ Sơ Tuyết đều lần lượt tỉnh lại. Sau khi nghe nói một mình Lâm Phong qua trinh sát và kết quả, hơn nữa còn có phương án tương ứng, A Kiệt trầm ngâm một lát mới nói:
- Nói tóm lại vẫn phải cẩn thận. Ngày hôm nay phải lên phương pháp rút lui khi gặp nguy hiểm trước. Những con Cự Ma kia sẽ không ngốc tới mức đó.
- Được, chúng ta đi trinh sát, xác định tuyến đường chạy trốn trước, sau đó mới đi dụ Cự Ma ra.
Ba người càng cẩn thận hơn hôm trước. Hôm nay, bọn họ phải dụ Cự Ma ra đủ xa mới có thể săn giết, vì vậy bọn họ cũng cần phải kiên nhẫn hơn. Có đôi khi, những con Cự Ma kia bị dụ ra một đoạn nhất định, sau đó chủ động quay về khu vực tuần tra trước đó, không ra ngoài thêm một bước, làm cho Lâm Phong cảm thấy đau đầu.
Nhưng cũng may, cuối cùng bọn họ vẫn thành công tìm được mấy con Cự Ma đầu óc đơn giản hơn, vẫn sử dụng phương pháp tương tự để dẫn dắt chúng đến khu vực gần đó, sau đó mới ra tay săn giết.